Là vì cái gì?
Cường đại? Vô địch?
Đông Bá Tuyết Ưng từ lúc nhỏ bắt đầu, tu hành chính là vì người nhà. Nếu người thân cũng không còn, tu luyện mạnh nữa lại có ý nghĩa gì? Còn sống cũng chỉ là một cái xác không hồn mà thôi.
Có lẽ các Chúa Tể, các cường giả khác, cũng từng có sự đau thương do mất đi người thân, nhưng năm tháng dài đằng đẵng khiến các cường giả đó dần dần đem tâm tư đều đặt ở trên tu hành. Nhưng Đông Bá Tuyết Ưng không làm được, có lẽ thật sự có ngày nào đó, theo thời gian hắn có thể cũng sẽ ở trên tu hành làm bản thân quên.
Nhưng loại con đường này, không phải thứ hắn muốn.
Ở lại trong vũ trụ tu hành giả, không có nguy hiểm đau khổ, không có kỳ ngộ lớn, không có số đông cường giả, tốc độ tiến bộ của mình cũng sẽ rất chậm. Chỉ có đi ra ngoài, đi thiên địa rộng lớn hơn! Mình mới có thể trưởng thành nhanh hơn! Hơn nữa cũng có hi vọng có được càng nhiều kỳ trân, càng nhiều ngoại vật phụ trợ tu hành, để hy vọng siêu thoát của bọn Tĩnh Thu cũng có hi vọng tăng thêm rất nhiều.
“Ngươi thật sự muốn ra ngoài?” Huyết Nhận thần đế hỏi.
“Vâng.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.
“Đi đâu?” Huyết Nhận thần đế hỏi.
“Thất Tinh Hải thánh giới.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.
“Còn tính trở về không?” Huyết Nhận thần đế hỏi. Hắn khác với Đông Bá Tuyết Ưng, Vu một thể hệ này nghiên cứu vạn vật, chính là vùi đầu nghiên cứu cân nhắc, hắn cũng không vội cũng rất kiên nhẫn chậm rãi tu hành cho đến kỷ nguyên vũ trụ yếu chấm dứt mới sẽ rời khỏi! Hơn nữa hắn cũng cần dẫn dắt tộc nhân cùng nhau rời khỏi, cũng không thể muốn đi thì đi.
“Ở trước khi kỷ nguyên vũ trụ chấm dứt, con sẽ trở về.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.
“Một kỷ nguyên vũ trụ này, căn cứ ta cảm ứng, hẳn là còn có khoảng một vạn ba ngàn sáu trăm ức năm.” Huyết Nhận thần đế nói.
“Con sẽ ở trong một vạn ức năm trở về.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.
Một vạn ức năm.
Thời gian rất dài.
Cũng chỉ có thời gian đủ dài, mới khiến Đông Bá Tuyết Ưng càng có lòng tin đi làm được, tìm được bảo vật có thể khiến người nhà có thêm hi vọng siêu thoát! Về phần tuổi thọ của người nhà? Ở dưới sự vô vọng đột phá hoàn toàn có thể tiến vào trong thế giới động thiên bảo vật sống, trong thế giới động thiên bảo vật duy trì tốc độ thời gian trôi ở mức thật chậm thật chậm, chậm đến một phần vạn cũng không khó, tiêu hao năng lượng đối với Đông Bá Tuyết Ưng cũng không tính là gì.
Thê tử con cái bọn họ ở trong thế giới động thiên bảo vật, vượt qua thời gian ức năm, bên ngoài sợ đã trôi qua vạn ức năm.
Mình đến lúc đó trở về, chỉ sợ tình huống sẽ hoàn toàn khác. Mà không phải như bây giờ bất lực nhìn bọn họ dần dần tiếp cận đại nạn!
“Ngươi mới là Chúa Tể, đã muốn rời khỏi vũ trụ?” Huyết Nhận thần đế lắc đầu, “Trong hỗn độn hư không rất nguy hiểm.”
“Con hiểu.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu, hư không hành giả truyền thừa đã sớm báo cho mình lượng lớn tin tức bên ngoài.
“Rốt cuộc vì sao, vì sao không ở trong vũ trụ tu hành đến kỷ nguyên vũ trụ chấm dứt? Lấy ngộ tính của ngươi, đến lúc đó chỉ sợ không thua gì ma tổ.” Huyết Nhận thần đế nói, “Khi đó đi ra ngoài, có thể uy hiếp đến ngươi cũng ít đi nhiều.”
“Vì người nhà.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.
Huyết Nhận thần đế sửng sốt.
Người nhà?
Một bóng người nọ không khỏi hiện lên ở sâu trong ký ức hắn, quá xa xôi rồi! Lúc trước chính là vì biết cảm tình của Đông Bá Tuyết Ưng và thê tử đã xúc động hắn, hắn mới ngoại lệ thu đồ đệ.
“Ta hiểu rồi.” Huyết Nhận thần đế gật đầu. Hắn lúc trước nghĩ mọi cách cũng chỉ khiến thê tử trở thành Giới Thần nhất trọng thiên, cuối cùng thê tử vẫn là linh hồn tán loạn chết đi. Nếu, nếu thê tử có thể thành Giới Thần tứ trọng thiên, có lẽ hắn cũng sẽ không để ý tất cả nghĩ mọi cách khiến thê tử siêu thoát.
Hắn hiểu tâm tư Đông Bá Tuyết Ưng, cho nên cũng không ngăn nữa.
Trong căn nhà tranh ở Sơ Thủy Chi Địa, Đông Bá Tuyết Ưng toàn thân áo tím mở mắt. Thời gian mười ức năm qua hắn luôn là ở đây tiềm tu, nhìn quanh, tu hành dài đằng đẵng hắn vô cùng quen thuộc đối với bên trong căn nhà tranh này, nhẹ nhàng lắc đầu cười: “Nên đi rồi.”
Đứng dậy tới cửa, đẩy cửa gỗ, liền nhìn thấy lão giả tóc trắng bên ngoài đang khoanh chân ngồi ở nơi đó, điều này làm Đông Bá Tuyết Ưng âm thầm cảm khái. Mình tu hành bao lâu, lão giả tóc trắng này liền ở ngoài cửa thủ bấy lâu.
“Tiền bối.” Đông Bá Tuyết Ưng mở miệng.
“Đông Bá Tuyết Ưng, ngươi sao lại đi ra?” Lão giả tóc trắng có chút kinh ngạc.
“Ta chuẩn bị tiến hành khảo nghiệm cấp Chúa Tể.” Đông Bá Tuyết Ưng nói. Ở trước khi rời khỏi vũ trụ, tiến hành một lần khảo nghiệm cuối cùng đi, nếu là có thể thông qua khảo nghiệm, có lẽ trong quà Thiên Ngu lão tổ để lại cho hậu bối sẽ có một số khiến mình kinh hỉ, thậm chí có thể giúp thê tử con cái cũng không chừng.
Lão giả tóc trắng giật mình nói: “Ngươi hiện tại đã muốn tiến hành khảo nghiệm cấp Chúa Tể? Đông Bá Tuyết Ưng, ta phải nhắc ngươi, khảo nghiệm Sơ Thủy Chi Địa, cấp Chúa Tể là một tầng khảo nghiệm cuối cùng, cũng sẽ là khó nhất, một khi thông qua, vậy sẽ là đệ tử thực sự trung tâm nhất của Thái Hư thiên cung. Thái Hư thiên cung cũng sẽ dốc sức bồi dưỡng, nhưng tương ứng, độ khó khảo hạch sẽ cực cao cực cao. Ở Thất Tinh Hải thánh giới, số lượng đệ tử hạch tâm của Thái Hư thiên cung là cố định chỉ có mười vị! Mỗi lần đại chiến, rất nhiều tử y đệ tử đều sẽ phát động khiêu chiến, chỉ có mười vị mạnh nhất mới là kim y đệ tử trung tâm, mỗi một kim y đệ tử đều có thể làm được Chúa Tể vượt giai chém giết Hư Không Thần.”
“Ồ?” Đông Bá Tuyết Ưng cả kinh.
Chúa Tể vượt giai chém giết Hư Không Thần?
Phải biết rằng Chân Thần đến Hư Không Thần là vượt qua một đại cấp bậc, Đông Bá Tuyết Ưng tuy tự đánh giá bản thân rất cao, thậm chí kiêm tu hệ thống hư không hành giả, hư không hành giả lại là hệ thống ưu thế cực lớn của giai đoạn đầu, hắn cũng chỉ cho rằng... Mình hẳn là có hi vọng địch nổi người mới bước vào Hư Không Thần! Cũng không dám nghĩ Chúa Tể chém giết Hư Không Thần!
“Thái Hư thiên cung, Chúa Tể bình thường có nhiều, tử y đệ tử hơn trăm vị, kim y đệ tử thì cố định mười vị! Cho dù sinh ra Chúa Tể yêu nghiệt nữa, cũng vĩnh viễn mười vị mạnh nhất.” Lão giả tóc trắng nói, “Ngươi bởi vì sinh ra ở trong vũ trụ, trải qua Sơ Thủy Chi Địa khảo nghiệm, nếu thông qua trở thành kim y đệ tử, như vậy có thể tạm thời hưởng dụng đủ loại lợi ích của kim y đệ tử. Nhưng sau khi ngươi đến Thất Tinh Hải thánh giới, mỗi mười ức năm một lần khiêu chiến nội bộ, ngươi phải tham chiến, nếu không vào được nhóm mười hạng đầu, ngươi vẫn phải giáng xuống tử y đệ tử.”
Đông Bá Tuyết Ưng nhẹ nhàng gật đầu.
“Còn có, bởi vì nơi này không phải Thái Hư thiên cung, cho nên ngươi cho dù trở thành kim y đệ tử, lợi ích ngươi hưởng dụng, cũng chỉ có phần nào đó của kim y đệ tử Thái Hư thiên cung mà thôi.” Lão giả tóc trắng nói, “Đương nhiên ngươi đi Thất Tinh Hải thánh giới có thể hưởng dụng những lợi ích đó rồi.”