• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng mà, Quý Thanh Trác bất đắc dĩ nhìn hắn nắm cổ tay mình đưa lên môi, sau đó cúi đầu, mái tóc đen xõa xuống rơi vào trong lòng bàn tay cô, đồng thời cũng che khuất tầm mắt của cô.Ở một nơi bí mật mà Quý Thanh Trác không thể nhìn thấy, anh mở miệng và đôi môi lạnh lẽo của anh áp lên cổ tay cô.

Sau đó, anh dễ dàng cắn đứt chiếc vòng trên cổ tay của Quý Thanh Trác.

Chiếc vòng sau khi bị đứt liền bị anh ném xuống biển, sóng ập đến, chiếc vòng chìm xuống đáy biển sâu.

Quý Thanh Trác trợn to hai mắt, cô ý thức được có cái gì không đúng, độ nhận biết đối với nguy hiểm quá mức này cô không cảm nhận được.

Lần này xuống nước cô không mang theo bất kỳ vật tự vệ nào, bởi vì chiếc vòng tay đủ để bảo vệ cô, hơn nữa cô rất tin tưởng vào phát minh của mình.

Nhưng, ai có thể nói cho cô biết người này cắn đứt chiếc vòng tay như thế nào không?

Cô rõ ràng... rõ ràng đã thử nghiệm vô số lần trong phòng thí nghiệm, cho dù cả trăm con cá mập quỷ đến cắn chất liệu polyme trên chiếc vòng tay đó cũng không tài nào cắn đứt được.

Không, so với điều này, sự tồn tại của người này dưới nước còn kỳ lạ hơn.

Quý Thanh Trác đột nhiên cảm giác được tay hắn đang buông lỏng cổ tay của cô ra, cô vội vàng rút tay ra sau lưng.

Nhưng cô quên mất một điều, đó là cô bị anh kéo xuống, vừa rồi anh còn giữ tay cô để chống đỡ cơ thể cô, bây giờ anh lại buông lỏng tay ra.

Cô đã mất đi điểm dựa của mình.

Sau một phút, Quý Thanh Trác ngã nhào vào trong ngực anh, gò má nghiêng qua, dán chặt vào làn da tái nhợt trên ngực anh.

Cô nghe thấy tiếng tim đập yếu ớt rõ rệt.

Cùng lúc đó, thanh âm của người này rốt cục vang lên: "

Ngươi là ai?"

Giọng hát của anh rất hay, như sóng vỗ nhẹ vào bờ cát.

Quý Thanh Trác gần như mất đi khả năng suy nghĩ, hiện tại cô không sợ, cô chỉ là... lần đầu tiên cùng người như vậy tiếp xúc gần gũi.

Cô đã thực sự nói tên của mình: "

Quý Thanh Trác."

Sau đó, cô cố gắng vùng vẫy để đứng dậy khỏi anh, mặc kệ người nằm dưới cô là ai, cô cũng quá... thô lỗ rồi.

Quý Thanh Trác chống người lên, nhưng vô tình lướt qua eo anh, lòng bàn tay đặt trên tấm gỗ mục nát trên con tàu chìm, nhưng tấm gỗ này rất nhanh đã vỡ vụn.

Cô lắc lư và ngã xuống lần nữa, cằm đặt trên vai anh.

Quý Thanh Trác rất muốn gục ngã, nhưng cô vẫn không nản lòng sau một lần thất bại, vì vậy cô lại cố gắng duy trì hành động của mình trong căn nhà gỗ nhỏ này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK