---- Cố Chi Nghiên bị anh hôn tới mức khắp mặt toàn nước miếng, ghét bỏ, liên tục thoát khỏi cái ôm của anh: - “Anh làm gì vậy, đang ngoài đường mà.” Vẫn may là lúc này trên đường không có ai, nếu không thì mọi người nhất định sẽ nhìn chằm chằm họ với ánh mắt như có bệnh thần kinh. Ánh mắt đen nhánh của An Tĩnh Nguyên đánh giá cô, khóe miệng cong cong kia không khép lại được, qua một lúc, anh vươn tay sờ mặt người phụ nữ. - “Vợ, anh mới phát hiện...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.