Người như vậy, nội tâm cường đại cỡ nào?
“Chỉ Mai sơn chủ nhân đến đây?” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ, “Cũng không biết bọn Thần Cửu hiện tại thế nào, Thần Cửu huynh gánh vác vận mệnh gia tộc sơn trang, càng có thể nghiên cứu ra thủ đoạn tám cánh tay, thiên phú cũng rất cao, hy vọng hắn có thể như nguyện.”
Lúc này Đông Bá Tuyết Ưng thành công, sắp trở thành hộ pháp đệ tử, lúc này cũng vướng bận tới đồng bạn. Thần Cửu lúc trước dù sao cùng từng đồng sinh cộng tử với hắn.
Trong đầu xẹt qua rất nhiều ý nghĩ, lập tức Đông Bá Tuyết Ưng một bước lên trời.
Nghĩ nhiều nữa cũng vô dụng, Thần Cửu, Kiếm Hoàng bọn họ vẫn phải dựa vào bản thân! Thế giới này chính là tàn khốc như vậy.
“Vù.”
Bay đến thân Liên Thiên đằng, dọc theo thân cây bay lên trên, phía trên chính là vách ngăn không gian.
“Đông Bá Tuyết Ưng.” Thanh âm dịu dàng phi thường dễ nghe, nữ tử tóc xanh lục Hề Vi từ trên thân cây khổng lồ hiện ra.
“Hề Vi tiền bối.” Đông Bá Tuyết Ưng vội dừng lại cung kính hành lễ.
“Chúc mừng ngươi, xông qua khảo nghiệm thánh chủ định ra trở thành hộ pháp đệ tử.” Hề Vi mỉm cười, “Làm hộ pháp đệ tử của Hồng Thạch sơn, ngươi có thể nhận được sẽ rất nhiều, ‘vu độc Quỷ Lục Oán’ lúc trước ngươi luôn vướng bận lo lắng cũng chỉ là việc nhỏ.”
Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.
Hắn cũng không kỳ quái.
Một tầng không gian thế giới cao hơn có thể có bảo vật các Giới Thần cũng khát vọng có được, giải độc cho mình, so sánh nhỏ bé hơn nhiều.
“Hề Vi tiền bối, không biết Thần Cửu còn có Kiếm Hoàng, hiện tại tình huống như thế nào?” Đông Bá Tuyết Ưng hỏi.
Nữ tử tóc xanh lục Hề Vi tùy ý nói: “Thần Cửu, Kiếm Hoàng cùng nhau tiến vào Hồng Thạch sơn với ngươi, vẫn chưa thể thông qua thế giới cái lá dây leo thứ ba. Cũng chỉ kẻ gọi là Mai sơn chủ nhân kia, Không Gian Chân Ý của hắn đột phá, đạt tới ‘Không Gian Thần Tâm cảnh’, cho nên mới có thể liên tiếp xông qua tới thế giới cái lá dây leo thứ năm.”
“Không Gian Thần Tâm?” Đông Bá Tuyết Ưng thầm giật mình, nhị phẩm thần tâm. Nghe nói chỉ cần muốn, thì có thể lập tức mở thần hải thành thần.
“Không có gì phải kỳ quái.” Nữ tử tóc xanh lục Hề Vi lạnh nhạt nói, “Lúc trước ở thần giới, Hồng Thạch sơn đối ngoại thu đồ đệ, Siêu Phàm thậm chí thần linh vô số tinh vực tới trải qua tầng tầng khảo nghiệm sàng chọn, đều muốn thành hộ pháp đệ tử của Hồng Thạch sơn. Cho nên hộ pháp đệ tử của Hồng Thạch sơn, có thể thành thần là cần thiết! Mai sơn chủ nhân, Kiếm Hoàng, Thần Cửu ba người bọn họ đều tu hành rất lâu rồi, nếu ngay cả nhị phẩm thần tâm cũng không ngưng kết được, nào có tư cách trở thành hộ pháp đệ tử?”
“Lúc ở thần giới, Hồng Thạch sơn khảo nghiệm, có đôi khi còn tăng thêm độ khó, là vì Siêu Phàm đến xông vào quá nhiều.” Hề Vi nói, “Hiện tại rớt xuống đến thế giới phàm nhân, độ khó như vậy đã là bình thường nhất.”
Đông Bá Tuyết Ưng nói thầm, ở thần giới có khi còn tăng thêm độ khó?
Thật sự là thực lực mạnh tùy hứng!
Nhưng vị thánh chủ kia đã chết, Hồng Thạch sơn lại rớt xuống đến thế giới phàm nhân, đã không còn tư cách tùy hứng.
“Đi thôi, ta đưa ngươi đi lên.” Nữ tử tóc xanh lục Hề Vi mỉm cười. Thái độ của nàng đối với Đông Bá Tuyết Ưng cùng đối với ba người khác hoàn toàn khác nhau, theo nàng thấy, bọn Mai sơn chủ nhân cho dù có thể thành hộ pháp đệ tử, cũng là thuộc loại thất tha thất thểu bước vào ngưỡng cửa, thuộc loại hộ pháp đệ tử tầng dưới chót nhất. Mà Đông Bá Tuyết Ưng thiên phú cao hơn nhiều, nếu bồi dưỡng tốt, trải qua nhiều, thậm chí có thể tiến lên nhất phẩm chân ý trong truyền thuyết!
Hề Vi cũng tán thưởng, thế mà có thể có thiên tài như vậy đưa vào! Nếu là Thời Không thần điện, trả giá vận chuyển khẳng định cao thái quá, các Giới Thần cũng không thể gánh vác! May mắn là Siêu Phàm ban đầu của thế giới Hạ tộc.
Ở sau khi Hồng Thạch sơn rơi vào thế giới phàm nhân, có thể có Siêu Phàm như vậy tiến vào, coi như rất may mắn! Dựa theo ý tưởng của Hề Vi dứt khoát miễn đi khảo nghiệm, đáng tiếc thánh chủ định ra quy củ, khí linh của Hồng Thạch sơn tuyệt đối tuân thủ, không thể thay đổi chút nào.
“Vù.”
Nữ tử tóc xanh lục Hề Vi và Đông Bá Tuyết Ưng hai người sóng vai hướng phía trên bay đi.
Khi chạm đến vách ngăn không gian kia, vách ngăn tự nhiên tách ra.
Soạt ——
Xuyên qua vách ngăn, Đông Bá Tuyết Ưng cảm giác sắc thái trước mắt thay đổi, hắn thấy được chung quanh là vô tận nham thạch bùn đất.
Liên Thiên đằng vẫn xuyên qua những nham thạch bùn đất này, hướng lên trên sinh trưởng.
Đông Bá Tuyết Ưng cùng Hề Vi tiếp tục tiến lên.
Tầng đại địa ước chừng trăm vạn dặm, ở dưới Hề Vi dẫn dắt, Đông Bá Tuyết Ưng giờ phút này tốc độ phi hành dễ dàng đột phá một giây vạn dặm. Đây còn là chiếu cố Đông Bá Tuyết Ưng, để Đông Bá Tuyết Ưng có thể cẩn thận quan sát tất cả. Nếu không lấy thực lực của Hề Vi, chỉ sợ có thể trực tiếp dịch chuyển không gian đến thẳng mục tiêu.
“Hô.”
Rốt cuộc đột phá tầng đại địa.
Liên Thiên đằng cũng đột phá đại địa, tiếp tục hướng phía trên sinh trưởng!
Đông Bá Tuyết Ưng nhìn chung quanh, mảnh đại địa này mênh mông khôn cùng, mơ hồ có vô số sinh vật đang sinh tồn, chỗ xa xôi cũng có một số khí tức cường đại khiến hắn run sợ!
“Toàn bộ đại địa có trên mười ức dặm phạm vi, nơi này có vô số sinh mệnh sinh sống.” Hề Vi giải thích, “Có nhân loại, cũng có trùng thú vân vân, Thần cấp tính trên cả ức.”
Đông Bá Tuyết Ưng nghe không rõ.
Đại địa phạm vi mười ức dặm thì thôi, hơn ức thần linh?
Thần linh, cũng có thể dùng ‘ức’ để hình dung sao? Nhưng cẩn thận ngẫm lại cũng đúng, nghe nói toàn bộ vật chất giới đã có ức vạn thế giới phàm nhân, mỗi một thế giới phàm nhân trong lịch sử đều có thể sinh ra không ít thần linh, cộng lại đã có rất nhiều. Càng đừng nói còn có thần giới, hắc ám thâm uyên điều kiện tu hành hơn, số lượng cường giả Thần cấp quả thực có thể nhiều thái quá.
Lúc trước Thần Cửu cũng từng nói, Thần cấp cùng Giới Thần khác nhau, là khác biệt của phàm nhân và Siêu Phàm! Ngẫm lại số lượng phàm nhân, cũng có thể đánh giá suy tính số lượng Thần cấp nhiều cỡ nào.
“Nhiều nữa lại có thể như thế nào, chịu toàn bộ vật chất giới bài xích, căn bản không thể rời khỏi Hồng Thạch sơn.” Hề Vi nói, “Địa vị hộ pháp đệ tử Hồng Thạch sơn so với Thần cấp tầm thường cao hơn nhiều, cũng không phải sinh sống trên mảnh đại địa này, mà là ở không trung, theo ta.”