"Các đốt xương bị gãy nghiêm trọng, trước mắt chúng tôi đã phẫu thuật nối lại xương gãy và gắp bỏ mảnh xương vụn, nhưng những mãnh xương vụn kia tạo thành tổn thương lớn khó thể phục hồi như trước"
"Ta bất luận các ngươi dùng cách gì đều phải trị tốt tay cho nó, nếu không ta sẽ để các ngươi nếm mùi thế nào là khó có thể phục hồi như trước"
"Vâng...vâng....chúng tôi sẽ cố gắng hết sức" một đám bác sĩ y tá đầu đầy mồ hôi vội vội vàng vàng chạy đi khỏi hiện trường nghị luận cách phục hồi
Bước vào phòng bệnh tràn đầy mùi thuốc sát khuẩn, nữ vương đến bên giường bệnh vén đi mấy sợi tóc tán loạn trên gương mặt nhỏ bé kia, nhẹ nhàng vuốt ve bàn tay tràn đầy mảnh vải băng bó, đứa nhỏ này không biết đến khi nào để người ta hết lo, khi nghe tin Thẩm Mặc tìm được người đang đưa đến bệnh viện, cô liền tức tốc chạy đến, khi đến nơi thì đã đưa vào phòng cấp cứu, không biết rõ tình trạng thế nào
Trãi qua mấy tiếng cấp cứu mới đưa người ra ngoài, người thì hôn mê, hai tay đều được băng bó kín mít, hai bên má đỏ ửng năm dấu ngón tay, con gái cô hết mực thương yêu há để cho bọn họ đánh như vậy sao?
"Bắt được người chưa"
"Trước mắt thuộc hạ điều tra có khoảng 7 người, khi Thẫm Mặc đến đã tiêu diệt 4, còn 3 người thuộc hạ đang điều tra" Lạc Nhất vội vàng bẩm báo
Gần đây xảy ra quá nhiều chuyện, cô không thể nào đợi giặc đến cửa mới tìm cách, rõ ràng là Thất Nguyệt Thập Ngũ đưa tin cho cảnh sát thế nhưng là thế lực nào dám bắt cóc nó đây?
Trong lúc Lạc Hàn miên mang suy nghĩ thì người nằm trên giường bệnh đã tỉnh, nhìn thấy nữ vương một mặt suy tư kèm theo tức giận trong lòng nàng vừa vui mừng vừa hoảng, mừng là mẫu thân không vứt bỏ nàng còn ở bên cạnh nàng, hoảng là vì sợ chuyện này xử lý không tốt sẽ bị mẫu thân đập một trận nữa. Lạc Vũ dùng hai con mắt trắng đen rõ ràng uông uông nước mắt nhìn Lạc Hàn, có bao nhiêu đáng thương thì bấy nhiêu đáng thương
"Vô dụng, lại để cho họ dễ dàng bắt cóc như vậy?" Lạc Hàn thấy Lạc Vũ đã tỉnh định muốn giáo huấn nàng một trận nữa nhưng thấy nàng làm ra bộ dạng tội nghiệp như vậy nên lời trên miệng cũng nhẹ đi phân nữa
"Bắt cóc?" nàng khi nào bị bắt cóc, nàng là bị cảnh sát bắt có đúng hay không?
Lạc Hàn thấy mặt ngốc manh, lông mi chớp chớp của Lạc Vũ, là biết nàng cũng không biết chính mình bị bắt cóc, tại sao cô lại sinh ra một con heo như thế này chứ, ăn rồi ngủ, làm việc thì trên trời dưới đất, nhiều lúc rất muốn hung hăng quật nó một trận
"Mẹ, con đau" Thấy nữ vương một mặt sát khí nàng đành lên giọng nói mang theo ngữ điệu làm nũng yếu ớt để nữ xương cũng nhẹ dạ theo, cô đành bất đắc dĩ tiến lên ngồi ở trên giường vỗ vỗ lưng cho nàng, Lạc Vũ hưởng thụ vùi vùi đầu vào khe ngực của nữ vương cọ tới cọ lui, Lạc Hàn thở dài bất lực
"Bọn chúng bắt ngươi hỏi chuyện gì?"
"Họ chỉ yêu cầu con giao ra tang chứng gì đó"
"Tang chứng? trong tay ngươi sao?"
"Không có, con căn bản có giữ tang chứng gì đâu...."
"Là thật? "
"Là thật mà!" nàng chỉ trưng dụng cây súng vàng thôi mà, cái gì tang chứng chứ, hừ
Lạc Hàn liếc nhìn trước ngực một mảng ướt át, trừng mắt qua Lạc Vũ đang cuộn trên người giả vờ đáng thương kia, ai ngờ trong lúc không để ý bị đồ vật nhỏ này ăn đậu phụ. Lạc Vũ thì lén lén cong lấy con mắt, vừa rồi nàng chỉ là vùi vào ngực của nữ vương thôi, ai ngờ trên người nữ vương thơm như vậy, nàng chỉ le lưỡi liếm liếm vài cái thôi, có cần lườm nàng như vậy không, ai kêu mẫu thân mê người như vậy chứ??? Là lỗi của nàng sao? Là lỗi của nàng sao???!!
"Mẹ, đau đau..." để tránh nữ vương lại động tay với mình, Lạc Vũ cố tình nặn ra vài giọt nước mắt, đáng thương hề hề, bán mang đến không thể bán manh nữa lấy lòng mẫu thân. Lạc Hàn ngoài miệng luôn mắng nhưng tay lại vỗ về nàng
"Mẹ, con yêu người nhất, sau này mãi mãi giữ ở bên người, sống chung với người, không rời không xa! mẹ người có yêu con không, người yêu con...."
"Ngủ đi...." Lạc Hàn đỡ trán, đứa nhỏ này lại nữa rồi, mặt lạnh đi để Lạc Vũ sợ đến rụt cổ lại, sau đó đánh mấy cái ngáp dần dần ngủ thiếp đi
Nữa đêm hết thuốc tê Lạc Vũ đau đến mồ hôi lạnh toàn thân, cả người run run lại vùi vùi vào người nữ vương, Lạc Hàn vốn ngủ không sâu, những động tác nhỏ của đứa trẻ cô đều thu vào mắt hết, lòng của cô cũng treo lên theo, một tay ôm chặt lấy nàng, tay còn lại xoa xoa lưng cho nàng
Tịnh dưỡng đến ngày thứ ba thì Lạc Hàn nhận được tin tức gấp đi ròng cả ba ngày, Lạc Vũ trong ba ngày này cứ ủ ủ rũ rũ cả người mong chờ cô trở về, thế nhưng khi cô trở về thì bên cạnh cô có thêm một nam nhân nhìn ra không chênh lệch tuổi với Lạc Hàn là bao nhiêu, gương mặt nhìn đến có mấy phần giống Lạc Vũ, một đầu tóc đen óng được trao chuốc kĩ càng, thân hình cao gầy, trên người khoác lấy chiếc áo blue trông rất lịch lãm đứng gần với Lạc Hàn có vẻ như rất xứng đôi
Hết phiên ngoại 1
Edit: có lẽ chương trước tình tiết đi quá nhanh nên mấy chương sau chậm lại
Do phần phiên ngoại này tui viết cách đây mấy tháng trước rồi, sau đó lại sữa sữa sữa tình tiết, không biết có chỗ nào mâu thuẫn hay không nữa, hiện tại cũng đang nghĩ mấy cái tình tiết mới làm sao cho hợp hợp với cái chính văn một chút, thật là khó a...ô...ô....ô