Phòng cô thuê cách công ty không xa, giờ phút này cô tựa như một túi thuốc nổ, một kích sẽ nổ lớn.
Thật sự là rất giận.
Đời này chưa từng gặp qua loại chuyện đáng tức giận như vậy.
Lúc trước quen với Triệu Hoa rất tốt, ổn định, hai người trong lễ mừng năm mới còn cùng nhau về nhà, mới vừa được một tháng, anh ta cư nhiên đưa ra yêu cầu chia tay, lại còn là ôm Hoàng Tiểu Phỉ nói chia tay với mình.
Cố Xán Xán làm việc rất nghiêm túc, chỉ là về mặt tình cảm không giỏi, thành phần gia đình đơn giản, đều là nông dân, thân thích nhiều, quan hệ hòa hợp vui vẻ, mâu thuẫn lớn nhất trước giờ là nhà phía đông đem trứng chim của nhà tây cho đi, ầm ĩ một trận, cách hai ngày lại tốt, lớn lên trong hoàn cảnh này, ai cũng không thể trông vào tâm cơ thâm hiểm của Cố Xán Xán, căn bản không hiểu vì sao Triệu Hoa lại gạt mình, Triệu Hoa đã cùng cô về nhà gặp cha mẹ, cô cũng đã gặp qua cha mẹ anh ta, anh ta ở trước mặt ba cô thề non hẹn biển nói muốn kết hôn với cô, sao trong nháy mắt liền nhanh chóng biến thành không thích cô, vậy những chuyện lúc trước là có ý gì?
Cố Xán Xán thật sự không nghĩ rõ được, càng nghĩ càng mơ hồ.
Hôm qua ba cô gọi điện, hỏi ngày kết hôn đã định chưa, còn nói mười tám tháng sáu là ngày tốt, không bằng chọn ngày đó luôn.
Thanh âm ông lộ ra vẻ hài lòng hả dạ, đại khái là cảm thấy con gái rốt cuộc cũng xuất giá, không cần lo buồn nữa. Hơn nữa, dựa vào tính tình kia của ba cô, hấp tấp, ông nói mười tám tháng sáu là ngày tốt, phỏng chừng đã tuyên bố với cả thôn con gái mình kết hôn vào ngày mười tám tháng sáu…
Cố Xán Xán càng nghĩ càng đau đầu, không thể suy nghĩ tiếp, muốn tìm chuyện gì đó để làm.
Cô đem cuốn sổ của mình ra, những chuyện có quan hệ với Triệu Hoa đều gạch bỏ hết.
Với cuốn sổ trống, Cố Xán Xán cơ hồ một mảnh mờ mịt, vốn kế hoạch mua nhà ở, trang hoàng, kết hôn, tất cả đều mất đi, hết thảy đều phải bắt đầu lại từ đầu.
Nghĩ đến cô gái Hoàng Tiểu Phỉ kia thay đổi trước sau, một tuần trước còn khinh bỉ Triệu Hoa vô cùng, một tuần sau đã cùng với Triệu Hoa yêu nhau, Cố Xán Xán tuy rằng không rành về mặt tình cảm, nhưng cũng không phải kẻ ngốc, Triệu Hoa trước đó và bây giờ khác nhau chính là có nhà ở, buồn cười là căn nhà này cô đã vất vả hỗ trợ mua.
Mờ mịt thật lâu, Cố Xán Xán cuối cùng ở một chỗ trống trên trang giấy, viết xuống, “Mua nhà, lão nương muốn mua nhà cho chính mình!”
Cố Xán Xán tính tình giống ba cô, cũng là người hay nôn nóng, nói làm liền làm, chủ yếu là cô bây giờ nếu không kiếm được chuyện cần làm, nghĩ đến hai người đê tiện Triệu Hoa và Hoàng Tiểu Phỉ, cô sẽ điên mất, càng nghĩ lại càng buồn bực, cái đồ Triệu Hoa kia cho dù thích người khác, chia tay với mình, cũng đừng chọn đồng nghiệp của mình a, mỗi ngày trong công ty, ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, rất xấu hổ, nghĩ đến Hoàng Tiểu Phỉ còn đắc ý dào dạt khuyên cô từ chức chạy lấy người, Cố Xán Xán tuyệt đối sẽ không từ chức, cô không làm gì sai, dựa vào cái gì phải rời khỏi, phải từ chức cũng nên là cô ấy.
Không thể nghĩ nhiều, vẫn là nên tìm chuyện để làm đi, còn nghĩ nữa là cô đem đầu của mình gãi thành tổ chim a.
Cố Xán Xán tính toán, bắt đầu với hơn mười vạn, đặt cọc ba phần, nhiều nhất là năm mươi vạn, nhà ở cho gia đình ít người giá cả so với kiểu nhà bình thường cao hơn một chút, dù sao việc này trong xã hội thoải mái cho vay tạm thời ba bốn mươi vạn, nhưng miễn cưỡng gom góp, có người hơn mười vạn vẫn có thể bị làm khó dễ.
Cô có khuynh hướng muốn mua một căn nhỏ trong khu nhà gần công ty, nơi này kinh tế phát triển, nhà ở mua không lo không cho thuê được. Chính cô hiện tại tiền thuê nhà cũng xấp xỉ hai ngàn, mua một căn nhà độc thân, mỗi tháng góp cũng gần hai ngàn, coi như đóng tiền thuê nhà, nhưng quan trọng là, căn nhà này về sau thuộc về chính mình, hơn nữa giá nhà còn có thể tăng lên.
Đã xem qua nhiều nhà trong hơn một tháng, đối với quy trình mua nhà cũng quen thuộc. Cô trước tiên lên mạng, mở web, cô chọn phạm vi khu Uyển Bình thành phố Hạ Châu, giới hạn giá cả 50 vạn, quả nhiên xuất hiện không ít nhà ở.
Những căn nhà sử dụng qua nhiều năm, Cố Xán Xán trực tiếp xem nhẹ, cô thiên về nhà có thang máy, có thể ngắm cảnh trước cửa sổ, bất quá phòng như vậy ít hơn, giá cả cũng hơi cao.
Vốn thời điểm giúp Triệu Hoa mua nhà, tài chính đầy đủ, hơn ba mươi vạn đặt cọc có thể mua một căn hơn một trăm vạn, có nhiều sự lựa chọn.
Mãi đến khi thấy một căn hộ có ban công hướng nam ở Trung Quảng Đại Hạ, Cố Xán Xán nhìn ảnh chụp, lập tức động tâm, Trung Quảng Đại Hạ là khu nhà ở của giới thương nhân, trong đó khu giải trí đều có, tiền thuê cũng cao, mặt trên viết 48 thước vuông, trừ phần ban công, trong nhà còn có 40 thước, giá năm mươi ba vạn, vừa vặn với tính toán, cô lập tức bật người dậy gọi điện đến người môi giới họ Mã.
Nói chuyện điện thoại xong, hẹn ngày mai buổi sáng mười giờ xem nhà.
Ngày mai cuối tuần, Cố Xán Xán cảm thấy cũng thích hợp, đồng ý hẹn gặp, chuẩn bị ngày mai cả ngày xem nhà ở.
Từng bước từng bước tìm cũng đặc biệt vất vả, bất tri bất giác nhìn thấy đồng hổ điểm hơn mười hai giờ tối, hơn nữa người môi giới có vẻ không vui, công ty của người ta cũng tan tầm, bây giờ gọi điện hẹn thời gian ngày mai, Cố Xán Xán sửa lại ghi chú trên quyển sổ, chuẩn bị ngày mai tiếp tục gọi.
Vừa tới hừng đông, Cố Xán Xán mở to mắt, nhìn nhìn thời gian, thấy đã hơn mười giờ, xong rồi, mình đã hẹn mười giờ xem nhà ở Trung Quảng Đại Hạ, đây chính là căn nhà hôm qua mình xem rất vừa ý, xem nhà rất chú ý duyên phận, có đôi khi bỏ qua liền đánh mất, cưỡng cầu không được, nếu xem xong, chủ nhà đột nhiên không muốn bán, hoặc là mình chùn bước, chủ đem nhà bán cho người khác, hay chủ nhà muốn tăng giá, các loại vấn đề đều có, nhưng đầu tiên cần phải đi xem, hết thảy đều có thể xảy ra.
Bây giờ người xem nhà đặc biệt nhiều, khi Cố Xán Xán chạy vội trên đường, người môi giới họ Mã kia đã dẫn theo hai tốp người đi xem, bởi vì chủ nhà không dễ hẹn, lúc hẹn được, khách hàng tốt nhất tập trung lại đây xem, nhà tốt không lo bán không được, người khách thứ nhất cũng rất muốn mua, vừa vặn người khách này cũng họ Cố, Tiểu Mã liền muốn bị làm cho hồ đồ.
Ở cửa Trung Quảng Đại Hạ, một người đàn ông mặc tây trang giày da đang đứng, đầu năm nay năm tây trang ngoại trừ ông chủ chính là nhân viên nghiệp vụ.
Người đàn ông cầm điện thoại quát với đầu bên kia, “Lưu Tử Quân, cậu không phải nói đã hẹn mười giờ gặp mặt ở dưới lầu Trung Quảng sao? Người đâu?”
“Cô ấy còn chưa tới? Không thể nào! Không phải tôi đã nói với cậu, Mã liệt đồng chí, cậu nếu để cho tôi nói với cô ấy cậu có chín sổ tiết kiệm, đứng tên tám nhà, cô ấy bật dậy lập tức bay tới đây gặp cậu, cậu nói xem, cậu muốn nói cậu tiền lương năm nghìn, không xe không nhà, con gái đầu óc có bệnh mới liều mạng chen chúc trước mặt cậu.” Điện thoại bên kia thanh âm trào phúng cắt ngang.
“Lưu Tử Quân, cậu cũng không tồi, không phải cậu ở trước mặt mẹ tôi khoác lác nói có người con gái đặc biệt tốt muốn giới thiệu cho tôi, làm cho bà sốt ruột, kiên quyết muốn tôi đi làm thân, việc này cậu rước lấy, cậu phụ trách, đợi hai phút nữa, không hiện ra, tôi sẽ chạy lấy người!” Mã Liệt cầm điện thoại tức giận, anh vừa mới trải qua một cuộc hôn nhân thất bại, thật không muốn nhanh như vậy đã quen người khác và vân vân, tên Lưu Tử Quân này ở trước mặt mẹ anh càn rỡ đem cô gái kia khoa trương đến trời, nói cái gì mà đặc biệt hiền lành nhu thuận, kiên quyết buộc anh lại đây, kết quả là làm cho anh ngây ngốc hồ đồ đứng ở building này đợi lâu như vậy.
“Mã ca, tôi nhận sai còn không được sao, tôi lập tức gọi điện cho cô ấy, cậu chờ một chút, mười phút nữa, nếu cô ấy không xuất hiện, Minh Nhi tôi đi tới trước mặt dì chịu đòn nhận tội a.” Lưu Tử Quân không đợi Mã Liệt đáp lời liền ngắt máy.
Nghe âm thanh đô đô trong điện thoại, Mã Liệt biểu cảm âm tình bất định.
Cố Xán Xán từ taxi chạy vội đến, lại lần nữa cảm thấy ông trời vẫn chiếu cô mình, khiến cho cô nhanh chóng bắt được xe, đã muộn hơn mười phút, hẳn là còn kịp, rất xa liền nhìn thấy một người mặc tây trang đứng trước cửa Trung Quảng Đại Hạ, vẻ mặt buồn bực, cô vội vội vàng vàng chạy đến.
“Anh là Tiểu Mã phải không, thật xin lỗi, tôi đến trễ.” Cố Xán Xán vẻ mặt ân hận bày ra tươi cười lấy lòng.
Thời điểm Cố Xán Xán cười rộ lên ánh mặt trời có sức cuốn hút, hai răng nanh nhỏ thập phần đáng yêu, Mã Liệt vốn rất giận, nhưng vừa thấy Cố Xán Xán cười, tóc đuôi ngựa, mặc áo thun trắng, trước ngực còn có một con thỏ lưu manh, phối hợp với quần bò thoải mái, giày vải màu lam, làm cho Mã Liệt trực tiếp ngây ngẩn cả người, đây là cô gái Lưu Tử Quân giới thiệu cho mình sao? Sẽ không phải sinh viên đi!
Thưởng thức của Lưu Tử Quân anh biết, hai người là bạn thân, người phụ nữ của Lưu Tử Quân đều là loại tóc quăn chân dài, anh lần này giới thiệu nói là cô gái tuyệt đối hiền lương thục đức, Mã Liệt suy nghĩ, chắc cũng không thoát khỏi loại hình đó, hoàn toàn không thể tưởng tượng được chính là một cô gái nhỏ mặt tròn như vậy, trên mặt cũng không có lớp phấn thật dày, chạy đến thở hổn hển, còn gọi mình là “Tiểu Mã”? Cũng chỉ có mẹ anh mới gọi anh như vậy.
Cố Xán Xán thấy người môi giới hơi ngẩn ngơ, bộ dáng cũng thật cao lớn khôi ngô, không giống như người môi giới, một thân tây trang thật giống như là tổng cái gì a, bất quá bây giờ người môi giới cũng kiếm được nhiều tiền, bán được một căn nhà, người môi giới được chia hoa hồng, còn có mấy cái tạp nham khác, tùy ý kiếm một vạn, so với cô tiền lương còn cao hơn, cho nên cô cũng không dám coi khinh người ta.
“Cô là?” Mã Liệt đã quên tên Lưu Tử Quân nói cho anh biết, có chút ngượng ngùng hỏi.
“Tôi họ Cố, chúng ta đi lên đi.” Cố Xán Xán hẹn xem rất nhiều nhà, thời gian sit sao, hơn nữa người môi giới cũng chưa nói gì, hết thảy chờ nhìn nhà rồi bàn lại.
Trung Quảng trên lầu có rất nhiều nhà ăn, Mã Liệt nghĩ cô muốn đi ăn cái gì đó với mình, ở cửa chờ lâu như vậy, quả thật muốn tìm chỗ ngồi, liền đi theo vào, đồng thời đối với cô gái hấp tấp này có chút cảm tình, ít nhất không phải dạng cô gái kệch cỡm, cảm giác rất được.
“Cố tiểu thư năm nay bao nhiêu, xem ra còn rất nhỏ.” Mã Liệt mở miệng hỏi xong, đã muốn đập đầu vào tường, tốt nhất không nên hỏi tuổi của nữ, tên Lưu Tử Quân kia khẳng định sẽ cười nhạo mình, anh có thể ôm một cô gái kêu muội muội.
Cố Xán Xán kinh ngạc nhìn thoáng qua Tiểu Mã, thấy anh vẻ mặt ảo não, hơi hiểu rõ, người môi giới này mới làm, bình thường người môi giới thuần thục sẽ gọi cô là chị Cố, bề ngoài kính trọng, cũng sẽ không hỏi mình nhiều, đầu năm nay có tiền đều được.
“Tôi năm nay hai mươi tám tuổi, vừa văn có hơn mười vạn gửi ngân hàng.” Cố Xán Xán giải thích điều kiện của mình một chút, đủ để đặt cọc một căn nhà nhỏ.
Cô gái này thẳng thắn khiến Mã Liệt hoàn toàn ngạc nhiên, vừa mới gặp mặt, tuổi cũng không giấu, thực nhìn không ra đã đến hai mươi tám, nhìn qua cũng chỉ là bộ dáng của cô gái mới qua hai mươi, càng khiến cho anh giật mình chính là cô ngay cả sổ tiết kiệm ngân hàng cũng nói. Mã Liệt có chút ngượng ngùng chính mình không thẳng thắn thành khẩn, nhưng đã trải qua một hôn nhân thất bại, khiến anh thật sự không có dũng khí, khi vào trong thang máy, hai người không nói nữa, nhưng Mã Liệt cảm thấy độ rung động trong lòng mình đối với Cố Xán Xán giống như thang máy lên tầng, trong nháy mắt từ từ đi lên, cô gái này quá thật thà, làm cho anh có cảm giác an toàn.