Editor: Mèo Mướp Thích Ngủ
Sau khi rời khỏi Thánh Đức cao trung, Tô Mạt và Triệu Nhã Nam đi dạo quanh quảng trường một vòng, hai cô gái mà đi dạo phố thì chính là điên cuồng mua sắm. Trong tay Tô Mạt chỉ có một ít tiền nhưng nghĩ đến mấy bộ quần áo trong tủ quần áo, thì cô chỉ suy nghĩ một lát liền mua hai bộ quần áo. Bởi vì đây là khu vực của người giàu có, cho nên quần áo khu này không hề rẻ, vậy nên Tô Mạt cũng không nỡ mua nhiều.
Sau khi Triệu Nhã Nam thi đậu Thánh Đức cao trung, trong nhà đã mở thẻ tín dụng cho cô, bên trong có đủ tiền cho cô sử dụng, cho nên nếu cô thích món nào thì sẽ mua món ấy.
Sau khi ở lại Triệu gia hai ngày, Tô Mạt tự ngồi xe trở về. Dù sao, không lâu sau, học sinh năm nhất trường Thánh Đức cao trung sẽ được huấn luyện quân sự. Cô cũng đã nhận được thông báo từ trường học. Lúc đó, hai người có thể ở bên nhau mỗi ngày, vì vậy Triệu Nhã Nam cũng không có quấn quýt cô không thả.
Mới có mấy ngày không gặp cô mà Mẹ Tô đã có chút kích động lôi kéo cô mà ngó trái ngó phải, Tô Lê cũng quan tâm, giúp cô xách đồ đạc.
Phòng của cô rất sạch sẽ, đồ vật trên bàn cũng đã được sắp xếp lại gọn gàng. Tô Mạt lấy chai nước hoa mà cô đã đặt sau cánh cửa từ ba tuần trước ra, lấy chất lỏng mà cô đã chuẩn bị trước cho vào bên trong lọ nước hoa tinh xảo.
Cô nhẹ nhàng một xịt một nhát, hương thơm tươi mát và dễ chịu, cô dùng sức hít hai hơi, ngửi ngửi, trên mặt lộ ra biểu cảm hài lòng.
Đây là nước hoa mà cô chế tạo ra, cách làm rất đơn giản, nhưng mùi hương cũng không tệ lắm.
Cô làm một số hương vị khác nhau, bao gồm cam quýt, hoa súng Nile và cam bergamot, tất cả đều rất tươi mát và từ thiên nhiên.
Kiếp trước Tô Mạt hai mươi hai tuổi mới bắt đầu dùng nước hoa. Một trong những loại nước hoa yêu thích của cô là Hermès Nile Garden, tuy nhỏ nhưng đặc biệt rất thơm. Thật không may, loại nước hoa này bây giờ chưa được ra đời. Nó ra đời năm 2005, nhưng hiện tại chỉ mới là năm 2003. Còn phải chờ đến hai năm, nghĩ đến đây, Tô Mạt thở dài.
Tô Mạt nhắm mắt lại, để không bỏ lỡ mùi hương của Vườn Hermes Nile đã được nghe thấy trong quá khứ. Đây thật sự là mùi hương khiến bạn cảm thấy như bạn thực sự đứng cạnh sông Nile.
So với mấy lọ nước hoa trước kia cô dùng, thì đúng là không thể so sánh được. Bất quá hiện tại cô mới là một cô gái 15 tuổi. Sử dụng loại nước hoa đơn giản này là chuyện bình thường.
Sau khi Tô Mạt về nhà, lại đắm mình vào nghiên cứu mỹ phẩm, cô còn mua một loạt tạp chí thời trang.
Tô Lê mượn rất nhiều sách từ thư viện, cũng chưa có đọc xong. Thấy sau khi Tô Mạt về, thì Tô Lê luôn ở trong phòng cô để đọc sách. Mẹ Tô thỉnh thoảng đẩy cửa vào xem thì luôn nhìn thấy một bức tranh như vậy.
Tô Mạt đang hết sức chăm chú mà nhìn chằm chằm tài liệu trên bàn, trong tay cầm cốc chịu nóng cùng ống đong đo, trong miệng lặp đi lặp lại tỉ lệ, còn Tô Lê thì cầm sách ngồi trên giường Tô Mạt yên lặng đọc.
Mẹ Tô mỉm cười, lẳng lặng khép cửa lại.
Học sinh năm nhất của Thánh Đức cao trung báo danh vào ngày 20 tháng 8. Huấn luyện quân sự sẽ bắt đầu vào ngày 21. Thời gian huấn luyện quân sự là một tuần, sau đó thì chính thức học vào ngày 1 tháng 9. Ngày 15 tháng 8, Mẹ Tô bắt đầu sửa soạn đồ cho Tô Mạt đem đi.
“Mẹ, không cần mang nhiều như vậy, đến đó lại mua, đem nhiều như vậy rắc rối lắm, còn không thì đợi đến kì nghỉ con về sẽ mang đi.”
Mẹ Tô nghe xong suy nghĩ một lát liền nói: “Có mấy thứ con xài quen rồi, mẹ sợ đồ mới con xài không quen.”
“Con nào có yếu ớt như vậy, dù sao con cũng đã lớn như vậy rồi.” Trong lòng Tô Mạt tràn ngập ấm áp, cô nhớ tới kiếp trước khi cô vừa mới lên cao trung ở trường có rất nhiều điều không quen, ví dụ như cùng nhiều người ở một phòng, còn có nhà tắm công cộng, những điều này khiến cô cảm thấy đặc biệt khó xử, khi đó cô còn vì quá nhớ nhà mà lén lút khóc.
Bây giờ nếu quay lại một lần nữa, cô cần phải làm tốt hơn nhiều, ít nhất sẽ không vì không muốn tắm cùng người khác trong nhà tắm công cộng mà đêm hôm khuya khoắt một mình cố lấy can đảm để đi tắm một mình. Huống chi điều kiện của Thánh Đức cao trung so với cao trung kiếp trước cô học khá hơn rất nhiều, cô còn nghe Triệu Nhã Nam nói ký túc xá của Thánh Đức cao trung có nhà vệ sinh riêng.
“Con vĩnh viễn là tiểu bảo bối của mẹ, ở trong mắt mẹ, con vĩnh viễn vẫn là một đứa nhỏ thôi Mạt Mạt.” Mẹ Tô sờ sờ khuôn mặt của Tô Mạt, cười tủm tỉm mà nói.
Tô Mạt gật gật đầu, ngoan ngoãn mà giúp đỡ Mẹ Tô sửa sang lại đồ đạc.
Tới ngày báo danh, sáng sớm Mẹ Tô làm bữa sáng cho hai chị em Tô Mạt và Tô Lê, ăn xong ba người ra nhà ga đi lên tỉnh.
Mẹ Tô và Tô Lê đưa Tô Mạt đến trường học, ba người cầm bao lớn bao nhỏ đi tới Thánh Đức cao trung. Vô số xe hơi sang trọng dừng lại ở cổng trường, đều là phụ huynh đưa con em mình đến trường.
Ba người bắt đầu làm các thủ tục, thời điểm tìm được ký túc xá của Tô Mạt, thì sắc trời cũng đã không còn sớm.
Tô Mạt đang tạm biệt Mẹ Tô với Tô Lê ở cổng trường, nhưng bỗng nhiên lại cảm thấy không đành lòng. Nghĩ đến một đoạn thời gian dài không thể thấy người nhà, Tô Mạt dù kiên cường, thành thục đến đâu cũng cảm thấy có chút buồn bực, nhưng mà cô sẽ không đem loại cảm xúc này biểu hiện ra ngoài, miễn chọc cho Mẹ Tô thương tâm.
“Quả lê, chị không ở nhà, em cần phải nghe mẹ nói nha. Chị có thời gian nghỉ sẽ trở về.” Tô Mạt dặn dò em trai.
“Đã biết.” Tô Lê lần này không có mất kiên nhẫn, mà còn rất phối hợp gật gật đầu, “Chị, chị ở một mình, cần phải tự chiếu cố bản thân mình cho tốt.”
Nghe thấy em trai nghiêm trang nói như vậy, làm cho Tô Mạt có chút không quen, nhưng vẫn cảm thấy rất cảm động.
Mẹ Tô lôi kéo tay Tô Mạt nói một đống, cái gì mà phải uống nhiều nước, phải đi ngủ sớm một chút, đừng chỉ lo đọc sách, phải chú ý nghỉ ngơi nhiều, không nên ăn đồ vật bậy bạ……
Tô Mạt đều gật đầu đồng ý, Mẹ Tô dặn dò vài lần mới buông tay Tô Mạt ra, bảo cô đi vào.
Tô Mạt nhìn theo Mẹ Tô và Tô Lê ngồi lên xe rời đi, mới đi xem danh sách chia lớp. Danh sách được dán trên bảng thông báo của trường. Cô biết cô học ở lớp 3, nhưng cô còn muốn biết Triệu Nhã Nam có chung lớp với cô hay không, cho nên cô lại đến đó xem thử.
Bảng thông báo của trường không có mấy người xem, có thể tất cả mọi người đều đã biết mình học ở lớp nào, cho nên người tới xem cũng không nhiều lắm. Nhìn những khuôn mặt non nớt trên đường, Tô Mạt bỗng nhiên cảm thấy cô vẫn còn trẻ lắm.
Tô Mạt ở bảng thông báo nhìn quanh một lần, rất nhanh đã tìm thấy danh sách của lớp 3.
Năm nhất cao trung, có mười lăm lớp, một lớp khoảng sáu mươi hoặc bảy mươi người, và Tô Mạt là người đầu tiên trong danh sách của lớp 3.
(*) Nước hoa Hermès Nile Garden: