Dây thường xuân xanh biếc phủ kín một mặt tường bê tông. Trong lúc mải mê ngắm nhìn khu nhà độc đáo, Tsugumi phát hiện bên cạnh cổng sắt có treo một tấm biển nho nhỏ ghi dòng chữ "Maison Areno". Vì đó là tên chủ nhà nên cũng chẳng có gì kì lạ. Nhưng dường như vẫn còn thiếu gì đó...
Anh đang dừng chân trước cửa, chuẩn bị tinh thần bước vào chung cư Areno, tự ám thị bản thân rằng từ giờ sẽ phải trải qua một cuộc sống khắc khổ, thì cửa kính vào sảnh bật mở, một bóng người từ bên trong lao ra.
"A, chào anh Kudo. Đây là anh Endo Tsugumi, người dọn tới đây ở bắt đầu từ hôm nay."
Người đàn ông tên Kudo, dường như là khách trọ nơi này, lướt mắt nhìn Tsugumi. Ánh mắt sắc bén, lại thêm chiếc áo sơ mi phanh ngực cùng cà vạt lỏng lẻo toát ra khí thế bặm trợn khiến người ta vô hình chung cảm thấy áp lực. Chẳng lẽ là... xã hội đen?
"Hân hạnh, tôi là Endo. Mong được anh giúp đỡ."
Bình thường anh đã cúi người rất thấp, nhưng giờ lại càng cúi thấp hơn.
"Vâng, mong được giúp đỡ. Công việc của tôi giờ giấc hơi thất thường, bất kể sáng tối, nên nếu có gây ồn thì xin lỗi trước nhé."
Tsugumi không ngờ người đàn ông tên Kudo này lại trả lời nghiêm túc đến thế. Nói xong, anh ta nhanh chóng sải chân đi mất dạng.
"Anh ấy không phải xã hội đen đâu."
"Sao cơ?"
Anh vừa quay đầu lại đã thấy Sakutaro đang cố nhịn cười.
"Trông dữ tợn vậy thôi, chứ anh ấy là biên tập viên đó."
"HẢ?"
Tsugumi thót tim, sau khi nghe Sakutaro bổ sung thêm là "biên tập viên truyện tranh", anh mới thở phào nhẹ nhỏm vì hai người không cùng lĩnh vực. Phải sống dưới cùng một mái nhà với biên tạp viên văn học thì đau tim lắm.
"Anh Kudo bề ngoài trông đáng sợ thế thôi nhưng lại biên tập truyện tranh thiếu nữ đấy. Hình như anh ấy làm Para-doll thì phải?"
"Sao cơ? Bộ Para-doll ấy hả? Giỏi thật đấy!"
Ngay cả kẻ lạc hậu như Tsugumi cũng biết đến bộ truyện tranh đó. Biên tập viên của bộ truyện Paradise Doll đốn ngã biết bao trái tim nữ sinh trung học hiện nay lại là người trông như đầu gấu ấy ư? Khi anh còn đang mải mê suy nghĩ về sự khác biệt giữa hai lĩnh vực thì lại một khách trọ khác bước ra. Tsugumi vừa mới trầm trồ thật là một cô gái mang vẻ ngây thơ hiếm có trong thời buổi hiện nay thì nhận ra đó là một cậu chàng hóa trang thành nữ, ăn mặc hết sức tân thời. Cậu ta tên là Elly, chào hỏi xong liền đưa cho anh tấm danh thiếp địa chỉ quán ba mình đang làm việc.
"Mọi người định Chủ nhật sẽ làm một bữa chào mừng anh, anh Tsugumi thấy thế nào?"
"C...cảm ơn mọi người, được ạ."
"Hay quá, vậy bon tôi chọn thời gian luôn nhé."
Elly lúc lắc mái tóc dài rồi bước đi vào trong. W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.c.o.m
"Rồi, giờ mau chóng dọn dẹp thôi."
Sakutaro đứng chống hông bên canh anh.
"Ấy, cứ để tôi tự dọn đồ..."
Trong đầu Tsugumi thaosng hiện hình ảnh cuốn sổ tay viết đầy ghi chú.
"Đừng khách sáo. Sẵn tiện tôi giới thiệu về khu chung cư này cho anh luôn."
Sakutaro vừa nói, tay vừa tháo dây thừng buộc hành lý trên xe, hô một tiếng rồi nhấc bổng giá sách lên. Động tác của cậu dứt khoát gẫy gọn, Tsugumi lóng ngóng không biết phải làm gì, đành ôm thùng giấy đi theo sau cậu.
"Khách trọ ở đây có anh Kudo với cậu Elly ban nãy. Còn một ông bố độc thân là anh Kanan và cậu con trai Ichino, hôm nay là Chủ nhật nên hai bố con họ dắt nhau đi sở thú rồi. Anh nhân viên thời vụ tên Seto hiện đang bận việc, còn một cậu sinh viên tên Nira nữa. Giờ này chắc cậu ấy đang ở trong phòng, cậu ấy là hikikomori nên hầu như chẳng ra ngoài bao giờ cả. À, nhưng tôi nghĩ cậu ấy sẽ tham gia tiệc chào mừng. Tình cờ thật, mọi người sống ở đây đều là nam."
"Ở đây không cho phụ nữ thuê nhà sao?"
"Làm gì có chuyện đó, nhưng không hiểu sao lại thành thế này."