• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giây phúc này , căn bản Âu Dương Dật không giống đàn ông , hắn bất động ở sofa , giống như một đứa nhỏ bị thương . Hắn không khóc , không cười , chính là cứ bất động nhìn phía trước

Hai gò má đau đớn , nói cho hắn biết , hắn bị đánh , là bạn của hắn đánh , nói cho hắn biết đây là thời điểm nên tỉnh táo

Nam Cung Ảnh lấy bình rượu uống một ngụm , ngồi xuống " Nghe này , cậu yêu cô ấy đúng không? yêu cô ấy sao không nói ra?" Hít sâu một hơi , nhìn thoáng qua Doãn Thiệu Hàn .

Doãn Thiệu Hàn mở miệng " Đúng vậy , có cơ hội hãy cùng với người yêu mình ở bên nhau , lựa chọn hạnh phúc cho mình . Cơ hội như vậy có nên bỏ qua không? Giống tôi , tương lai phải chọn một cô gái tốt dù cho có yêu hay không để ra mắt ra mẹ , tôi không có quyền lựa chọn hạnh phúc " Nói đến đây , Doãn Thiệu Hàn có chút thương cảm

"Giống như tôi và Mạt Hàn , nếu không gặp chuyện nguy hiểm" Nam Cung Ảnh buông ly rượu " Cũng nhờ lúc Nhan Nhậm nở súng , cô ấy lấy thân mình che chở cho tôi , tôi mới phát hiện tôi thật rất sợ mất đi cô ấy , lòng tựa như có mấy trăm con kiến bò qua , mấy trăm cây kim chích vào.. Thật sự rất khủng hoảng , tôi hiện bây giờ không hề nói quá"

Âu Dương Dật ôm lấy đầu gối , hắn đường đường là Âu Dương Dật , Âu Dương Tổng Tài , lại có lúc như vaayậ

"Phốc , không nghĩ nội dung vỡ kịch đã củ , lại có thể xuất hiện " Nam Cung Ảnh cười cười , nhìn đồng hồ không còn sớm " Tôi phải trở về , Doãn Thiệu Hàn trông trừng tiểu tử này , khuyên nhủ hắn , nếu không được thì dùng " quả đấm mà hầu hạ" Nói xong , liếc mắt một cái , Nam Cung Ảnh bỏ lại hai người lái xe về nhà

Nam Cung Ảnh cùng Nhan Mạt Hàn ngồi trước bàn ăn đùa giỡn , chốc lát chuông cửa vang lên

Mở cửa ra , vân tẩu kinh ngạc " Lão Gia" , vân tẩu kêu một tiếng , nhìn thoáng qua Nam Cung Ảnh và Nhan Mạt Hàn

"Ông nội"

"Ông nội"

Hai người đồng thanh , đứng dậy bước ra cửa , Nam Cung Mạc liếc hai người một cái , vào nhà ngồi xuống

"Ta , hôm nay đến ăn cơm" Nói là nói như vậy nhưng chủ yếu đến đây là muốn xem cuộc sống của vợ chồng son

"Được , ông nội cùng nhau ăn đi" Nhan Mạt Hàn cười cười sau đó đi vào bếp lấy thêm một cái chén

Vân tẩu đem nước trái cây lên

Đồ ăn đã dọn xong , Nhan Mạt Hàn vừa ngồi xuống , đột nhiên cảm thấy một mùi hương chui vào lỗ mũi của cô , làm cho cô buồn nôn . Cô che miệng lại , chạy đến hướng toilet

Nam Cung Ảnh và Nam Cung Mạc liếc mắt nhìn , vân tâu nở nụ cười " Thân thể của cô không khoẻ à thiếu phu nhân? Hay là có thai rồi?"

"Ảnh , ngươi mau đi xem vợ ngươi một chút" NAm Cung Mạc chỉ chỉ vào toilet , Nam Cung Ảnh liền chạy vào , chỉ nghe âm thanh bên trong có người nôn

Nam Cung Ảnh gõ cửa " Em có làm sao không? Có muốn đến bệnh viện không?"

Nhan Mạt hàn ở trong " Không có gì , không có gì , ói ói " Nước mắt đều chảy ra , sau đó cô dùng nước sạch rửa mặt , đếm đếm ngón tay..

" Một ngày , hai ngày , ba ngày , bốn ngày.. chờ chút ! À , đã là một tuần chậm rồi? Trời muộn hết một tuần rồi" Nhan Mạt Hàn nhất thời trợn mắt há hốc mồm , nhớ tới lời của Nam Cung Ảnh trong ngày sinh nhật , hắn sẽ " cấp" cho cô một đứa nhỏ .. Đêm đó , còn còn , hắn rất rất nhiều mà lại không có mang.... Trời ạ ? Cô có thai?

Mở cửa toilet ra , chỉ thấy Nam Cung Ảnh đứng ngoài cửa , Nhan Mạt Hàn suy nghĩ có nên nói chuyện này ra không? Cư nhiên cô quên , hoàn toàn quên ! Hiện tại nhớ đến liền lấy tay sờ sờ bụng , giống như có một chút to lên

Mèo nheo bước ra khỏi toilet , đôi tay đặt trước ngực , Nam Cung Ảnh nhìn cô " không phải là có chứ?"

"Rầm" đầu óc Mạt hàn nổ tung , hắn đoán thật chuẩn

Cô nhón chân lên " Một tuần rồi em không có " gương mặt có chút đỏ

"Thật sự là có?" Nam Cung Ảnh kinh ngạc sau đó liền vui mừng " Ngày mai anh sẽ dẫn em đến bệnh viện để kiểm tra" Nói xong , ôm lấy Nhan MẠt Hàn

--

Hôm sau hắn chở cô đến bệnh viện kiểm tra , quả nhiên kết quả là cô đã mang thai , thai nhi đã được một tháng

"Mạt hàn, em có nghe không em đã mang thai ! Anh sắp được làm ba rồi , làm ba rồi" Nam Cung Ảnh vui mừng , bác sĩ nhìn cặp đôi hoàn hảo trước mặt này có chút ghen tị , họ thật hoàn mỹ sinh đứa bé ra nhất định sẽ rất đáng yêu

vui vẻ ôm lấy Nhan Mạt Hàn xoay một vòng , sau đó bỏ cô xuống

"Em muốn báo cho Lạc Thần" Cô cầm điện thoại gọi cho Lạc Thần , lâu rồi hắn không chủ động liên lạc với cô , thật ra trong lòng hắn chỉ có cô , đang chậm rãi buông tay cô , từng chút một , chỉ lẳng lặng chờ đợi như vậy sẽ tốt hơn . Nhìn màn hình điện thoại , Ngôn Lạc Thần có chút do dự , sau đó bắt máy

"Mạt Hàn?"

"À , Thần , em muốn báo cho anh một tin vui" Nhan Mạt Hàn cười cười , tay bị Nam Cung Ảnh nắm ngược lại , hắn liếc nhìn điện thoại sau đó lại càng bá đạo nắm tay cô , Mạt hàn ngừng một chút nói tiếp " em đã mang thai rồi"

"Cái gì?!" Ngôn Lạc Thần bên kia thiếu chút nữa đã ngã nhào xuống ghế , điện thoại cũng mém"làm bạn" với mặt đất . Cô mang thai? Mang thai đứa con của Nam Cung Ảnh , vậy hắn không phải là nên quên hết sao? không còn cơ hội , không còn nữa rồi , cầm điện thoại trên tay có chút run rẩy

"Này , sao vậy , anh không vui sao?"

"không , không có , chúc mừng em , ha ha " Ngôn Lạc Thần nói " Anh nhất định phải làm ba nuôi của đứa bé" giả vờ cười cười

"Được , đợi đứa bé ra đời rồi hãy nói , hắc hắc" Nhan Mạt Hàn cười

Sau đó cúp máy , cả buổi chiều Nam Cung Ảnh không về công ty , chở Nhan Mạt Hàn đến khu trung tâm mua sắm , nói muốn mua thuốc bổ dưỡng cho thai nhi , rồi còn có đồ dùng của trẻ con , đồ dùng của phụ nữ mang thai .. vân vân ...

"Này , em bé mới có một tháng anh không cần kích động như vậy chứ?" Nhan Mạt Hàn có chút xấu hổ nhìn mọi người xung quanh

"Phải dùng tới , chuẩn bị đầy đủ trước là tốt nhất" Sau đó không nói thêm gì , liền hướng đến cửa hàng bán đồ trẻ em

--

"Dịch tỷ , đã lâu rồi không liên lạc với hắn , hắn không biết sao?" Ajo ngồi trước máy tính nhìn Dịch Điều Vi

"Quản con khỉ gió , chưa đến lúc" Dịch Điều Vi bĩu môi sau đó cười lạnh , xem ra thuốc kích thích của Ajo đã đến thời điểm sử đụng rồi

"Nhan Mạt hàn mang thai" Chỉ mọt câu nói của Ajo , Dịch Điều Vi liền nhảy dựng lên

"Cái gì? Mang Thai? là con của ẢNh?" Sắc mặt Dịch Điều Vi liền thay đổi , ngón tay đã không còn chút máu

"ừ , đã điều tra , mấy ngày trước họ đã đến bệnh viện kiểm tra .Xác định là mang thai" Ajo nói xong , tay tiếp tục gõ trên bàn phím

Cái gì ? Mạt Hàn mang thai lại là con của Nam cung Ảnh sao? Sao có thể như vậy , tại sao tại sao mọi chuyện lại như vậy? À , mang thai chứ gì , vậy thì tôi cũng có thể cho cô sinh non

"Ajo , chuẩn bị một căn phòng ở -tươi đẹp cho tôi ! nhớ kĩ , là một căn phòng" À đúng rồi , hai ngày sau , ngươi hãy về thành phố S trước đi , đợi tôi hoàn thành xong sẽ lại liên hệ " Dịch Điều Vi khoé miệng tản ra nụ cười lạnh giá

Một ngày sau , Ajo cùng hành lý và vè máy bay , bay về thành phố S . Dịch Điều Vi không để cho hắn lộ diện

Đều đã chuẩn bị tốt , ngày hôm sau , Dịch Điều Vi đến tươi đẹp , ngồi trong phòng , đem thuốc kích thích bỏ vào ly rượu , cầm lấy điện thoại gọi cho Nam Cung Ảnh

Cô khóc " Ảnh , ô ô , Ajo không cần em nữa"

Nam Cung Ảnh ở bên đầu dây kia ngẫn ra " Cái gì? Hắn đi rồi?" Thật là lâu rồi không có liên hệ với Dịch Điều Vi , không nghĩ đến chuyện bạn trai của cô ấy lại rời đi , trong lòng lại áy náy

"Ô ô , Ảnh , em không biết , anh có thể đến đây không , em van cầu anh , em rất khó chịu , em không muốn sống nữa .. Em đang ở tươi đẹp" Cô khóc , sau đó uóng một ngụm rượu , cầm lấy lưỡi dao

"Được , Điều Vi , đừng làm chuyện điên rồ , chờ anh" Nam Cung Ảnh cúp máy

Tựa vào đầu giường , Nhan Mạt Hàn đang đọc một quyển sách dạy cách dưỡng thai nhìn thấy Nam Cung Ảnh vội vàng mặc quần áo muốn đi cô nghi ngờ" À , muốn đi đâu?"

"Như vậy , anh đi đến tươi đẹp một chút , Ajo bỏ Điều Vi rồi" Nam Cung Ảnh có chút phẩn nộ , Nhan Mạt Hàn bĩu môi" Nói không chừng cô ấy đang muốn lừa anh mắc câu"

Nam Cung Ảnh ngồi vào giường , hôn lên trán cô " Sẽ không , đợi anh về"

Nói xong , hắn cười cầm lấy chìa khoá đi ra khỏi nhà . Nhan Mạt Hàn không nói gì nữa , dù sao cô với Ảnh cũng đã có đứa nhỏ thì còn sợ gì nữa , hơn nữa cô tin hiện tại giữa cô và Nam Cung Ảnh là tình yêu , là tình yêu đích thật

Tiếp tục đọc sách , nhưng trong lòng lại vô duyên mà bất an

-tươi đẹp-

dịch điều Vi nhìn đồng hồ , cảm thấy Nam Cung Ảnh sẽ nhanh đến , cô cầm lấy lưỡi dao . do dự , nhưng dù muốn hay không vẫn cắt đi

"Ảnh , đây là lần đặt cược cuối của em" Nói xong , nhắm mắt lại , cắn răng , lấy dao cắt vào tay mình , máu tươi theo miệng chảy ra , cô không có cắt vào mạch máu , chỉ là muốn làm cho Nam Cung Ảnh động tam , nhìn thấy máu chảy ra , Dịch Điều Vi cười nhấp một ngụm rượu

Quả nhiên chỉ năm phú sau , cửa phòng bị nhấn chuông liên hồi

Dịch Điều Vi đứng lên , khoé miệng nở nụ cười lạnh lùng . Mở cửa , thấy Nam Cung Ảnh , nước mắt liền chảy xuống

"Ảnh" Cô nhào tới bay vào lòng ngực của Nam Cung Ảnh , Nam Cung Ảnh không kịp trở tay sau đó nhẹ nhàng ôm lấy Dịch Điều Vi

"anh ấy không cầm em nữa , ô ô ô ... anh ấy không cần em" Dịch Điều Vi khóc thương tâm , dùi đầu trước ngực hắn , nước mắt vỡ bờ , không thể tin vào mắt mình " Này , em làm gì vậy?!" Nhìn thấy cánh tay có vết thương , đầu ngón tay trở nên trắng

"Ảnh , van cầu anh đừng ghét em , em đau quá , ô ô " Dịch Điều Vi cắn môi dưới , khóc nức nở

Nam Cung Ảnh quay đầu , cầm lấy điện thoại gọi cho phục vụ " Đem hộp y tế lên đây" Nói xong , một phút sau thì hộp y tế được đưa đến , Dịch Điều Vi ngồi trên giường , hắn ngồi xổm " Em làm vậy , rất choáng váng" Lấy thuốc , nhẹ nhàng bôi cho Dịch Điều Vi

Dịch Điều Vi ngồi trên giường trong mắt hiện lên tia lạnh lùng .. nhưng không ai thấy được

"Ảnh , ô ô , anh sẽ không chán ghét em chứ? .. Em" Cô vẫn khóc , Nam Cung Ảnh lấy băng gạc cột chắc lại

"Sẽ không , sẽ không" Có chút đau lòng ngồi cạnh Dịch Điều Vi , nhẹ nhàng ôm bả vai cô . TRên bàn có rượu , trên người Dịch Điều Vi có mùi rượu , Nam Cung Ảnh hỏi " Em còn uống rượu?"

" Chỉ một chút thôi , Ảnh , thật sự đây là lần đầu tiên em uống rượu .. Em không biết uống nên cũng không biết là mình đã uống bao nhiêu" Nói xong , cô lại cầm chai rượu lên , trực tiếp nốc vào miệng , lại bị Nam Cung Ảnh ngăn lại

Dịch Điều Vi cười thê lương " Ảnh , có thể giúp em uống một ly? Liền một ly"

Nam Cung Ảnh trau trau mày , suy nghĩ có lẽ nên đáp ứng một lần , vì thế gạt đầu " Được"

Nói xong , ngồi trước bàn

"Tới , Ảnh" Dịch Điều Vi mang theo nước mắt đầy mặt , tay kia cầm ly rượu đưa cho Nam Cung Ảnh

Nam Cung Ảnh tiếp nhạn , Dịch Điều Vi nhẹ nhàng giơ chăn , thực hiện được kế hoạch , gương mặt nâng lên ánh mắt đắc ý , rất nhanh cô lại tỏ vẻ bi thương , cô đơn" Cụng , kính em độc thân" Nói xong , một lần nữa ngửa đầu , cạn sạch ly rượu , nhiệt độ nóng chảy vào trong dạ dày , Nam Cung Ảnh dừng một chút sau đó lại nâng cốc uống hết

"Điều Vi , đừng làm việc ngốc , người bỏ em như vậy không đáng để em đau khổ ! Lại càng không đáng để em tổn thương bản thân mình" Nam Cung Ảnh nói xong , Nam Cung Ảnh liền cảm thấy nóng nực ,không tự giác cởi từng nút áo , cởi một bên thắt lưng .. Dịch Điều Vi trong lòng rất vui vẻ ! Sẽ mắc câu

"Điều Vi , em có thấy nóng không?" Nam Cung Ảnh nhìn nhìn Dịch Điều Vi , cô mặc áo , cổ chữ V lộ ra cỗ trắng nõn , đột nhiên làm Nam Cung Ảnh có một trận nhiệt luồng qua thân thể , như vậy là sao?

" Ừ , đúng vậy có chút nóng" Dịch Điều Vi đỏ cặp mắt , tự mình giật giật cổ áo để lộ ra một chút của hai quả đào . Làm cho Nam Cung Ảnh cảm thấy giống như có nhiều cây kim chích chích vào người

Rất nhanh , Nam Cung Ảnh cảm thấy nhức đầu liền nói " Không còn sớm nữa , em đi nghỉ ngơi đi , có chuyện gì gọi điện cho anh , anh phải về nhà xem Mạt Hàn như thế nào" Nói xong , hắn đứng dậy nhưng sau đó run run giống như không còn sức lực xém chút nữa đã té nhào trên mặt đất . Nhìn thấy Nam Cung Ảnh như vậy , Dịch Điều Vi nở nụ cười , giả mù sa mưa đỡ lấy hắn" Ảnh , có sao không? Anh sao vậy?" Nói xong , cố ý dùng ngực cạ cạ vào cánh tay hắn , Nam Cung Ảnh thấy được người nóng rực

"Shit ! Bên trong rượu có thuốc" Nam Cung Ảnh phản ánh lại , tứ chi trở nên vô lực , ngã xuống giường , muốn đứng dậy nhưng không được

Dịch Điều Vi nằm lên giường , tự tay cởi áo sơ mi hắn ra , ngón tay thon dài xẹt qua ngực hắn , mở miệng nói " Ảnh , cái gì thuốc? em có thể sao?"

Nội tâm nóng rực đã sớm bán đứng Nam Cung Ảnh , hắn chỉ là đàn ông , như thế nào lại tự hold trụ được chính mình? Nhưng trong đầu lại hiện lên gương mặt nhỏ nhắn của Nhan Mạt Hàn , những biểu hiện trên gương mặt , tươi cười , khóc , vui vẻ , ảo não

"Cô lừa tôi đến đây đúng không?" Nam Cung Ảnh cắn răng , ánh mắt tràn ngập lửa giận

Dịch Điều Vi ngập tràn nước mắt" Ảnh , tại sao em lại gạt anh? Anh ấy thật sự không cần em nữa , anh hiện tại khó chịu sao? Em có thể giúp anh , em cũng không biết rượu này bị gì?" Nói xong , lại cuối đầu

"Dịch Điều Vi , tôi không nghĩ cô là loại người như vậy" Còn lại chút khí lực , chỉ có thể nói như vậy , Hai mát đỏ bừng , Nam Cung Ảnh cắn răng , thật muốn xé nát người đàn bà trước mặt thành từnng mảnh nhỏ , cảm thấy thật ghê tỏm

Dịch Điều Vi ở trên người hắn , hai chân khoá chặt ngồi trên bụng , nhìn hắn " Ảnh , nói cho em biết , anh không ngờ tới? Em ccũng cảm thấy có chút nóng , em hiểu được có chút khó chịu" Nói xong , thân hình như rắn vặn vẹo một chút , lập tức có cảm giác " một vật nóng cứng rắng " để trên đùi

"Dịch Điều Vi , tốt nhất đừng để tôi hận cô" Cắn răng , đầu óc thì rất tỉnh táo nhưng tứ chi lại vô lực , muốn đẩy người phụ nữ này ra nhưng lại không thể

"haha , Ảnh , em chỉ muốn anh , van cầu anh" Nói xong , hai tay cởi bỏ chính quần áo của mình , lộ ra áo ngực màu đen , cuối đầu , hôn Nam Cung Ảnh

"Xoảng" Là tiếng của chiếc ly thuỷ tinh , Nhan Mạt Hàn đứng ở phòng bếp , nhìn thấy ly sữa , bất đắt dĩ lắc lắc đầu , hôm nay bị làm sao vậy?

Vân tẩu nghe thế liền chạy vào " Thiếu phu nhân , không bị thương chứ? Mau tránh ra , tôi sẽ thu dọn" Nói xong , Vân tẩu ngồi xổm xuống nhặt từng mãnh thuỷ tinh lên

"Ây , vân tẩu , tôi không sao, tôi tự làm được rồi"

"Điều này sao được , hiện tại cô là phụ nữ đang mang thai" Vân Tẩu cười nói vui vẻ , trong nhà sắp có thành viên mới

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK