"Vì sao lại không được? Tiểu tử họ Liễu thế kia chính là một trong mười đại đệ tử Man Quỷ Tông, bất luận là thực lực hay là thân phận đều thừa xứng với Yên nhi. Hắn không vừa mắt với vị tiểu thư có tu vi Luyện Khí Sĩ kia của Mục gia, cũng bởi vì thân phận khác biệt quá lớn. Với dung mạo và thân phận Linh Đồ của Yên nhi, nếu như chủ động gả cho hắn, ta không tin tiểu tử này không động tâm. Nhưng điều quan trọng nhất chính là, chúng ta không phải đã điều tra thân phân lai lịch của hắn ư, vốn dĩ hắn không có chút quan hệ nào với những thế gia Luyện Khí khác, chỉ là một tên tiểu tử bỏ trốn khỏi Hung đảo mà thôi. Nếu đại ca thực sự có thể chiêu hắn làm con rể, chẳng có cớ gì lại sợ hắn sẽ không xuất lực cho Bạch gia chúng ta cả!" Bạch lão nhị có chút hưng phấn nói.
Bà lão nghe đến đó, mặc dù không nói câu gì, nhưng trên mặt rõ ràng lộ ra một chút động tâm.
"Mẫu thân, Nhị đệ, các ngươi cũng đừng quên, lúc trước chúng ta đã đồng ý với Yên nhi, chỉ cần nó trở thành Linh Đồ, chuyện có liên quan đến hôn nhân hoàn toàn thuận theo ý nó, tuyệt không miễn cưỡng." Bạch Hưng Lưu thấy vậy, cười khổ một tiếng trả lời.
"Đại ca, trước khác nay khác. Hiện tại nếu chúng ta không có cách nào khiến tiểu tử kia động tâm, chẳng những toàn bộ Bạch gia sẽ trở lại tình cảnh trước đây, thậm chí dưới sự phản kích của đám người kia, nói không chừng sẽ có nguy cơ diệt tộc. Dù sao lúc trước vì mở rộng thế lực, chúng ta đã xúc phạm vào lợi ích của quá nhiều thế lực." Bạch lão nhị có chút nóng lòng nói.
Bạch Hưng Lưu nghe xong lời này, sắc mặt lập tức chuyển xấu, trong lúc nhất thời không biết nói điều gì cho phải.
"Ừm, lão nhị nói cũng có lý. Nhưng dù sao Yên nhi cũng là thân phận Linh Đồ, chúng ta cũng không thể nào thực sự làm chủ hôn sự của nó được. Như vậy đi, cứ nói qua ý kiến của chúng ta với nó, nếu Yên nhi cũng không phản đối thì đúng là vẹn toàn đôi bên, chúng ta cũng không phải khó xử nữa." Bà lão rút cuộc nói ra quyết định.
"Vâng, nếu mẫu thân đại nhân đã nói như vậy, đợi Yên nhi hồi phủ, hài nhi sẽ nói qua với nó việc này." Bạch Hưng Lưu vừa thấy bà lão cũng nói như thế, chỉ có thể cắn răng một cái nói như vậy.
Trong tiểu viện bên kia, Liễu Minh đang ngồi khoanh chân trên giường, lẳng lặng nhắm mắt bấm niệm pháp quyết, dáng vẻ dường như không chút quan tâm tới chuyện diễn ra vào ngày mai.
...
Sáng sớm ngày hôm sau, Liễu Minh vẫn đang ngồi, thần sắc bỗng nhiên hơi đổi, thoáng cái mở hai mắt ra, thản nhiên nhìn lên trần nhà, sau đó lập tức đã trở lại bình thường, một lần nữa nhắm mắt lại.
Mà cùng lúc đó, trên không trung cách Bạch phủ hơn trăm trượng, một nam một nữ đang đứng kề vai nhau trên một đám mây xám tro, bốn mắt đồng thời nhìn xuống tiểu viện mà Liễu Minh đang ở phía dưới.
"Toàn bộ Bạch phủ cũng chỉ có một người có khí tức Linh Đồ, xem ra lệnh đệ đích xác đã trở lại trong phủ." Gã thanh niên mặc một bộ trường bào màu lam, khuôn mặt vô cùng anh tuấn, bỗng nhiên quay đầu sang nữ tử thon thả, mặt đeo mạng che màu xanh bên cạnh, vừa cười vừa nói.
"Ừm, mấy ngày trước khi ta rời khỏi phủ thì tiểu viện này vẫn trống không, xem ra Thông Thiên đúng là đã trở lại rồi. Trong hai ngày tới nếu có thời gian, ta sẽ giới thiệu tiểu đệ cho huynh." Giọng nói của nữ tử đeo mạng che mặt rất dễ nghe truyền vào tai gã thanh niên.
"Được, chuyến này ta đến đây mặc dù chủ yếu là muốn gặp lại Yên nhi, nhưng đồng thời cũng muốn xem xem vị hôn phu tương lai của muội muội ta có bộ dạng như thế nào. Muội muội của ta từ khi bị nhốt trong nhà, thế nhưng lại chưa từng nói một câu nào đến lệnh đệ cả, ngược lại là Vân di kia của ta viết thư về lại tán thưởng lệnh đệ rất nhiều. Mà hắn có thể trở thành một trong mười đại đệ tử của Man Quỷ Tông, chắc hẳn phải có chỗ hơn người." Nam tử áo lam lại cười cười nói.
"Nói đến việc này, ta còn phải đa tạ Mục huynh. Nếu không phải Mục Lăng huynh nhanh chóng báo cho tiểu muội, Bạch gia cũng không thể kịp thời biết rõ tin tức tiểu đệ đã trở thành mười đại đệ tử Man Quỷ Tông, càng không thể nắm lấy cơ hội mở rộng thế lực Bạch gia chúng ta." Giọng nói êm ái của nữ tử vang lên.
Nam tử áo lam này rõ ràng là sứ giả mà Mục gia phái đi, vị Linh Đồ bái nhập làm môn hạ Cửu Khiếu Tông kia, mà nghe giọng điệu của gã thì xem ra còn là huynh trưởng của Mục Minh Châu.
Mà nữ tử đeo mạng che mặt này, đương nhiên là Bạch Yên Nhi - vị đệ tử của Thiên Nguyệt Tông kia.
"Hắc hắc, thế gia Luyện Khí chúng ta muốn biết được chuyện phát sinh trong tông quả thực không quá dễ dàng, có chậm trễ mấy tháng nửa năm cũng là chuyện bình thường. Mục gia có thể biết tin tức của Man Quỷ Tông bên kia cũng bởi vì Vân di của ta đã dùng một phương pháp đặc biệt kịp thời đưa tin. Nhưng cho dù vi huynh không nói, lệnh đệ chắc chắn cũng sẽ rất nhanh truyền tin tức này về Bạch gia, vi huynh làm như thế cũng chỉ là thêu hoa trên gấm mà thôi. Hơn nữa muội muội của ta sắp kết thân cùng lệnh đệ, đến lúc đó hai nhà Bạch Mục chúng ta dĩ nhiên là người một nhà rồi." Mục Lăng cười hắc hắc một tiếng, nói.
"Tiểu muội đương nhiên cũng hy vọng hai nhà chúng ta có thể cùng chung sức củng cố liên minh này, như vậy bất kể là thế lực phương nào muốn đối phó với hai nhà chúng ta, cũng đều có thêm mấy phần kiêng kị. Còn lần này thời gian không cho phép, tiểu muội không thể vui chơi thỏa thích ngoài Lô Thủy Thành cùng huynh một phen, nhưng sau này có cơ hội, nhất định sẽ bồi tiếp Mục Lăng huynh đến cùng. Hiện giờ chúng ta cũng nên đi xuống thôi, tiểu muội sẽ sắp xếp chỗ ở thật tốt cho Mục huynh. Hai ngày này, chúng ta còn phải nói nốt những vấn đề chi tiết trong việc hai nhà liên thủ." Bạch Yên Nhi mỉm cười, sau đó liền chậm rãi hạ xuống Bạch phủ phía dưới.
Thanh niên áo lam có chút lưu luyến nhìn theo bóng lưng thướt tha của Bạch Yên Nhi, sau đó cũng từ từ hạ xuống.
Một khắc sau, Bạch Yên Nhi đã xuất hiện trong đại sảnh chuyên môn đón khách của Bạch gia. Ở đó, gia chủ Bạch gia, Bạch lão nhị, bà lão đều ngồi ngay ngắn trên ghế, dường như đang nói chuyện gì đó với nhau.
"Yên nhi, cuối cùng con đã trở về rồi. Vi phụ còn tưởng rằng phải chậm thêm chút nữa đấy." Bạch Hưng Lưu vừa thấy con gái, lúc này vui mừng nói.
"Yên nhi bái kiến tộc mẫu, phụ thân, Nhị thúc!" Bạch Yên Nhi sau khi vén áo thi lễ với ba người, mới đứng dậy tháo mạng che mặt xuống.
Chỉ thấy nàng này chừng hai mươi tuổi, da thịt trắng mịn, khuôn mặt như hoa đào, đôi mắt đẹp long lanh ngấn nước, hai đầu lông mày có một loại cuốn hút không nói ra được, dáng vẻ xinh đẹp không gì sánh bằng.
"Mau đứng lên đi. Lần này thực sự vất vả cho cháu rồi, đúng rồi, sứ giả Mục gia có phải đã theo về phủ không?" Bà lão hiển nhiên cực kỳ yêu thương Bạch Yên Nhi, khoát tay chặn lại bảo nàng đứng lên, sau đó có chút cẩn thận hỏi.
"Tổ mẫu yên tâm, cháu đã sắp xếp xong xuôi, hơn nữa hắn đi cả đêm mới về tới nơi, hiện giờ chắc hẳn đã ngon giấc trên giường rồi." Bạch Yên Nhi mỉm cười trả lời.
"Như vậy cũng tốt, trước khi chúng ta thương lượng thật tốt với tiểu tử kia, tuyệt đối không thể để cho hai người bọn hắn đụng mặt nhau." Bà lão nghe vậy, thở dài một hơi nói.
"Tuy nhiên, thời gian của chúng ta cũng không còn nhiều nữa, trong thời gian ngắn nhất phải hoàn toàn lôi kéo tiểu tử này. Ít nhất là không thể để hắn công khai thân phận chính thức của mình ra ngoài, nếu không Bạch gia chúng ta có thể sẽ gặp phiền toái cực lớn. Nhưng tiểu tử họ Liễu này làm sao lại đột nhiên đến đây vậy, không phải nói phàm là mười đại đệ tử mới của tất cả các đại tông môn, bình thường đều phải sử dụng tài nguyên mà tông môn trọng thưởng, trước hết bế quan mấy tháng sao?!” Bạch lão nhị có chút lo lắng hỏi.
"Theo lẽ thường thì đúng là như thế đấy. Dù sao bọn hắn đều phải chuẩn bị một năm sau tham gia thí luyện sinh tử. Trừ phi trong Man Quỷ Tông đã xảy ra chuyện nào đó mà chúng ta không biết." Đôi mắt đẹp của Bạch Yên Nhi có chút lóe lên, chậm rãi trả lời.
"Có thể xảy ra chuyện gì được, sẽ không ảnh hưởng đến kế hoạch của chúng ta chứ?" Thần sắc gia chủ Bạch gia hơi đổi, hỏi.
"Điều này thì khó mà nói được, dù sao tin tức lấy được lần trước là lúc hắn trở thành mười đại đệ tử Man Quỷ Tông, hơn nữa lại còn là do bên Mục gia thông tri. Nhưng phụ thân cũng không cần lo lắng, chúng ta đã có một bài học như vậy, nên đã để lại nhân thủ ở khu vực chung quanh Man Quỷ Tông, một khi thăm dò được tin tức gì, sẽ lập tức dùng bồ câu đưa thư bẩm báo. Hiện giờ điều chúng ta phải làm vẫn là làm sao có thể lôi kéo được người này." Bạch Yên Nhi điềm tĩnh nói.
"Ừm, đúng là như thế. Nhưng Yên nhi, cháu cũng là một Linh Đồ, cảm thấy điều kiện lúc trước của chúng ta đưa ra có thể đả được động tiểu tử này hay không?" Bà lão suy nghĩ một chút, sau đó thần sắc có vài phần ngưng trọng hỏi.
"Nếu như là trước kia, khẳng định là thừa sức. Nhưng sau khi người này đã trở thành mười đại đệ tử, chỉ sợ khó mà nói chắc được. Với thân phận của hắn hiện giờ, cho dù nói thẳng chuyện hắn mạo danh Thông Thiên với cao tầng Man Quỷ Tông, hơn phân nửa cũng chỉ bị trừng phạt một chút mà thôi, chúng ta không thể nào lấy cái cớ đó để áp chế người này được nữa. E rằng sau khi thực lực người này đại tiến, chỉ sợ không muốn còn có chút dây dưa gì với Bạch gia chúng ta nữa, mà có ý định giải quyết quan hệ với Bạch gia chúng ta một cách dứt khoát. Nếu thực sự là như vậy, điều kiện trước kia đích xác là hơi ít một chút." Bạch Yên Nhi thở dài một hơi, nói.
"Nhưng điều kiện lúc trước đã là cực hạn mà Bạch gia chúng ta có thể đưa ra rồi. Dù sao Bạch gia chúng ta trước đây cũng chỉ là một thế gia Luyện Khí tam lưu, không tích lũy được bao nhiêu tài nguyên cả." Lão nhị Bạch gia có chút nóng lòng rồi.
"Nhưng đối phương đã là một trong mười đại đệ tử Man Quỷ Tông, với trọng thưởng của tông môn, rất khó để mắt đến chút tài nguyên ấy của Bạch gia." Bạch Yên Nhi lắc đầu, nghiêm mặt trả lời.
"Nếu đã như vậy, Yên nhi, nếu đổi một phương pháp khác có thể một lần nữa buộc chặt người này vào Bạch gia chúng ta, cháu cảm thấy thế nào?" Bà lão chau mày trong chốc lát, sau đó đột nhiên hỏi một câu như vậy.
"A, ý tổ mẫu là..." Hai mắt Bạch Yên Nhi lóe lên, sau đó như có điều suy nghĩ nói.
"Yên nhi, ta cũng không gạt cháu điều gì cả. Hôm qua ta và phụ thân cháu, còn cả Nhị thúc của cháu nữa, mọi người đã thảo luận qua một chút, cảm thấy có một phương pháp nói không chừng có thể làm cho tiểu tử này động tâm. Nhưng việc này có liên quan đến cháu, cho nên tổ mẫu muốn hỏi trước một câu. Nếu gả cháu cho người này mà nói, cháu có bằng lòng hay không?" Bà lão nắm nhẹ cây quải trượng bằng đồng xanh trong tay lên, tinh mang trong mắt lóe lên, hỏi.
"A, tổ mẫu và phụ thân đại nhân định chọn người này làm con rể sao? Chuyện này, hiện giờ con không thể trả lời tổ mẫu và phụ thân được, còn phải đợi sau khi nhìn thấy tướng mạo của người kia ra sao, sau đó mới có thể có quyết định." Bạch Yên Nhi nghe thế, trái lại không hề tức giận, sau một hồi suy nghĩ liền nghiêm túc trả lời.
"Ha ha, đây là chuyện đương nhiên. Trước hết Yên nhi cứ tiếp xúc qua với người này xem sao, thử xem ý cháu thế nào, sau đó sẽ để phụ thân và Nhị thúc của cháu thương lượng điều kiện cụ thể với hắn. Bà lão sắp chết như ta sẽ không cần ra mặt nữa." Bà lão vừa thấy Bạch Yên Nhi không từ chối, khuôn mặt đầy nếp nhăn không khỏi hiện lên vẻ tươi cười, nói.