• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Sự thật là tôi không hề yêu anh" Cô hét lên , ngay sau đó nước mắt tràn mi , cô xoay người , không muốn nhìn lại .. Âu Dương Dật liếc mắt , thản nhiên nói " Em đi đi , thật xin lỗi"

Âu Dương Dật nhắm chặt hai mắt , giờ khắc này những gì hắn nghe được đã làm tan nát cõi lòng hắn.. Hít sâu một hơ " Nói cho anh biết , đây không phải là sự thật , em có nguyên nhân của em đúng không?" Hắn không tin cô

"không có , anh đi đi" Dạ Như chỉ ra cửa , hạ lệnh trục xuất hắn

"Tôi sẽ không buông tha em , em nhớ kỹ đó" Nói xong cầm lấy mắt kính cùng áo khoác và điện thoại liền rời đi

Ngoài cửa sổ Nhan MẠt Hàn thấy tình hình như vậy " Này , Dật , anh đi đâu?"

"Về công ty" Nói xong , xe nghênh ngang rời đi ..

Dạ Như ngồi xổm xuống , ngồi trên mặt đất lạnh lẽo , ôm lấy đầu gối của chính mình , đầu vùi vùi vào chân..

"Ha ha , đâu có gì đừng khóc , không được khóc" Âm Thanh của cô có phần run rẫy , Hạ Doãn Hi Cùng Mạt Hàn chạy nhanh vào " Dạ Như , làm sao vậy? Đừng khóc" Nhìn thấy cô hai vai cô kịch liệt nhấp nhô , hai người thở dài , nhẹ nhàng ôm lấy Dạ Như

Gần tối , sau khi dọn dẹp xong , Hạ Doãn Hi tạm biệt ra về , cả bủi chiều Dạ Như đều xụ mặt , ánh mắt trống rỗng đứng ở quày , như là không có lối về..

Nhan Mạt Hàn đứng ở một góc chờ Nam Cung Ảnh , chỉ một chut sau một chiếc xe màu bạc xuất hiện trước mặt cô

Cô vui mừng nở nụ cười tiến đến " Ảnh" , sau đó ngồi vào ghế

Bữa tối , điện thoại Nam Cung Ảnh vang lên

"Này , Ảnh , mau cứu Dật , hắn điên rồi" Một bên âm thanh cầu cứu của Doãn Thiệu Hàn

Nam Cung Ảnh biết , Âu Dương Dật đang ở - tươi đẹp-

"Được , chờ tôi" Nói xong , cúp máy " Mạt Hàn , anh đến tươi đẹp một chút , đến xem tình hình của Âu Dương Dật"

"Được , em chờ anh về ăn cơm" Nói xong , hắn lái xe rất nhanh . Về đến nhà Mạt Hàn kêu vân tẩu đem đồ ăn ra trước , cô chờ hắn chút nữa về cùng ăn, Nam Cung Ảnh cười cười , lời nói của cô tạo độ ấm làm cho tâm tình của hắn rất tốt

Huýt sáo , cầm lấy chìa khoá xe chạy đến -tươiđẹp- , đi vào bên trong âm nhạc hỗn loạn , không khỏi trau trau chân mày

Giống như trước , bước vào phòng Vip liền thấy Âu Dương Dật đang cầm bình rượu , Doãn Thiệu Hàn nhìn Nam Cung Ảnh , nhún nhún vai , biểu thị không có cách nào giúp hắn

Vừa đến đã nghe nồng nặc mùi rượu , trong lòng Nam Cung Ảnh bốc hoả ! Ban sáng còn bình thường , sau khi gặp Dạ Như thì hắn liền biến thành loại người lề mề .. ! Tức chết được

Không khống chế được , cất bước đi đến nắm cổ áo của Âu Dương Dật , bình rượu " Choảng" một tiếng liền giáp với mặt đất , tan nát thành những mãnh vụng .. Âu Dương Dật híp mắt cười cười " Ảnh , ha hả , tới rồi sao?"

"Âu dương Dật , có biết cậu đang làm gì không?" Hai mắt Nam Cung Ảnh bốc hoả , gắt gao , nắm cổ áo hắn

"Ha Hả , tôi à? Rất đang nhàm chán , ha hả hà ha" Hai gò má của Âu Dương DẬt đỏ bừng

tiếp một giây sao , Nam Cung Ảnh không nhịn được " Bốp " Một cú vào mặt Âu Dương Dật

"Ảnh , làm gì vậy" Doãn Thiệu Hàn vừa thấy liền chạy nhanh giữ chặt Nam Cung Ảnh

Một bên Âu Dương Dật ngã xuống , bụm mặt , máu theo miệng chảy ra , tự giễu cười " Đánh đi , đánh cho tôi tỉnh đi , xem ra còn dễ chịu hơn"

Nam Cung Ảnh lại nắm cổ áo hắn " Cậu không phải là đàn ông" , bạo tiếng hét lớn , cả gian phòng Vip tựa như cũng lung lay

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK