- Tui nói vậy không có nghĩa là tui muốn anh ra tiễn tui đâu, chỉ là tui vô tình nhắn thôi. Thế anh lo đi học đi. Chào buổi sáng tốt lành.
Chuông báo tin nhắn reo lên, anh vội mở ra đọc. Đúng như những gì anh suy đoán về tính cách của cô bé này, anh cứ đọc đi đọc lại rồi lại ngồi cười, những lúc như thế anh lại vô tình khiến cho bao con tim của nữ sinh khác phải rung động bởi nụ cười của mình rồi. Anh đứng lên trả tiền với khuôn mặt lạnh lùng như vốn có của mình, rồi chạy một mạch sang nhà thằng bạn thân họ Khắc kia để bàn bạc vài chuyện.
Khắc Lạc sau một ngày đi ăn đám cưới của người xưa về thì tinh thần có mấy phần không được vui. Anh cảm thấy mình cô đơn hơn và chả hiểu trong lúc này trong đầu lại hiện lên khuôn mặt đang mỉm cười của Tiểu Lệ, anh lắc đầu liên tục. Trong lúc không để ý thì thằng bạn họ Kỳ đã đứng trước mặt của mình rồi, trông hắn ta có vẻ đang vui sướng vì chuyện gì đó nên khuôn mặt tươi tắn hẳn lên. Anh ngước mặt lên hỏi:
- Cơn gió nào đưa Kỳ sang đây? Có chuyện gì muốn nhờ tao phải không?
Kỳ Tường nhìn thằng bạn hồi lâu rồi ngồi xuống bên cạnh nói:
- Tao nhớ mày nên qua đây coi mày còn sống hay chết rồi. Đùa thôi, bữa giờ tao có nhắn tin nói chuyện với Tiểu Lệ, và hôm nay em ấy sẽ đi Thái Lan chơi 2 tuần lận, tao tính rủ mày 1 ngày sau bay ra Thái Lan chơi luôn, mày thấy sao??
Tôi đã kiếm đủ tiền mua ô tô chỉ trong 2 tháng
Làm lớn ngực của bạn trong 3 ngày!
Khắc Lạc nghe xong thì cáu gắt với anh và đáp:
- Giờ mày còn tâm trạng để đi chơi sao hả Kỳ? Bố mày ỗng chuẩn bị xong hết mọi giấy tờ du học cho mày rồi kìa, mày không lo mà đi du học hoặc từ chối đi. Ở đó mà mơ mộng tới Tiểu Lệ gì của mày hoài. Mày không thấy nhỏ đó vô vị sao? Tao thấy nó chả có gì thu hút chả hiểu sao mày lại mê nó. Nó đi chơi thì kệ đi, hơi đâu lại lo lắng. Tao không đi với mày đâu, mày muốn tiễn nhỏ đó thì tự đi đi. Tao đang không vui.
- Haiss... Bố tao muốn làm gì là chuyện của ỗng, chuyện tao đi du học Anh thì tao đã hứa với mẹ tao là sẽ đi rồi nên mày đừng lo là tao sẽ bỏ trốn như hồi đó nữa. Uhm, chỉ mình tao mê Tiểu Lệ thôi là đủ rồi, mày không phải nói như vậy đâu. Nếu mày không vui thì tao về đây, không phiền mày.