• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: KateChou



Triệu Hoa và Hoàng Tiểu Phỉ đều thần sắc phức tạp nhìn đối phương, tuy với tốc độ xe lửa này đụng không chết người, mấy cô mấy bác bán hàng xung quanh đều rất bình tĩnh, nhưng bọn họ không biết a, trong lúc nhất thời đều so sánh với xe lửa trong nước mình, nói đùa, đối với xe lửa trong nước đang chạy tới, anh còn đứng ngẩn ngơ trên đường ray, vậy chắc chắn là muốn đi đoàn tụ với tổ tiên rồi.



Trong khoảnh khắc này, theo bản năng, hai người bởi vì nguyên nhân nào đó đến được quan hệ như bây giờ, trước tiên nghĩ việc đẩy người kia ra, tự mình chạy.



Vì thế Mã Liệt bên này hoàn toàn xúc động lại vô cùng cẩn thận nắm tay Cố Xán Xán tiếp tục đi dạo, bên kia Triệu Hoa và Hoàng Tiểu Phỉ âm thầm nhìn chăm chú lẫn nhau, tạm thời không để ý đến người khác.



Cố Xán Xán không muốn biết Triệu Hoa và Hoàng Tiểu Phỉ rốt cuộc là hòa hảo như thế nào, giờ phút này cô cảm thấy có chút không tự nhiên, lại hơi ấm áp, cô luôn cảm thấy khí lực của mình rất lớn, cũng không có cảm giác của cô gái yếu đuối, cùng Triệu Hoa rất ít khi tay nắm tay như vậy, lúc này có phải nên rút tay về hay không… So với sức lực của Cố Xán Xán thì có thể rút về, nhưng mà tại nơi đất lạ tha hương đây, có một người bên cạnh nắm tay mình, cảm giác hình như không tệ.



Vì thế, do dự a, do dự a, do dự a… Quay đầu nhìn thấy một sạp hàng bán con rối nhỏ, liền đem việc này quên đi.



Cố Xán Xán chuyên tâm xem con rối, Mã Liệt thì chuyên tâm nắm tay Cố Xán Xán.



Sau đó lại đến một quán nhỏ, bán cá nướng muối đặc sản của Thái Lan, bên ngoài con cá ướp muối vừa đủ, thoạt nhìn rất hấp dẫn, Cố Xán Xán đeo kính râm, Mã Liệt không nhìn được ánh mắt của cô, nhưng rõ ràng cảm nhận được, cô nương này nhất định hai mắt đang sáng lên.



Mã Liệt rất tự giác đi mua, mỗi người một cái, thời điểm ăn cá đương nhiên buông tay ra, bất quá lúc ăn xong, lại rất tự giác nắm lấy.



Trong nháy mắt như vậy, Cố Xán Xán cảm thấy được có điều gì đó không đúng, nhưng thủy chung nghĩ hoài mà không ra…



Sau khi đi dạo chợ đường sắt xong, lại đi cưỡi voi, đã hết ngày.




Cơm tối ăn ở khách sạn, coi như cũng phong phú, so với tiệc đứng buổi trưa đồ ăn nhiều hơn chút,buổi trưa chơi nhiều, tất cả mọi người ăn rất nhiều, buổi tối tự do hoạt động.



Tới lúc Mã Liệt cơ bản không mang theo hành lý gì, như là đến lúc đi mới chuẩn bị, Cố Xán Xán đề nghị đi mua cho anh quần áo để thay, ngay kế bên khách sạn có một cái chợ thương phẩm nhỏ, rất nhiều quần áo, trang sức Thái Lan đặc sắc, màu sắc tươi mới, kiểu dáng đa dạng, giá cả lại rẻ.



“Được.” Đối với việc Cố Xán Xán đưa ra ý muốn đi mua quần áo, Mã Liệt rất vui vẻ, cảm thấy cô dường như cũng rất quan tâm mình.



Trên thực tế, Cố Xán Xán không suy nghĩ sâu sắc như vậy, chủ yêu cô chỉ muốn đi dạo thêm thôi.



Trên đường đi dạo phố, mỗi người phụ nữ tựa hồ đều biến thành người cuồng mua sắm, thấy Cố Xán Xán mua đồ ngày càng nhiều, Mã Liệt xách cũng ngày càng nhiều, bất quá dáng người anh cao lớn, chút ấy đồ không đáng gì.



Cố Xán Xán đi bên cạnh Mã Liệt,cảm giác được thật sự thả lỏng hoàn toàn, vẻ lo lắng ngày trước trở thành hư không, quả nhiên du lịch là phương thức nghỉ ngơi tốt nhất.



Hai người thắng lợi quay về khách sạn, đều mệt không chịu nổi, Cố Xán Xán nằm hẳn trên giường không muốn cử động.



“Không được, Tiểu Mã, anh đi tắm trước đi, tôi nghỉ ngơi một chút.” Cô tuy cả người nằm trên giường, nhưng giường rất lớn, cô nhỏ người chỉ chiếm một vị trí rất nhỏ, Mã Liệt nhìn thấy bộ dáng của cô, ánh mắt bất chợt liền mang theo một cảm giác sủng nịnh.



Anh đi tắm trước, đàn ông tốc độ rất nhanh, một lát đã bước ra, tóc còn ướt sũng, mặc quần đùi mặc nhà mới mua lúc tối cùng áo thun, anh khổ người rất lớn, áo thun hơi nhỏ, có vẻ chật.



Cố Xán Xán ngắm một cái, tán thưởng nói, “Tiểu Mã, nhìn không ra dáng người không tồi a, bộ dáng này của anh nếu ba tôi mà nhìn thấy bảo đảm khen ngợi, ông ấy thích nhất là người cường tráng.”



Lễ mừng năm mới đưa Triệu Hoa về thăm ông bà, ba Cố Xán Xán đánh giá Triệu Hoa cũng không cao, chủ yếu là cảm thấy được người trẻ tuổi rất gầy, gặp chuyện thì không dậy nổi, nhưng là con gái đưa về, bây giờ thế giới của thanh niên với thanh niên không nên can thiệp nhiều, hơn nữa tuổi con gái lấy chồng được là tốt rồi, Cố Hữu Tài tuy không vừa lòng, nói quanh co, nhưng vẫn gật đầu đồng ý.



Mã Liệt vừa nghe Cố Xán Xán nói ba cô thích dáng người của mình, rất cao hứng, vội vàng nói, “Mẹ tôi nhìn em nhất định cũng sẽ rất thích.”



Cố Xán Xán kinh nghiệm tình cảm không cao, nhưng Tiểu Mã vừa nói như vậy, tựa hồ có chút gì đó… giống như hai người còn chưa nhanh như vậy tiến đến giai đoạn đó, mau mau lấy cớ đi tắm.



Lúc vừa rồi Tiểu Mã ở bên ngoài nhìn thử một chút, hơi nước mông lung, kỳ thực cũng thấy không rõ, cho nên không câu nệ như trước, đã trễ thế này cũng không buộc anh phải đi ra ngoài.



Cố Xán Xán đi tắm, di động đặt ở bên ngoài, reo lên.



“Tiểu Mã, anh giúp tôi nhìn xem là ai điện thoại.” Cố Xán Xán tắm được một nửa đương nhiên không có khả năng đi ra ngoài nhận điện thoại.



“”Phía trên ghi Triệu Hoa… Có nhận không?” Tiểu Mã đối với họ Triệu rất không có hảo cảm, tuy rằng cũng cảm ơn anh ta chia tay với Cố Xán Xán, nhưng chia tay mà còn quấn lấy đối phương, rất không tốt.



“Anh giúp tôi nhận đi.” Cố Xán Xán nghe tên, nhớ lại bộ dáng Triệu Hoa và Hoàng Tiểu Phỉ kẻ xướng người họa khuyên bảo mình, một người nói mình không cần cam chịu tùy tiện tìm đại một người đàn ông, một người bảo mình không cần tìm thế thân, cũng hoàn hảo là mình chưa cùng Tiểu Mã có cái gì, nếu thật, Hoàng Tiểu Phỉ vừa nói như vậy, bạn trai mình mới tìm tuyệt đối lại có thể biến thành bạn trai trước.



Cố Xán Xán nghĩ không sai, buổi chiều Hoàng Tiểu Phỉ dỗ anh một chút, hai người lại hòa thuận như ban đầu, bất quá Triệu Hoa vẫn chưa từ bỏ ý định muốn tìm Cố Xán Xán nói chuyện, tự cho là vì muốn tốt cho cô, cho dù không phải tình cảm nam nữ, cũng vẫn là bạn bè, không thể trơ mắt nhìn cô sa đọa như vậy.



Chỉ là điện thoại tự nhiên là một người đàn ông tiếp nhận.



Triệu Hoa có vẻ lo lắng, bây giờ đã trễ rồi.




“Tôi tìm Xán Xán.” Thanh âm Triệu Hoa lạnh như băng.



‘Ngại quá, Xán Xán cô ấy hiện tại đang tắm, không thể nhận điện thoại, anh có chuyện gì, có thể nói với tôi trước, lát nữa tôi sẽ chuyển lời đến cô ấy.” Mã Liệt rất chân thành nói.



Chuyện Triệu Hoa muốn nói với Cố Xán Xán chính là Mã Liệt, sao có thể để anh biết mà báo lại, hơn nữa Cố Xán Xán đang tắm, người đàn ông này cư nhiên ở bên cạnh, Triệu Hoa tức giận treo điện thoại.



Vốn anh lén sau lưng Hoàng Tiểu Phỉ gọi điện thoại, bây giờ Hoàng Tiểu Phỉ lại xuất hiện.



“Anh Hoa, sao không vui vậy?” Hoàng Tiểu Phỉ hôm nay vừa mới ứng phó sự việc xe lửa buổi chiều xong, buổi tối lại phát hiện Triệu Hoa quả nhiên có đồng nghiệp nữ vẫn luôn muốn quyến rũ Triệu Hoa, cô cả buổi chiều đều nghĩ cách như thế nào để cách ly người phụ nữ kia, cũng chưa lo xong.



“Không có việc gì, chỉ hơi mệt mỏi, chúng ta trước tiên nghỉ ngơi một lát đi, chỉ sợ tối nay, mấy tên trong công ty còn có hoạt động.” Triệu Hoa đương nhiên sẽ không nói với Hoàng Tiểu Phỉ mình gọi điện cho Cố Xán Xán, dù sao cũng là bạn gái cũ.



Nhưng Hoàng Tiểu Phỉ tinh mắt, đã nhìn thấy tên hiện lên trên di động Triệu Hoa, lại thấy sắc mặt Triệu Hoa khó coi, tất nhiên sẽ không nói thêm… Hoàng Tiểu Phỉ châm biếm trong lòng, cô còn tưởng rằng Cố Xán Xán là một xử nữ chính hiệu, không thể tưởng tượng được rốt cuộc nôn nóng không dằn lòng được, bất quá cái người môi giới kia dáng người ghê gớm thật, bộ dáng tựa hồ tốt hơn Triệu Hoa rất nhiều, nhưng dáng người tốt có thể dùng cái rắm, không xe không nhà không tiền, cô có chút đố kị, lập tức lại tìm được thế cân bằng.



Cố Xán Xán thực quy mao, du lịch ba ngày ngắn ngủi, mang theo rất nhiều đồ, áo ngủ, bàn chải, kem đánh răng, khăn tắm, gì cũng mang.



Thời điểm cô tắm xong bước ra, Mã Liệt đang tựa người trên sôpha, ngẩng đầu liền nhìn thấy cô gái phủ trên đầu khăn mặt, một áo ngủ có hình đóa hoa lớn, mặt ửng hồng, cổ thon dài, đôi chân cân xứng, bàn chân mang dép lê, ướt sũng, ngón chân mượt mà thập phần đáng yêu…



Ánh mắt Mã Liệt không tự giác có chút nóng lên, Cố Xán Xán không chú ý vẫn cầm di động của mình nhìn nhìn, quả nhiên là có điện thoại của cực phẩm Triệu Hoa kia.



“Cám ơn anh giúp tôi nhận điện thoại, còn có lúc trước, may mà anh kịp thời xuất hiện, bằng không rất xấu hổ.” Cố Xán Xán cầm khăn lau khô tóc mình.



“Không có việc gì, đối phương không nói gì liền ngắt máy, không biết có phải hiểu lầm gì không.” Mã Liệt thành thật nói.



“Tóm lại cám ơn anh, người hôm nay anh thấy chính là bạn trai trước của tôi Triệu Hoa, bạn gái anh ta bây giờ là đồng nghiệp của tôi, cho nên hơi khó xử, bọn họ nói chuyện anh cũng đừng để trong lòng, anh cũng biết, vài người có lối suy nghĩ so với người địa cầu có chút khác biệt.” Cố Xán Xán chỉ chỉ đầu.



“Tôi không tức giận, tôi lại không biết họ, nhưng thật ra em có phải rất buồn không?” Mã Liệt nghĩ đến mình, người đàn ông lúc trước bị mẹ anh đánh kia, anh khẳng định mình không quen, mà trước mắt cô gái này lại mỗi ngày phải đối mặt với cảnh tượng như vậy, đại khái không tốt lắm.



“Đôi khi có chút buồn bực, nhưng không nghiêm trọng lắm, cuộc sống có rất nhiều chuyện, sao có thể mỗi ngày để trong lòng được.” Cố Xán Xán và Tiểu Mã hiểu nhau, hai người nói rất nhiều.



Cô không thích dùng máy sấy tóc, cầm khăn mặt vừa lau vừa cùng Tiểu Mã nói chuyện phiếm.



Khách sạn cũng không thực sự xa hoa, bên này khí hậu rất tốt, mở cửa sổ ra, ban ngày nóng, nhưng buổi tối lại có gió, còn rất thoải mái.



Thật vất vả làm khô tóc, Cố Xán Xán đã rất mệt, chuẩn bị ngủ, theo lúc trước nói, Mã Liệt chuẩn bị ngủ trên đất, trải một cái mền, liền chuẩn bị nằm xuống.



Mã Liệt nằm như thế nào cũng không ngủ được, bởi vì trên giường bên cạnh có một cô gái đang nằm, mà lại là cô gái mình rất có cảm tình, Mã Liệt nhớ lại ban ngày mình nắm tay cô, xúc cảm mềm mại kia, chen lấn trong dòng người, cảm giác che chở bên cạnh cho cô, bộ dáng cô vừa mới tắm xong, càng nghĩ càng có sức sống.



Nếu tên Lưu Tử Quân kia biết mình và một cô gái ở trong một phòng lại cái gì cũng đều không làm, nhất định sẽ khinh bỉ chết mình, hơn nữa đây đoán chừng là cơ hội một lần duy nhất, bởi vì hôm nay phòng đã đặt trước, không đổi được, lúc trước Cố Xán Xán đã tìm hướng dẫn du lịch nói việc này, không chừng sau này sẽ không có cơ hội tốt như vậy.



Mã Liệt mở to mắt, cảm giác trên giường bên cạnh cô gái dường như đang ngủ say, hô hấp đều đều, anh rất cố gắng muốn nhắm mắt ngủ, nhưng làm thế nào cũng không ngủ được, mở to mắt ngơ ngác nhìn sàn nhà, bỗng nhiên anh nhìn thấy một vật nhỏ đen đen đang nhanh chóng tiến về bên này, vì thế…




“A!” Một tiếng thét chói tai.



Cố Xán Xán vừa mới ngủ, trực tiếp bị đánh thức, trợn mắt nhìn chỉ thấy Mã Liệt cao lớn kia đang khoa trương nhảy lên sôpha, sô pha kia bị anh giẫm lên rất nhanh có cảm giác bị lõm xuống.



“Làm sao vậy?”



“Có con gián!” Mã Liệt sắc mặt thật 囧, nhưng mà con người luôn có nhược điểm a, anh cảm thấy mình xong rồi, khổ người lớn như vậy, lại mất mặt trước Cố Xán Xán, kế tiếp khẳng định bị châm chọc.



Phụ nữ đều hy vọng có một người đàn ông bảo vệ chính mình, đã biết biểu hiện như vậy rất không ổn, nhưng mà anh chính là sợ lắm a… Mã Liệt nhớ rõ trước đây ba mẹ làm ở xưởng gỗ, ở cũng là một phòng đơn trong xưởng gỗ, mùa hè côn trùng rất nhiều, côn trùng cánh cứng lớn da đen nhẻm, mỗi lần anh đều bị dọa chết khiếp, mãi sau này dọn đến nhà mới thì tốt lên một chút.



Cố Xán Xán cúi đầu nhìn, trên mặt đất quả nhiên có một con gián.



“Có muốn tôi đi tìm nhân viên phục vụ, gọi bọ họ đến… hỗ trợ.” Mã Liệt tận trong lời nói còn chưa nói xong, chỉ thấy con gián kia bị một chiếc dép lê đập bẹp.



Thấy vẻ mặt hoảng sợ của anh, Cố Xán Xán đem con gián kia bỏ vào bồn cầu, đem dép lê rửa sạch một lần, Mã Liệt mới phục hồi tinh thần.



Lại chết sống cũng không dám ngủ trên mặt đất, có chút đáng thương co lại trên sô pha.



Anh dáng người rất cao, so với sô pha nhỏ rất không tương xứng.



“Ngại quá, Xán Xán, để em chê cười, tôi từ nhỏ chỉ sợ cái loại ấy.” Mã Liệt thật 囧, cũng biết xấu hổ không dám ngẩng đầu nhìn Cố Xán Xán, thật sự rất mất mặt, cảm giác cố gắng trước kia đều uổng phí, cấp dưới của anh cũng tuyệt đối không biết anh sợ gián.



Cố Xán Xán cũng có chút ngượng ngùng, quyết tâm giả bộ thục nữ, thời khắc mấu chốt lại lộ ra, thục nữ hẳn là nhìn thấy gián sẽ thét chói tai, mà mình lại quyết đoán đập chết con gián.



Giờ phút này nhìn thấy bộ dáng của Tiểu Mã, Cố Xán Xán đột nhiên cảm thấy việc ban ngày tiêu tan, được, mình khẳng định muốn thêm một người bạn thân.



“Tiểu Mã, không bằng anh cũng ngủ trên giường đi, mỗi người một nửa, dù sao giường cũng đủ lớn, anh không vượt quá giới hạn là được, anh mà vi phạm, tôi sẽ dùng dép lê vừa đập con gián tiếp đón anh.” Cố Xán Xán không thể tưởng tượng Tiểu Mã cao lớn này, cư nhiên lại có một mặt nhát gan như vậy, tính cách anh hùng phát tác, tất nhiên bắt đầu trêu chọc anh.



Mã Liệt đang nằm trên giường, thời điểm xoay người là có thể nhìn thấy cô gái này, anh bỗng nhiên sinh lòng cảm tạ con gián kia…



Cố Xán Xán ngủ không quá ngoan ngoãn, một hồi sẽ xoay người, cô nghiêng người gặp Tiểu Mã còn mở hai mắt sáng ngời, hai người khoảng cách rất gần, dường như có chút thân cận quá, đều có thể cảm nhận được hô hấp của đối phương, hơn nữa còn nghiêm túc nhìn, gương mặt Tiểu Mã có vẻ rất đẹp, rất anh tuấn nha.



Cảm giác được hô hấp ngày càng nặng, kề lại ngày càng gần, Cố Xán Xán có chút kích động, nghĩ muốn giảm bớt loại cảm giác này, cố gắng tìm lời, mở miệng nói, “Tiểu Mã, kỳ thực anh không cần sợ, con gián ở Thái Lan là một loại mỹ thực, chiên nướng luộc đều có, một con bán phải mười đồng Thái, vừa mới rồi chúng ta có hơi lãng phí…”



Mã Liệt vẻ mặt 囧, “Cố Xán Xán, em nói nữa, tôi liền ôm em ngủ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK