---- An Tĩnh Nguyên lại đẩy về, mặc dù 100 tệ này bọn họ có vay mượn một chút, nhưng mà bọn họ cũng có thể trả được. - “Không sao, mẹ, đây vốn là tiền chuẩn bị cho hôn lễ của con, bọn con còn có thể kiếm thêm.” Đẩy qua đẩy lại hai lần, Hầu Tú Anh liếc nhìn Cố Chi Nghiên, thấy cô chớp chớp mắt, cuối cùng cũng không từ chối: - “Vậy mẹ đi lấy hái chút rau, để An Tĩnh Nguyên và anh trai con ăn chút cơm.” - “Mẹ, để con đi hái.”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.