Có lệnh bài, có thể nhiều lần tiến vào tam ma điện, có vô số cơ hội.
Cho nên lần đầu tiên dưới cơ duyên xảo hợp tiến vào là quan trọng nhất. Phải thành công.
“Thực Cốt bí thuật?” Đông Bá Tuyết Ưng sau khi xem xong nhẹ nhàng gật đầu, “Phương hướng hoàn toàn khác với Dong Huyết bí thuật, là tu luyện xương cốt, hơn nữa cũng đau đớn kịch liệt. Cũng không biết ba đại bí thuật cơ sở nhất trong tuyệt học mạnh nhất Vạn Ma Chân Thân của ma tổ, vì sao sáng tạo ra đều là kịch liệt đau đớn như thế?”
Dong Huyết bí thuật, Thực Cốt bí thuật, Luyện Tâm bí thuật, đều cực đau đớn.
Dong Huyết và Thực Cốt bí thuật còn tốt, phân biệt nhằm vào máu với xương cốt, đau đến mức tận cùng cũng ảnh hưởng đến linh hồn.
Luyện Tâm bí thuật... là thuần túy nhằm vào bản tôn thần tâm.
Đau.
Ở trong kịch liệt đau đớn còn phải bảo trì tỉnh táo, tiếp tục tu hành. Đông Bá Tuyết Ưng cũng buồn bực, sao lại sáng chế bí thuật như vậy? Ma tổ không hổ là tồn tại sáng tạo ra ‘Hắc ám thâm uyên’, ngay cả sáng tạo tuyệt học cũng độc đáo như thế.
“Bắt đầu tu luyện đi, hy vọng có thể thành công trong vạn năm.” Đông Bá Tuyết Ưng khoanh chân ngồi xuống bắt đầu tu hành một môn bí thuật này, bản tôn ở thế giới Hồng Thạch sơn cũng đang tu hành cân nhắc.
Theo tu luyện.
Ngoài thân Đông Bá Tuyết Ưng dần dần có xương cốt đâm ra khỏi cơ thịt làn da, lộ ở bên ngoài, thậm chí những xương cốt trong suốt đó còn nối liền lẫn nhau, gắn bó một thể! Ngoài thân Đông Bá Tuyết Ưng dần dần bao trùm một tầng xương cốt, cả người dần dần hướng ‘người xương’ biến hóa.
“Bốp!” Xương cốt gãy, sau đó bốp bốp bốp, lượng lớn xương cốt ngoài thân gãy, đây là kết cấu bên trong tầng sâu nhất của xương cốt sụp đổ. Hầu như trong nháy mắt, toàn bộ xương cốt trong cơ thể Đông Bá Tuyết Ưng đều sụp đổ hết, cả người cũng không còn xương, nhưng ngay sau đó giới thần lực trong cơ thể liền lập tức chuyển hóa, xương cốt lại lần nữa thai nghén mà sinh ra, khôi phục hoàn hảo.
Thời gian trôi qua.
Ước chừng hao phí hơn trăm năm, ngoài thân Đông Bá Tuyết Ưng rốt cuộc hình thành một tầng áo giáp xương cốt hoàn mỹ, áo giáp trong suốt tựa như một thể, ngay cả đầu cũng xuất hiện mũ giáp xương cốt, chỉ lộ ra một đôi mắt.
“Bước thứ nhất đã luyện thành. Kế tiếp...” Đông Bá Tuyết Ưng tiếp tục tu luyện, chỉ thấy áo giáp xương cốt ngoài thân bắt đầu dần dần ăn mòn, tựa như đá ở dưới gió thổi nắng phơi bị ăn mòn, những xương cốt này cũng đang dần dần bị ăn mòn. Cảm giác đau đớn đó khiến lông mày Đông Bá Tuyết Ưng cũng không khỏi nhăn lại, lúc trước còn mặc giáp xương long lanh rất đẹp trai, đảo mắt giáp xương toàn thân chịu ăn mòn, rách nát.
“Thực Cốt bí thuật, cái tên này đặt thật hay, thật đúng là thực cốt.” Đông Bá Tuyết Ưng rất rõ, đây mới là loại phương pháp thực cốt thứ nhất, cần trải qua ba ngàn loại phương pháp thực cốt đều thành công, bí thuật này của mình mới tính luyện thành.
Khiến người ta nghẹn lời nhất là, luyện thành, một chút trợ giúp đối với thực lực cũng không có, chỉ có thể chứng minh phương diện thao túng đối với xương cốt đạt tới mức cực cao.
...
Từng ngày từng năm.
Đau đớn đang tăng lên, Đông Bá Tuyết Ưng còn phải đè nén đau đớn tu hành, cũng là biết được tam ma điện chính là một trong các đại cơ duyên ma tổ để lại cho kỷ nguyên vũ trụ hậu bối, hắn mới tu hành bí thuật này. Nếu không vô cùng thống khổ, lại không có trợ giúp đối với thực lực, ai sẽ tu luyện?
“Ôi~~” Trong yết hầu Đông Bá Tuyết Ưng mơ hồ phát ra tiếng gầm nhẹ, khuôn mặt vặn vẹo.
Sự tra tấn này đã khiến thân thể hắn cũng đang phát run, miễn cưỡng bảo trì tư thế ngồi khoanh chân, nhưng mặc kệ chân tay đều đang chấn động vặn vẹo, loại trạng thái này đã duy trì ba ngày.
Bởi vì đã tu luyện đến thời điểm cuối cùng, đau đớn cũng đạt đến mức tận cùng.
“Oành.”
Tất cả xương cốt trong cơ thể đều khôi phục bình tĩnh.
Toàn thân Đông Bá Tuyết Ưng toát ra mồ hôi cũng lập tức bốc hơi lên, hắn lúc này mới thở phào mở mắt.
“Luyện thành rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng không khỏi lộ ra ý cười. Biết rõ có lệnh bài tam ma điện có thể đến nhiều lần, nắm chắc thành công vẫn là rất lớn, nhưng khi luyện thành vẫn tràn ngập vui mừng. Chỉ cần là ba ngàn năm tu luyện này, thật sự quá tra tấn người ta.
Đông Bá Tuyết Ưng nhìn về phía lão giả đồ đen kia.
Oành.
Khí tức trong cơ thể bùng nổ, nhất thời ở sau lưng xuất hiện một hư ảnh đại vật khổng lồ, đây là một con thú lông rậm bốn vó, bốn chân giống như trụ trời.
Lão giả đồ đen nhìn thấy một đồ đằng dị tượng này: “Súc thú đồ đằng, ba ngàn năm đã luyện thành, quả thật ngộ tính tốt.”
Hắn sớm biết Đông Bá Tuyết Ưng lúc trước cũng sớm luyện thành Dong Huyết bí thuật, cho nên cũng không kỳ quái.
Tâm tình Đông Bá Tuyết Ưng vô cùng tốt. Sau khi luyện thành Thực Cốt bí thuật, ba đại bí thuật cơ sở cũng đã luyện thành hai cái trong đó, chỉ còn lại có Luyện Tâm bí thuật cuối cùng. Một khi luyện thành... Vậy mình có thể đạt được cơ duyên ma tổ lưu lại. Cái này ở trong tôn giả cũng là một phần cơ duyên lớn, có tôn giả cũng không có cơ hội tiến vào tam ma điện. Có một số tiến vào, lại lần đầu tiên không thể nắm chắc cơ hội, dù sao cho dù trong trăm vạn năm luyện thành đối với rất nhiều tôn giả mà nói cũng rất khó khăn, các tôn giả đó sớm đã quen chậm rãi tu hành, bọn họ từ chân thần đến ‘Mở đạo’, cũng hao phí không biết bao nhiêu ức năm. Muốn khiến bọn họ ngắn ngủn trăm vạn năm luyện thành một môn bí thuật, quả thực rất khó.
Lần đầu tiên thất bại, như vậy hầu như tương đương hy vọng đoạn tuyệt.
Cho nên một kỷ nguyên vũ trụ này, đạt được cơ duyên bảo vật tam ma điện tuy cũng có, nhưng cực ít cực ít.
“Ma tổ ra tay khẳng định bất phàm.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng mong đợi, lập tức nhìn thấy lão giả đồ đen bên cạnh sắc mặt cũng không dễ coi, trong lòng không khỏi run lên, “Ta là binh sĩ Hủy Diệt quân đoàn, hiện tại chịu một chút làm khó dễ thì thôi, đừng để ta thông qua tam ma điện khảo nghiệm, đến lúc đó đạt được cơ duyên, vẫn đối đãi ta không công bằng.”
“Luyện thành liền đi ra đi.” Lão giả đồ đen vung tay lên.
Một bong bóng xuất hiện, bao phủ Đông Bá Tuyết Ưng.
Nháy mắt hoàn toàn vỡ nát biến mất không thấy.
Đông Bá Tuyết Ưng ở trong thiên địa hư ảo thuấn di nhiều lần, nhanh chóng tiến lên ở trong Hắc Vũ động thiên, rất nhanh đã thấy được mây đen trên bầu trời hình thành lốc xoáy khổng lồ, trong lốc xoáy cũng là không gian vặn vẹo, chính là thông đạo đi thông ‘Băng Tuyết động thiên’.
“Tam ma điện chỉ còn lại có một cái cuối cùng, cũng là một cái khó nhất.” Đông Bá Tuyết Ưng lao lên trời, bay vào trong lốc xoáy kia.