---- An Tĩnh Nguyên cúi đầu nhẹ nhàng hôn cô. - “Sẽ không, bây giờ còn chưa đến thời gian tan tầm, còn sớm.” Nói xong, anh thò tay xuống dưới gối lấy chiếc hộp ra, nhưng khi mở ra, kết quả là bên trong rỗng tuếch. Nhanh như vậy liền dùng hết rồi? Cố Chi Nghiên thở phào, cho dù có sống lại một đời, giữa ban ngày muốn làm chuyện đó, cô cũng thẹn đến hoảng. - “Anh xem đi, kêu anh đừng làm loạn mà anh còn không cam tâm tình nguyện, anh xem, bây giờ ngay...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.