• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: KateChou



“Cô nói nếu tôi đem chuyện cô có quan hệ với người môi giới nói cho Vương Sâm, tiểu tử đó có phải rất buồn bực?” Hoàng Tiểu Phủ vừa nói vừa cười rộ lên.



“Cô có phải hôm nay ra cửa đã quên uống thuốc không?” Cố Xán Xán cảm thấy người này thật quái lạ, trong đầu liên tưởng gì đó quá nhiều, chính mình xấu xa, nghĩ muốn người khác cũng xấu xa theo.



“Sao, bị nói trúng tim đen nên thẹn quá hóa giận? Kỳ thực cô không cần tức giận như vậy, theo tôi thấy, Vương Sâm tốt hơn người môi giới kia nhiều, tuy tiền lương không cao bằng Triệu Hoa, nhưng vừa mới tốt nghiệp không lâu, tuổi trẻ chăm chỉ a, người môi giới kia thoạt nhìn cũng ba mươi đi, chỉ là một người môi giới nhỏ, một tháng phỏng chừng ngay cả lương tạm cũng không có, ngộ nhỡ nhà bán không được, chẳng phải là cô phải nuôi anh ta sao, không bằng như vầy, tôi tốt xấu gì cũng là bạn gái của bạn trai trước, giữ mặt mũi cho Triệu Hoa giúp cô một chút, quy định trong công ty quản lý trên dưới không được nói chuyện yêu đương, để Vương Sâm qua tổ của tôi là được rồi.”



Hoàng Tiểu Phỉ vừa mới nghe lén Vương Sâm lại thổ lộ với Cố Xán Xán, trong lòng nháy mắt rất buồn bực, bởi vì cậu trai kia ngày thường có thỉnh giáo mình vài vấn đề, mình cũng không ít lần liếc mắt quyến rũ, không thể tưởng tượng được lại thích Cố Xán Xán, thật sự là đầu gỗ mà.



Nhưng suy nghĩ giây lát, đây có lẽ là biện pháp tốt nhất đối phó Cố Xán Xán, đào góc tường. Bình thường đào không được, tại thời khắc mấu chốt này, đây là cơ hội đến tận cửa a. Vương Sâm chính là nghiệp vụ viên ưu tú dưới tay Cố Xán Xán, lại là người Hạ Châu, quen biết rất rộng.



Cố Xán Xán suy nghĩ phòng hoạt động nếu có máy quay, thật muốn sao lại một bản, chụp người tiện nhân này.



Cố tình hành động trong phòng trống trơn, chỉ có Hoàng Tiểu Phỉ đây lẩm bẩm.




“Tùy cô, cô muốn thì tự mình đi nói, mấy lời khuyên đó đều trả lại cô, chỉ cần ít nói chuyện với tôi là được.” Không có bản quay lại, Cố Xán Xán đương nhiên muốn bỏ đi nha.



“Sao lại không biết xấu hổ như vậy! Đúng rồi, ngày mồng một tháng năm công ty Triệu Hoa tổ chức hoạt động đi Thái Lan du lịch, người nhà cũng được đi, thật là có chút khẩn trương, muốn hỏi cô một chút, đồng nghiệp của Triệu Hoa thế nào, ở chung có tốt không?” Hoàng Tiểu Phỉ quả nhiên thích đâm chọt khoe khoang, còn tự xung người nhà!



Cố Xán Xán trái lại vẻ mặt chân thành, suy nghĩ nói, “Đồng nghiệp của Triệu Hoa rất tốt, nhất là nữu đồng nghiệp kia, trông rất xinh đẹp, người cũng thân thiện.”



Hoàng Tiểu Phỉ nghe Cố Xán Xán nói như vậy, sắc mặt lập tức thay đổi. Đoạt người đàn ông của người ta, người khác cũng có thể đoạt lấy, Cố Xán Xán nói nữ đồng nghiệp kia, gương mặt rất quyến rũ, mỗi ngày vây quanh Triệu Hoa, mở miệng là Triệu quản lí, cô đi chung vài lần đều gặp, bây giờ ngay cả Cố Xán Xán cũng nói như vậy, nhất định có vấn đề, nghĩ đến đó, ngoảnh đầu lại không cười nhạo Cố Xán Xán nữa, đạp gót giày trở về điều tra cho rõ.



Cố Xán Xán cũng không ngờ nói chuyện lưu loát vậy, thật không có để tâm Triệu Hoa và đồng nghiệp của anh làm gì, cả ngày nghĩ lung tung, còn không mệt chết sao.



Nhưng vẫn rất buồn bực nha. Vì Cố Xán Xán chưa từng cùng Triệu Hoa đi du lịch qua, tuy trước kia công ty của họ cũng có hoạt động này, nhưng Triệu Hoa chưa từng mang cô đi theo.



Buổi chiều làm việc, Cố Xán Xán cảm thấy Vương Sâm kia cứ nhìn mình suốt, ngẩng đầu liếc mắt một cái, bắt gặp được ánh mắt nhìn mình, lại cuống quýt cúi đầu, ngay cả bên tai cũng đỏ, đây rốt cuộc là muốn nháo đến cỡ nào?



Mà Hoàng Tiểu Phỉ vừa gọi điện làm rõ với Triệu Hoa, đoán chừng được dỗ rất vui vẻ, buổi chiều còn đắc ý dạt dào khoe với đồng nghiệp đi Thái Lan du lịch, phải mặc cái gì, mang theo những gì? Bên kia gió có lớn không? Nắng có gắt không? Làm như là ra khỏi địa cầu không bằng…



Hết giờ làm, thấy Vương Sâm cũng đứng lên, có xu thế theo đuôi, Cố Xán Xán đếm hai ba, sử dụng thể lực của mình, bỏ rơi người ta.



Về đến nhà, mệt đến tắt thở.



Cơm cũng không nấu, chỉ có thể ở nhà ăn mỳ gói.



Vừa ăn mỳ gói vị thịt bò xa hoa, vừa ngồi trước máy tính, tùy tiện xem tin tức, bỗng nhiên trên trang mặt nhảy ra một quảng cáo du lịch.



Cố Xán Xán tiện tay nhấp vào, xuất hiện một đống ảnh chụp tươi đẹp đầy màu sắc, hoa quả tươi ngon, đền thờ rực rỡ, quần áo sặc sỡ, không gian xanh thẳm, nét cười thuần khiết.



Cố Xán Xán cũng không hiểu ra sao, đầu óc nóng lên, cư nhiên đăng kí.



Cô thực sự không phải cố ý nha, một cô gái mới vừa trải qua chia tay đều như vậy, rõ ràng nói mình bỏ qua, rõ ràng giống như đã qua thật lâu, rõ ràng thấy anh ta và bạn gái mới đã muốn giết chết anh ta, nhưng trong nháy mắt, hồi tưởng những ngày hai người quen nhau, còn có chút tự coi thường, muốn đi với anh ta đến mấy địa phương này.



Bởi vì ngày mồng một tháng năm là thời gian du lịch quý báu, người đăng kí đặc biệt nhiều, đăng kí phải đặt cọc một phần tiền, thời điểm Cố Xán Xán nhấn xác định trả tiền xong, ngẩng đầu nhìn, phảng phất trên màn hình máy tính vẻ mặt dương dương tự đắc kia của Hoàng Tiểu Phỉ.




Hối hận không thể đem tiền vừa mới trả hoàn lại vào tài khoản.



Cô không ngừng muốn rút lui, nhưng mà rút lui không được trả lại tiền.



Gào khóc a, cô nhịn không được dùng đầu đập bàn.



Cố Xán Xán tự xem thường mình, sao lại để bị tiện nhân Hoàng Tiểu Phỉ kia kích thích liền làm nên chuyện ngu xuẩn như vậy.







Thời điểm Cố Xán Xán “bang bang bang” dùng đầu đập bàn, Mã Liệt cũng đang “bang bang bang” gõ lên đầu Lưu Tử Quân.



“Chỉ là một cái chìa khóa, đến mức đó sao!” Mã Liệt đè đầu Lưu Tử Quân, từ trên người anh tìm ra lục soát ra một chuỗi chìa khóa.



“Anh hai à, đó là một căn nhà, nói cho liền cho, anh cũng độc ác quá đi, bạn gái người ta nhiều như vậy, phải tách ra ở, sống cùng nhau là liên quan đến mạng người đó.” Lưu Tử Quân vẻ mặt khóc tang.



“Cậu nếu không đưa, tôi đem chuyện cô gái lần trước cậu giới thiệu nói cho mẹ tôi biết.”



“Đừng, đừng, loại việc nhỏ này không nên để cô biết, không phải chỉ là một căn nhà độc thân sao, cho ngay, đúng rồi, cậu xem cho tôi mượn chiếc xe kia hai ngày thì thế nào!” Lưu Tử Quân nghĩ đến sức chiến đấu của mẹ Mã Liệt, dứt khoát khuất phục, thuận tiện cợt nhả mà cò kè mặc cả.



“Thành giao.” Ông chủ đều có sở thích riêng, sở thích của Mã Liệt là xe, ngày thường ở công ty khai là xe công của công ty, ai vô tình đến Mã gia, nhìn thấy trong ga ra một loạt xe hào nhoáng.



Đối phó với Lưu Tử Quân xong, Mã Liệt hứng thú vội vàng gọi điện cho Cố Xán Xán, nói vừa biết một căn nhà loại ít người ở, giá cả đặc biệt thích hợp, ngày mồng một tháng năm này được nghỉ có thể hẹn đi xem nhà không?



Cũng không nghĩ tới cô gái nhỏ ỉu xìu mở miệng, “Tiểu Mã, thật ngại quá, ngày một tháng năm không rảnh, tôi não có vấn đề đã đăng kí đi du lịch Thái Lan, không muốn đi, nhưng đã giao tiền đặt cọc, coi như ra ngoài giải sầu vậy.”



Cố Xán Xán như một con chó nhỏ, cô không chỉ muốn đi, còn muốn gạt những người khác trong công ty, nếu như cô bị phát hiện cũng đi Thái Lan du lịch, nhất định sẽ bị cười chết.



Mấy ngày nay Vương Sâm rất trầm mặc, mỗi lần đến bắt chuyện với Cố Xán Xán, liền bị Cố Xán Xán tránh né, ánh mắt ai oán kia, giống như một oán phụ thông thường.




Cố Xán Xán ra sức khuyên Lâm Viện cùng đi Thái Lan với mình, tiếc rằng tên kia chưa nghĩ đã chạy lấy người, nói phải cùng anh Lưu Khải quay về thăm cố hương, trạng thái quyến rũ thân mật, người xấu nhân duyên phải bị meo móc tám đời, Cố Xán Xán đành yên lặng tự mình thu dọn hành lý.



Đợi đến ngày một tháng năm, sáng sớm, Cố Xán Xán còn buồn ngủ xem lại hành lý, lưng đeo ba lô, thời điểm chạy đến nơi tập trung đoàn du lịch, trên đường đều cầu nguyện, ngàn vạn lần đừng cho mình chạm mặt hai tiện nhân Triệu Hoa và Hoàng Tiểu Phỉ kia, bằng không…



Nhưng người tính không bằng trời tính a, Cố Xán Xán đăng kí chính là đoàn du lịch mà công ty Triệu Hoa đặt, duy nhất một điều làm cho Cố Xán Xán cảm thấy mình không cần đi chết đó chính là họ là khách đoàn, bên này là khách lẻ, không giống nhau.



Nhưng giờ phút này, cô cũng là lệ rơi đầy mặt a.



“Uy, Xán Xán cô cũng đi Thái Lan du lịch ư, một người thật thoải mái an nhàn.” Cách ăn mặc Hoàng Tiểu Phỉ rất đẹp, tựa bên người Triệu Hoa, cười tủm tỉm nói với Cố Xán Xán.



Cố Xán Xán vốn đã buồn bực, ra cửa cũng mặc áo thun quần jean bình thường, lúc này lại vẻ mặt 囧 , trước ánh mắt đồng tình của Triệu Hoa, hận không thể tìm đường chết.



Bên kia hướng dẫn du lịch hô to mọi người lên xe.



Cố Xán Xán cười cười,gian nan đáp, “Tôi có hẹn.”



Lúc này vạn phần hận đồng hồ báo thức của mình, sớm biết thì buổi sáng đã không dậy, tình nguyện tổn thất tiền đặt cọc, cũng tốt hơn bây giờ đối diện với đôi cẩu nam nữ trước mặt nha.



“Thật sao…” Giọng nói Hoàng Tiểu Phỉ kéo thật dài, “Nếu cô đi một người, có thể đi theo chúng tôi, dù sao một mình xuất ngoại du lịch rất cô đơn.”



Triệu Hoa cũng vẻ mặt thành khẩn đáp, “Đúng vậy, Xán Xán, nếu em đi một mình, gia nhập với bọn anh đi, anh là quản lý, nhiều hơn một người cũng không sao.”



Ngay bây giờ Cố Xán Xán rất hâm mộ lão bà bà có thể phun hạt táo kia trong Thần Điêu đại hiệp, nếu cô có thể thì tốt rồi, phun ra hai cái, trực tiếp làm cho bọn họ câm miệng.



“Xán Xán, xin lỗi, tôi đến trễ.” Mã Liệt hổn hển chạy tới, trên người không mang theo thứ gì, nhưng nhìn thấy Cố Xán Xán, anh cười đến ngây ngốc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK