---- Triệu Khang Vân nhìn vẻ mặt đầy ý cười của An Tĩnh Nguyên, nhưng chỉ cảm thấy sự châm chọc của anh ta, mặt nóng như lửa đốt, cũng không biết vì lời nói châm chọc này của An Tĩnh Nguyên hay là bởi vì thời tiết nóng bức! Anh nghiến răng, khóe môi giật giật, gượng cười: - “Tôi tới huyện lấy thuốc giúp mẹ, đi ngang qua muốn mua một chút đồ, không ngờ đi tới bên này.” Bệnh viện của huyện căn bản không nằm ở hướng này, mà gần bệnh viện cũng có một hợp...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.