“Khụ khụ, giáo viên Diệp, dựa theo quy định của trường học, làm hư hao vật công của trường học, quả thực phải bồi thường, hơn nữa lại là bồi thường gấp ba lần.”
Lưu Quốc Đông ho nhẹ một tiếng. “Châm cứu là một môn tinh tế sống. Dùng châm, rút châm, thu châm, đều là cần khống chế tốt độ mạnh cùng góc độ, vị bạn học này vừa rồi nếu như chú ý những thứ
này, cậu ấy làm sao lại khiến cái bàn này bị hư hỏng chứ?”
“Thử nghĩ, nếu như đây không phải mặt bàn, mà là một bệnh nhân, làm bác sĩ, các bạn rút châm như thế này, bệnh nhân của các bạn đã chết rồi.”
“Làm bác sĩ, khi bệnh nhân của cậu, bởi vì sai lầm của cậu, chết ở trước mặt cậu, từ khắc này bắt đầu, cậu cũng không phải là bác sĩ, cũng không xứng làm một bác
SI.
Diệp Thiên Bách nhìn hướng về phía nam sinh kia, dùng những ngôn từ nghiêm nghị mà nói.
Cậu nam sinh kia ở phía dưới nhìn chăm chú ánh mắt của Diệp Thiên Bách, nội †âm vô cùng thấp thỏm, ánh mắt thậm chí có chút sợ hãi, trên trán thậm chí đã có
mồ hôi lạnh xuất hiện.
“Mặc dù nghe ra được chút cưỡng ép nói lý, nhưng tôi nghe vậy mà cảm thấy giáo viên Diệp nói rất có đạo lý.”
“Giáo viên Diệp đây là muốn thông qua chuyện này, dạy bảo chúng ta làm bác sĩ phải nghiêm cẩn, cầu thực, thiết thực.
“Giáo viên Diệp dùng hành động cho chúng ta khắc sâu bài học.”
Trong lúc nhất thời, tất cả hướng nhìn ở hiện trường liền hoàn toàn hướng về phía Diệp Thiên Bách.
“Thầy ơi, thầy nói như vậy, em cảm thấy em gánh tội này, lại không có chút nào. oan ức cả. Đúng, chính là như vậy, em không oan, oan ức chính là giáo viên Diệp.”
Nam sinh kia một mặt với dáng vẻ rất hối hận.
“Cậu đương nhiên không oan, ai bảo vừa rồi cậu cười lớn tiếng như vậy, giáo viên Diệp thật quả là quá oan rồi”
“Nói đúng rồi, tôi không nên chất vấn giáo viên Diệp, chiêu này của giáo viên Diệp †ôi xem như phục rồi.”
“Ai nói không phải chứ, giáo viên Diệp tay này quả thật cứng rắn.”
Trong lúc nhất thời đám người bàn tán ầm ï.
“Cái kia, giáo viên Diệp, cái bàn này cũng không cần ai bồi thường, cứ dựa theo tài liệu giảng dạy hao tổn xử lý là được rồi. Dù sao, thầy cũng chỉ là vì muốn dạy bảo các vị bạn học ở đây.”
Lúc này, Lưu Quốc Đông lên tiếng nói chuyện.
“Vậy thì cám ơn hiệu trưởng rồi.”
Diệp Thiên Bách khẽ gật đầu.
“Ừm, không cần cám ơn, giáo viên Diệp lần này làm rất tốt, lần sau đừng làm nữa nhen”
Hiệu trưởng Lưu ngượng ngùng cười. Sau đó, Diệp Thiên Bách lại là nhìn về phía đám người.
“Mọi người đã nhìn thấy lực độ của tôi. Tiếp xuống, tôi dự định biểu diễn một ít độ chính xác cùng độ ổn định của tôi.”
“Tôi sẽ ở tại nơi cách hơn hai mươi mét, lấy phương thức phi châm, ra tay liên tục ba châm, tại trong vòng ba giây, đâm trúng một vị trí trên người của một vị bạn học huyệt cười, huyệt đứng và huyệt thái dương.”
“Tôi hiện tại cần một vị dũng sĩ đứng ra, làm bia ngắm của tôi”
Diệp Thiên Bách tiến về phía trước một bước, ngắm nhìn bốn phía, tìm kiếm vị dũng sĩ xung phong nhận việc.
Chỉ là lời này vừa nói ra, hiện trường lần nữa rồi vào trong yên tĩnh đến ngượng ngùng. Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều cạn lời rồi, giáo viên Diệp này là thật biết nói đùa, châm này của thầy vừa mới xuống dưới, liền châm thật cái bàn gõ.
Đợi thật lâu, Diệp Thiên Bách vẫn là không thấy có người nào xung phong nhận việc.
“Sao vậy, không có vị dũng sĩ nào xung phong nhận việc sao?” “Như thế này thì, tôi sẽ chọn người vậy.”
Diệp Thiên Bách câu nói thứ hai vừa ra, không khí hiện trường trong nháy mắt khẩn trương lên.
Tên giáo viên Diệp này là có ý gì? Đây là muốn chơi trò mạo hiểm hả?