“Ông, tôi không muốn làm cơm, ông gọi điện bảo ba Tiểu Phỉ mang điểm tâm đến đây đi.” Mẹ Triệu Hoa vừa đánh răng vừa nói mơ hồ không rõ tiếng.
Ba Triệu Hoa đang cạo râu trước gương, nghe vợ nói như vậy, cau mày, “Không tốt đâu, nhà thông gia bán điểm tâm sáng, hiện giờ đang bận bịu, làm sao có thể gọi người mang đến đây, không có bao nhiêu tiền, tự mình đến nơi mua được rồi.”
“Dù sao nhà người ta bán điểm tâm, khẳng định bán không hết, tôi đồng ý ăn đã là nể tình, không phải chỉ một bữa sáng sao, cũng không phải bao nhiêu tiền gì đó.” Mẹ Triệu Hoa đem bọt biển trong miệng nhổ ra, khinh thường nói.
Ba Triệu Hoa khá phúc hậu, nhưng không chịu nổi vợ xinh đẹp, khí thế cũng mạnh, ngay từ đầu liền khiêm nhường, khiêm nhường nhiều năm không còn chút quản nghiêm với vợ.
Đành phải gọi điện thoại cho ba mẹ Hoàng Tiểu Phỉ, bảo họ mang tặng điểm tâm sáng đến đây, dù sao cũng không phải lần đầu tiên.
Tuy chỗ bán điểm tâm sáng cách nhà Triệu Hoa hơi xa, nhưng là thông gia gọi điện thoại, vài lần trước, ba Hoàng Tiểu Phỉ trái lại thật sự đưa điểm tâm đến, bất quá còn lại một mình mẹ Hoàng Tiểu Phỉ phải thu dọn toa ăn, bởi vì qua giờ sẽ không thể thu dọn, toa ăn lại đặc biệt lớn, đường sá bằng phẳng, trên sườn núi một người đẩy rất khó khăn, tuy đối với mẹ Triệu Hoa mà nói chỉ là mấy đồng tiền, giá cũng không hơn mười đồng, nhưng đối với nhà Hoàng Tiểu Phỉ mà nói, ba Hoàng Tiểu Phỉ mang đồ ăn sáng đến, mẹ cô một mình đẩy toa ăn về nhà, thiếu chút nữa đau thắt lưng, nếu muộn, trên đường xe nhiều liền càng nguy hiểm.
Bất quá nghĩ đến dù sao con gái về sau phải gả đến nhà người ta, vẫn nên đưa đến…
Nhưng hôm nay, thời điểm ba Triệu Hoa gọi điện thoại, đối phương chỉ ừ một cái, cũng không có lời nào liền treo điện thoại.
Ba Triệu Hoa tức lên, thái độ gì a, bất quá nghĩ đối phương có thể đang bán hàng, có đôi khi bữa sáng cửa hàng bề bộn nhiều việc, cũng không so đo, nếu là mẹ Triệu Hoa gọi điện, không thiếu được dong dài vài câu.
Trái lại không ngờ ba mẹ Hoàng Tiểu Phỉ hôm nay không ra quán, bởi vì ngày hôm qua nửa đêm con gái trở về, hơn nữa con gái luôn ăn mặc tinh xảo, ngay cả giày cũng không dính bẩn chút nào, lúc về nhà cả người lộn xộn, tóc còn từng sợi từng sợi toả ra mùi lạ.
Con gái yêu sạch sẽ, yêu xinh đẹp bao nhiêu, mẹ Hoàng Tiểu Phỉ vạn phần có thể hiểu, trước kia chỉ bời vì khi con gái đi làm để cô mang một đôi tất bị rách, cô tiền tức giận dọn ra ngoài ở, hôm nay lại trở về với bộ dáng như vậy, khiến cho một đôi cha mẹ trung thực này sợ hãi.
Hoàng Tiểu Phỉ là người rất chú trọng sĩ diện, từ nhỏ liền bồi dưỡng thành như vậy, vốn ba mẹ là công nhân, con cháu của mấy người làm trong nhà xưởng đều học cùng trường, nhưng sau lại thay đổi ba người bạn cùng bàn của cô thăng chức, nhưng ba mẹ cô lại bị sa thải, vốn cả hai quan hệ tốt lắm, lại vì cảnh ngộ ba mẹ không giống nhau mà thay đổi, khi đó công nhân đều phải dựa vào tiền lương, cũng không để dành tền, vởi vì mỗi tháng đều có tiền, xưa nay không nghĩ đến một ngày đột nhiên lại không có tiền.
Ngày ấy cô có thể hiểu, bạn cùng bàn được ba chạy xe đến đón, mà ba mẹ mình mỗi ngày chỉ đứng bán bánh bao bánh mỳ, bên ngoài gió lạnh run, cúi đầu khom lưng, đầu cũng thấp, sợ bị người quen nhìn thấy, mùa đông tạm được, đeo khẩu trang đội mũ, nhìn thấy người quen tránh một chút thì ổn, nhưng tới mùa hè, đương nhiên có thể nhìn ra, thái độ ngượng ngùng của cha mẹ như vậy đương nhiên cũng ảnh hưởng Hoàng Tiểu Phỉ.
Bạn ngồi cùng bàn với cô, người bạn đầu tiên cứ như vậy mà trở mặt cãi nhau.
Từ đó về sau, Hoàng Tiểu Phỉ càng thêm cố gắng, thành tích đứng đầu, cũng may khi đó học sinh đạt thành tích tốt trong trường nổi tiếng, cô lại xinh đẹp, tuổi còn nhỏ đã biết tự mình thu xếp, thầy giáo nếu không biết bối cảnh nhà cô còn tưởng rằng ba mẹ cô là phần tử trí thức hoặc lãnh đạo gì đó.
Cứ như vậy cho tới hôm nay, Hoàng Tiểu Phỉ vẫn rất chướng mắt ba mẹ mình, tính cách của cô kì thực giống với Lâm Viện, nhưng tính cách của Lâm Viện sáng sủa hơn một ít, tính cách của cô lại u ám một ít, nếu không phải là đối thủ cạnh tranh của Cố Xán Xán, nói không chừng sẽ trở thành bạn tốt, lúc trước Lâm Viện cũng không thích Cố Xán Xán, đều cảm thấy cô gái này thật tốt số, rõ ràng là một cô gái nông thôn, nhưng ba mẹ lại hết sức yêu thương, bản thân cũng tự tin cực kì, giống như sẽ không có việc gì lo lắng.
Lần trước Triệu Hoa cầu hôn Hoàng Tiểu Phỉ, ba Cố Xán Xán dám đang ở trước mặt mọi người đánh Triệu Hoa, nếu là ba mẹ cô nói không chừng sẽ sợ hãi rụt rè đứng một bên, tuyệt đối không ra tay, đương nhiên Hoàng Tiểu Phỉ cũng không đồng ý ba mẹ cô đến công ty tìm cô, cảm thấy rất mất mặt, cô còn cười nhạo Cố Xán Xán, nhưng Cố Xán Xán vẫn thoải mái, một chút cũng không cảm thấy mất mặt, bây giờ ngẫm lại, mất mặt là bản thân cô.
Tối qua cô gặp Triệu Hoa và Vệ Minh Châu, hoàn toàn không biết Triệu Hoa lại cùng Vệ Minh Châu quấn lấy nhau, càng quá đáng hơn là anh ta hùng hồn ôm Vệ Minh Châu, chất vấn cô không phải tăng ca sao, như thế nào lại cùng người đàn ông khác ra ngoài ăn khuya.
Hoàng Tiểu Phỉ ngày thường ở trước mặt Triệu Hoa đều dịu dàng khiêm tốn, mặc dù có hoài nghi, nhưng bản thân dạo gần đây quá bận, thật sự cũng không chú ý nhiều, thật không ngờ lại gặp ở nơi này, còn phản công, đương nhiên liền nổi giận.
Đứng lên liền đem ly nước chưa uống xong trực tiếp hắt trên người Vệ Minh Châu, chỉ vào cô ta mắng, “Cô là cô gái không biết xấu hổ, cắm sừng chồng mình, bị phát hiện thì ly hôn, quay đầu lại câu dẫn chồng người khác, tôi đánh chết cô.”
Triệu Hoa không ngờ Hoàng Tiểu Phỉ vốn dịu dàng khóc lóc om sòm còn hung hãn hơn cả Cố Xán Xán, càng thật không ngờ Hoàng Tiểu Phỉ lại quen Vệ Minh Châu, anh cũng tới bây giờ mới biết được họ tên đầy đủ của Vệ Minh Châu, lúc trước chỉ biết họ Vệ, đi dạo một vòng cư nhiên là người quen. Bất quá đã biết Vệ Minh Châu là người đẹp phú quý, tim anh đã thiên vị, đương nhiên sẽ không tin Hoàng Tiểu Phỉ, nhưng cảm thấy cô ta đố kỵ mới nói nhảm, không chỉ che chở cho Vệ Minh Châu còn tức giận mắng Hoàng Tiểu Phỉ.
“Cô phát điên cái gì!” Triệu Hoa vừa bảo vệ Vệ Minh Châu vừa mắng Hoàng Tiểu Phỉ.
Kỳ thực Triệu Hoa chưa từng mắng chửi người, lớn lên đẹp trai, mẹ lại yêu thương, ở trường học là một sinh viên trong đội bóng rổ học tập tốt, cơ hội cãi nhau không nhiều, lần trước anh chỉ mắng Cố Xán Xán như vậy, hiện tại mắng Hoàng Tiểu Phỉ cũng như vậy.
Hoàng Tiểu Phỉ tâm đều rét lạnh.
Lần trước xem náo nhiệt của Xán Xán cô có bao nhiêu vui vẻ, hiện tại chính là bấy nhiêu khổ sở, thậm chí còn khổ sở gấp bội, đương nhiên càng dùng sức, cô không có sức mạnh như Cố Xán Xán, nhưng vẫn mang giày cao gót, bước đi vững vàng, dùng giày cao gót đá người, dùng móng tay mới làm kia tóm lấy người vẫn được đi, hơn nữa lúc này làm sao có thể lo lắng móng tay có hư hay không.
Cho dù làm trò trước mặt Vương Sâm, Hoàng Tiểu Phỉ một chút cũng không để ý, vốn cô và Vương Sâm sẽ không có chuyện gì mờ ám, đương nhiên không cần làm ra vẻ, đối với Triệu Hoa và Vệ Minh Châu vừa đá vừa cào.
Triệu Hoa thật sự tránh không khỏi, lại lo lắng Vệ Minh Châu đang mang thai bị thương, theo anh thấy, Vệ Minh Châu là đại tiểu thư, lại mang thai, khẳng định là chưa từng chịu khổ, mà ba mẹ Hoàng Tiểu Phỉ là công nhân thấp kém, khẳng định không cao quý như vậy, tuy không có thời gian suy nghĩ, nhưng Triệu Hoa theo bản năng có thể cảm thấy được như vậy, tự nhiên phải bảo vệ Vệ Minh Châu, nhưng bảo vệ lại không được, thể lực của anh chỉ như cặn bã.
Đàng phải thuận tay vớ lấy ly nước khác hắt lên người Hoàng Tiểu Phỉ.
Hoàng Tiểu Phỉ bị dính dòng nước lạnh như băng, cả người ngây dại, cô và Triệu Hoa vừa mới đính hôn không lâu, cũng xem như trải qua tuần trăng mật, bình thường khó tránh cãi nhau ầm ĩ, nhưng đều rất thân thiết, tuyệt đối không giống như thế này, bị hắt nước thấu lạnh đến tim.
Bất quá qua ly nước này, trái lại làm cho cô tỉnh táo hơn, không thể ngờ bản thân sẽ có ngày bởi vì đàn ông mà khóc lóc om sòm ngoài đường, nghĩ như vậy, chính mình ngay cả Cố Xán Xán cũng không bằng.
“Họ Triệu kia, anh giỏi lắm, vì một người phụ nữ không đứng đắn mà hắt nước tôi!” Hoàng Tiểu Phỉ trực tiếp lấy ra một trăm đồng đi đến quầy của ông chủ, gọi ông chủ mang đến một ấm nước lạnh mang đến, lạnh băng, trực tiếp múc một muôi lớn đổ lên người Triệu Hoa và Vệ Minh Châu.
Triệu Hoa phải bảo vệ cho Vệ Minh Châu, đương nhiên không tránh né, hơn nữa Hoàng Tiểu Phỉ cầm cái muôi lớn giống như vũ khí, anh cũng không dám đến gần, mắt thấy cô lại tiếp tục, vội vàng hô, “Hoàng Tiểu Phỉ dừng tay, Minh Châu cô ấy đang mang thai.”
Nghe nói như thế Hoàng Tiểu Phỉ càng thêm phẫn nộ, “Tiện nhân như anh, bên này đính hôn với tôi, bên kia lại làm cho bụng người ta lớn, anh còn muốn chân đứng hai thuyền!”
Triệu Hoa không nói Vệ Minh Châu mang thai thì thôi, vừa nói Hoàng Tiểu Phỉ càng thêm phẫn nộ, lại đưa cho ông chủ một trăm đồng, tiếp tục múc nước.
Sức khoẻ Vệ Minh Châu yếu là thật, vừa mới ra khỏi bệnh viện không bao lâu, chỉ có thể để Triệu Hoa ôm lấy trốn đông trốn tây.
“Cô nói cái gì vậy, đứa nhỏ không phải của tôi, cô không được nói lung tung.” Triệu Hoa vẫn như trước ôm lấy Vệ Minh Châu.
Bất quá anh nói như vậy khiến Hoàng Tiểu Phỉ càng không bối rối, cô cũng không phải Cố Hữu Tài, lực cánh tay không lớn, vì tức giận quá mà múc vài muôi lớn múa may mấy cái, không còn sức lực, đem muôi để lại lên bàn thở gấp tức giận nói, “Triệu Hoa vương bát đản anh, không phải con anh mà anh còn che chở như vậy, anh muốn thuận tiện làm ba sao? Tôi thành toàn cho anh, tôi muốn từ hôn.”
Triệu Hoa lúc này lại lo lắng Vệ Minh Châu hiểu lầm, lên tiếng giải thích, “Minh Châu, anh chưa kết hôn, chỉ đính hôn, cô ấy gạt anh nói tăng ca, không ngờ lại cùng người đàn ông khác đi ăn cơm.”
Vệ Minh Châu vốn cảm thấy Hoàng Tiểu Phỉ có chút quen mắt, bất quá không nhớ nổi là ai, cũng sợ Triệu Hoa biết nhiều, không muốn dây dưa, làm bộ như choáng váng sợ hãi, uỷ khuất nói, “Anh Triệu, em có chút không thoải mái, muốn đi về trước.”
Triệu Hoa cũng muốn rời khỏi đây, vội vội vàng vàng mang theo Vệ Minh Châu chạy đi, xe anh đậu gần đây, vừa định lên xe đã bị Hoàng Tiểu Phỉ chặn.
“Triệu Hoa anh là người không biết xấu hổ, dù ở bên ngoài chơi đùa phụ nữ còn mang cô ta ngồi trên xe của tôi!” Hoàng Tiểu Phỉ nghỉ ngơi một lúc có sức lại, cầm cái muôi đuổi theo, ngăn chặn cửa xe sống chết không cho họ lên xe, còn ý bảo Vương Sâm đoạt lấy chìa khoá xe.
Triệu Hoa không chú ý, tay không nắm chặt, chìa khoá xe đã bị Vương Sâm đoạt lấy.
Nhà hàng Đường Thuỷ đông người xem náo nhiệt, ông chủ cũng không tức giận, bởi vì Hoàng Tiểu Phỉ cho tiền, tiếp theo nhiều người xem náo nhiệt, uống nước càng nhiều, Triệu Hoa ôm một cô gái yểu điệu bất cứ lúc nào cũng có thể ngất rõ ràng đang ở thế hạ phong, đành phải gọi taxi đi trước.
Giải thích trên đường mà Vệ Minh Châu không thể nhớ được Hoàng Tiểu Phỉ là ai, loại nhân vật nhỏ này, cô sẽ không nhớ rõ.
Triệu Hoa anh tuấn, không giống đầu gỗ Mã Liệt kia thì không nói, trên đường còn có tâm dỗ dành Vệ Minh Châu, chửi mắng Hoàng Tiểu Phỉ, Vệ Minh Châu lại được dỗ mà cao hứng.
Triệu Hoa lúc trước chưa gặp qua Vệ Minh Châu, đương nhiên cũng không biết Vệ Minh Châu là vợ trước của bạn trai Xán Xán, thật sự là duyên phận, bất quá anh cho dù biết được, dựa theo loại tính cách này của anh đoán chừng cũng không để ý.
Tuy tò mò Hoàng Tiểu Phỉ như thế nào biết Vệ Minh Châu, chẳng qua rõ ràng nhận thấy lúc này không phải lúc để hỏi, trấn an Vệ Minh Châu xong, về đến nhà đã nửa đêm.
Mà Hoàng Tiểu Phỉ và Vương Sâm cả hai đều chưa lấy được bằng lái, nhưng lái xe đã không có vấn đề gì, Hoàng Tiểu Phỉ lúc này nổi giận đùng đùng, liền trực tiếp ngồi vào ghế lái, bình thường đi còn có chút sợ hãi, hôm nay lại có vẻ không đếm xỉa đến điều gì, không chỉ đuổi Vương Sâm về nhà, tự mình còn đi dạo, đi một vòng lại về tới phụ cận tiểu khu ba mẹ cô ở.
Trong trí nhớ Hoàng Tiểu Phỉ, ba mẹ sau khi bị sa thải chỉ cúi người khom lưng, trước đây rõ ràng là con nhà người ta làm sai, ầm ĩ đến nhà mình, ba mẹ cô cũng nhận sai, nhưng lúc này, cô thật sự không muốn quay về nhà thuê của mình, đột nhiên nghĩ về đến nhà thì tốt, trở lại trong căn nhà nhỏ ba mẹ ở, thanh thản ổn định ngủ một giấc.
Hoàng Tiểu Phỉ do dự nửa ngày, rốt cuộc bước xuống xe, vào trong nhà, hai người già đều ngủ, bởi vì buổi sáng phải bán hàng, đặc biệt ngủ sớm, lát sau chuẩn bị rời giường, nhìn thấy con gái trở về, thực sự bị doạ nhảy dựng.
“Tiểu Phỉ, ai khi dễ con?” Hoàng ba hỏi một câu, nhưng không nói ra câu ba đi tìm hắn, Hoàng Tiểu Phỉ quả nhiên cảm thấy có chút thất vọng, không chịu nói, muốn đi tắm.
Trong nhà có quần áo của cô, chờ cô tắm xong bước ra, đã thấy ba mẹ còn ngồi ở phòng bếp, nhà cô nhỏ, không có phòng khách, phòng khách và phòng bếp là một, hai người chỉ ngây ngốc ngồi ở kia, nhìn cô đi ra, bị sợ hãi như bình thường, đứng lên, miệng giật giật, muốn nói cái gì lại không dám nói, ấp a ấp úng.
Vẫn là Hoàng Tiểu Phỉ chịu không nổi lên tiếng, “Ba mẹ, con phải từ hôn với Triệu Hoa.”
“Đây là thế nào, lúc trước không phải còn hoà thuận hay sao?” Ba Hoàng Tiểu Phỉ nhịn không được hỏi.
“Anh ta ở bên ngoài có người khác, bụng đã lớn, hôm nay bị con bắt gặp.” Hoàng Tiểu Phỉ bây giờ nghĩ lại vẫn rất tức giận, tay lau tóc run run.
Hai người nghe xong tin này, nửa ngày cũng không phóng được cái rắm, Hoàng Tiểu Phỉ hết sức thất vọng với ba mẹ, vào phòng nhỏ của mình, đóng cửa liền ngủ, cũng không nghĩ tới ba mẹ cô mỗi ngày mấy chục năm nay đều dọn hàng bán sớm, hôm nay lại ngồi yên, không động đậy.
Cũng không dám thở mạnh, sợ làm ồn con gái.
Cư nhiên cứ như vậy ngồi cả đêm, ông Hoàng hút thuốc rất nhiều, trong phòng chướng khí mù mịt, chờ Hoàng Tiểu Phỉ tỉnh dậy nhìn thấy ba mẹ lại không có ra quán, bị doạ nhảy dựng.
Cô rất biết điều chỉnh tâm tình, ngủ một giấc đã tốt lên, không trông cậy nhiều vào ba mẹ, đương nhiên liền tự mình tính toán, tuy cùng Triệu Hoa đính hôn, nhưng cũng không giống như trong xã hội cũ cho lễ hỏi, đồ cưới, chỉ là hình thức, tiền đều có tính nghi thức, mẹ Triệu Hoa trọng sĩ diện, tiệc đính hôn làm giống như tiệc kết hôn, hàng xóm láng giềng còn nói Hoàng Tiểu Phỉ may mắn, cưới được kẻ có tiền.
Bất quá sống là bản thân mình, cô sẽ không vì sợ lời ong tiếng ve của người ta mà kiên trì bước tiếp, cho dù vốn suy nghĩ có chút xem trọng, nhưng Cố Xán Xán đột nhiên từ chức, cô liền cảm thấy không còn ý nghĩa, hơn nữa chuyện tối hôm qua, Hoàng Tiểu Phỉ hạ quyết tâm, mặt khác đồ đạc mình cũng không muốn trả lại, đính hôn không kết hôn, đối với nhà gái tổn hại khá lớn, chiếc xe kia xem như bồi thường cho mình, may mà lúc trước có để tâm.
Đúng lúc này ba Triệu Hoa gọi điện thoại tới đây bảo tặng bữa sáng.
Hoàng Tiểu Phỉ vừa nghe liền bùng nổ cơn giận, cô không biết có chuyện này, ba mẹ anh ta đứt tay hay gãy chân, cư nhiên ở thật xa bảo ba mẹ mình đưa bữa sáng đến, nhà ăn kia nhiều bàn như vậy, khách bên trong lại đông, mỗi lần nhìn ba mẹ hai người cùng nhau đẩy đều vất vả, chính cô cũng không nhẫn tâm nhìn.
“Quá khi dễ người, con đi đưa bữa sáng cho họ!” Hoàng Tiểu Phỉ mang theo một cái thùng, rác rưởi trong nhà đều bỏ vào trong thùng, nổi giận đùng đùng ra cửa, vợ chồng ông Hoàng cũng đi theo.
Bụng mẹ Triệu Hoa chờ đến kêu thầm, thần sắc cũng không bình tĩnh, mới nghe tiếng đập cửa, thấy Hoàng Tiểu Phỉ cũng đến đây, nhìn cô mang theo một cái thùng, cười nói, “Còn để cho Tiểu Phỉ cố ý đưa tới, thật sự làm phiền rồi.”
Hoàng Tiểu Phỉ cười lạnh, đem toàn bộ rác rưởi bên trong thùng trút lên mặt bàn nhà Triệu Hoa, “Không phiền, đây đều là ngày hôm qua còn dư, đủ cho các người ăn.”
Ông Hoàng sợ hãi rụt rè rốt cuộc mở miệng nói câu, “Chúng tôi tới từ hôn, nghe con gái nói con các người làm cho cô gái khác bụng đã muốn lớn, con rể như vậy chúng tôi không thể chấp nhận.”
Một câu của ông Hoàng khiến cho nhà Triệu Hoa loạn lung tung lên, mẹ Triệu Hoa cũng không để ý con trai còn chưa ngủ đủ, gọi dậy.
Ngày hôm qua quá muộn, Triệu Hoa còn chưa nói kịp với mẹ, sáng sớm đã thấy Hoàng Tiểu Phỉ tìm tới cửa, thật sự bị chọc tức.
“Từ hôn thì từ hôn, ai sợ ai.” Triệu Hoa rời giường nổi cáu, ngáp dài nói.
Mẹ Triệu Hoa đầu óc có chút không bắt kịp, lúc trước khi đính hôn con trai còn tuyên thệ thành khẩn với mình khen Hoàng Tiểu Phỉ rất tốt, hiện tại cũng nghe nói Hoàng Tiểu Phỉ được thăng chức làm quản lý, như thế nào nháy mắt lại như vậy, sợ con bị người khác lừa, bà sốt ruột nói, “Con trai, con nói đùa gì vậy, còn có mang thai gì đó là chuyện gì đây?”
“Mẹ, sau này con nói với mẹ.” Triệu Hoa ở nhà chủ kiến rất lớn, ba anh nghe mẹ anh, mẹ anh nghe anh, anh vừa nói như vậy, mẹ Triệu Hoa bình tĩnh lại, cảm thấy chỉ số thông minh của con trai cao như vậy nhất định sẽ không làm chuyện bất lợi.
Hoàng Tiểu Phỉ cười lạnh nói, “Tuỳ các người ra sao, sau này chúng ta ai đi đường nấy, không liên quan gì đến nhau, xe của tôi tôi lái, chúc mừng con trai các người làm cha vui vẻ.”
Mẹ Triệu Hoa vừa nghe Hoàng Tiểu Phỉ mở miệng muốn lấy xe, không được, dựa vào cái gì a.
Bất quá bà thường ngày sống an nhàn sung sướng, thân thể có chút mập ra, đương nhiên không phải làm việc nặng như vợ chồng ông Hoàng, hai vợ chồng này bộ dáng vẫn sợ hãi rụt rè, nhưng lúc này lại đứng trước mặt con gái, không cho mẹ Triệu Hoa tới gần.
Hoàng Tiểu Phỉ cũng không phải chỉ doạ, tiện tay liền ném đống rác trên mặt bàn qua.
“Nhà các người làm chuyện trái lương tâm, tôi chỉ là giữ lại thứ tôi nên được, la hăng say như vậy cũng không sợ doạ người, gọi hàng xóm tới đây, chúng ta phân xử công bằng.”
Mẹ Triệu Hoa trọng sĩ diện, mà Triệu Hoa cũng không muốn dây dưa thêm, mình nếu thành đôi với Vệ Minh Châu, một chiếc BMW thì tính là gì, xe của Vệ Minh Châu lái còn quý hơn xe của mình vài lần, sau này còn sợ không có tiền sao, vì thế hào phóng lôi kéo mẹ nói, “Mẹ, quên đi, mẹ so đo với người như vậy làm gì, chúng ta không thiếu tiền.”
Mẹ Triệu Hoa thấy con trai nhẹ nhàng như vậy đã đáp ứng, rất quái lạ, tính cách con trai tuyệt đối không chịu tổn thất, chẳng lẽ có nội tình khác, cũng sợ bị hàng xóm chê cười, liền căm giận mắng vài câu thì không có động thái tiếp theo.
Hoàng Tiểu Phỉ bỏ lại một đống rác rưởi, mang thùng đi, trong lòng dễ chịu vô cùng, nhìn thấy ba mẹ cũng thuận mắt hơn rất nhiều, cùng nhau lái xe về nhà.
Tối hôm qua là phẫn nộ mới lái xe, dù sao còn chưa có bằng lái, hiện tại tâm tình bình phục, Hoàng Tiểu Phỉ trái lại không dám lái, bất quá nghĩ đến mình có hơn một chiếc xe, lại mặc kệ tên cặn bã Triệu Hoa kia, một chút cũng không thương tâm.
Trái lại cảm thấy phong thái phấn chấn, thở dài nhẹ nhõm một hơi, chính mình cư nhiên vì dạng đàn ông này tranh với Cố Xán Xán, thật muốn đâm mù mình ngay lúc đó.
Đưa ba mẹ về nhà, Hoàng Tiểu Phỉ cũng về cùng, nói là muốn đi làm, đi xuống lầu, lại đi một vòng quanh BMW kia.
Ba mẹ cô vẫn là ba mẹ nhát gan, nhưng thời khắc mấu chốt khẳng định đứng ở trước mặt mình, điều này đủ rồi.
Cô lúc này bỗng nhiên đặc biệt nhớ đến một người, liền gọi điện thoại, nhưng nghĩ mình và cô ấy không phải loại quan hệ có chuyện liền tâm sự, chỉ là nhịn không được muốn gọi đi, cuối cùng nghĩ dù sao di động của cô ấy cũng bị phá hỏng, mình tuỳ tiện gọi đi, nếu nhận máy, xem như trùng hợp.
Thật không ngờ vừa mới nhấn gọi, đối phương liền tiếp điện thoại.
Bởi vì Mã Liệt sốt ruột hơn ai hết, sợ lại liên hệ không được với vợ mình, mua di động trước tiên.
“Uy!” Thanh âm Cố Xán Xán có chút mơ hồ, cảm giác bộ dáng còn đang ở trên giường.
Vừa cất tiếng, Hoàng Tiểu Phỉ liền thở dài nhẹ nhõm một hơi, giống như cây đậu mở miệng, “Là tôi, Hoàng Tiểu Phỉ, tôi chia tay Triệu Hoa rồi, nhưng tôi có thể lợi hại bằng cô, tôi được một chiếc xe.”
Cố Xán Xán hơn nữa ngày mới phản ứng kịp, không biết nên vui hay không vui, thì thào nói, “Tại sao có thể như vậy?”
“Anh ta lại tìm bạn gái mới, cũng là người cô quen, sau này cô sẽ biết, tôi gọi điện thoại cho cô là có chút chuyện, trước kia cô không phải đang tìm nhà sao? Tôi cũng muốn mua nhà, ba mẹ tôi ở căn nhà quá nhỏ, chỉ hơn 30 mét vuông, muốn mua cái lớn hơn, cô tìm lâu như vậy, có thể giới thiệu hay không.” Hoàng Tiểu Phỉ bỗng dưng cảm thấy mình không có lý do gọi điện thoại cho Cố Xán Xán có chút ngốc, muốn đổi đề tài, bất quá nói ra liền phát hiện chủ ý này cũng tốt, mình thật sự nên mua nhà.
Bản thân bình thường tiêu xài nhiều, cũng không gửi ngân hàng gì, nhưng có thể đem chiếc xe này đi bán, mua nhà, sau này cùng lắm mua một chiếc xe nào đó rẻ chút.
Cố Xán Xán an ủi người không được, huống hồ đối phương là Hoàng Tiểu Phỉ, đồng nghiệp lâu như vậy, Cố Xán Xán vẫn hiểu Hoàng Tiểu Phỉ, người phụ nữ này không cần nhất chính là an ủi, may mà cô ấy đổi đề tài, Cố Xán Xán không đến mức nhạt nhẽo, về phần Triệu Hoa lại tìm ai, Cố Xán Xán không muốn quan tâm chút nào. Nói đến mua nhà, lại nhớ đến căn nhà mình xem lúc trước, giao tiền đặt cọc, Lâm Viện cũng chỉ lưu tâm gọi điện cho người môi giới, căn phòng kia vẫn chưa được mua, liền giới thiệu cho Hoàng Tiểu Phỉ.
“Được, để tôi đi xem.” Nếu người khác giới thiệu, Hoàng Tiểu Phỉ còn có vướng mắc, nhưng do Cố Xán Xán giới thiệu, Hoàng Tiểu Phỉ trái lại nghĩ rất thoáng, không còn cách nào, dù từng là đối thủ, nhưng về phương diện nhân phẩm này, Hoàng Tiểu Phỉ không có biện pháp nói Cố Xán Xán không tốt.
“Có rảnh tới nhà tôi chơi, hoàn cảnh nơi này không tồi.” Cố Xán Xán còn khách khí một câu.
“Gần đây không rảnh, có vẻ tổng công ty biến động, bên dưới đều rất cẩn thận, chờ qua khoảng thời gian này, tôi tổ chức mọi người đến nhà cô chơi.” Hoàng Tiểu Phỉ tâm tình rất tốt nói.
Mà bên này Triệu gia đang mở hội nghị gia đình, cái gọi là hội nghị gia đình chính là Triệu Hoa và mẹ Triệu Hoa nói chuyện, ba Triệu Hoa bảo trì trầm mặc, đương nhiên ông vừa nói vô, hai người sẽ khiến cho ông câm miệng.
Mẹ Triệu Hoa cả kinh một lát, nghe được con trai kết giao với bạn gái có nhiều tiền đương nhiên rất vui thích, nhưng ngay sau đó nghe đến đối phương từng ly hôn còn mang thai lại mất vui.
Ba Triệu Hoa thở dài nói, “Cô gái tốt không sao, đối phương nếu thật sự là tốt vậy sao lại ly hôn, còn mang thai, sau này sống như thế nào.”
Bất quá ý kiến của ông từ trước tới nay không ai nghe, ông vừa mở miệng, mẹ Triệu Hoa liền mắng, “Ông biết cái gì? Con trai nhà tôi nói được là được.”
“Ba, Minh Châu rất có tri thức hiểu lễ nghĩa, chồng cô ấy bên ngoài… ly hôn, cô ấy cũng không còn cách nào, huống hồ cô ấy còn trẻ, về sau còn có thể có đứa con.” Triệu Hoa nhẫn nhịn giải thích với ba một câu.
Ánh mắt mẹ Triệu Hoa sáng lên hỏi, “Trong nhà đối phương thật sự có rất nhiều tiền?”
“Đúng vậy, công ty của ba cô ấy rất lớn, chúng con đi xem phim xong, ở thương thành gặp được một cô gái gọi cô ấy là đại tiểu thư, nhà cô ấy còn có lái xe, xe của cô ấy ít nhất hai trăm vạn.” Triệu Hoa đắc ý nói.
Mẹ Triệu Hoa nghe được, hai mắt toả sáng, đối với việc BMW nhà mình bị Hoàng Tiểu Phỉ lấy đi cũng không còn đau lòng như trước.
“Nhà cô ấy chỉ có một cô con gái sao? Còn có người khác không?” Mẹ Triệu Hoa và Triệu Hoa giống nhau, rất nhanh nắm được trọng điểm.
“Không có, cô ấy là con một.” Triệu Hoa thẳng thắn nói.
“Nói như vậy, nếu nhân phẩm không tồi, chúng ta hẹn gặp, có thể quyết định cũng được.”
Vì thế cả sự kiện cứ như vậy được định ra, ba Triệu Hoa lại nói thầm cái gì đó đều bị xem như gió thổi bên tai.
Bất quá cho dù có nhiều ý kiến, vợ chồng họ Triệu nhìn thấy cửa tiệm to lớn ở tầng hai của nhà Vệ Minh Châu liền đều không còn ý kiến.
Bởi vì Vệ Minh Châu mang thai, hôn sự phải vội bàn bạc, nếu không cô dâu mang một cái bụng lớn rất nhục nhã.
Nói thế nào ba mẹ Triệu Hoa cũng là phần tử trí thức, nói lời hay vẫn rất ổn, Triệu Hoa cũng hứa hẹn nói sẽ xem đứa con như con ruột mình, vì thế hai nhà đều vui mừng.
Triệu Hoa cảm thấy mình có thể phấn đấu ít nhất hai mươi năm, đối phương là một phụ nữ gia sản lớn, duy nhất chỉ là từng ly hôn còn mang thai, bất quá nếu không như vậy sẽ không tới phiên mình, bản thân đang chiếm tiện nghi.
Mà cả nhà Vệ Minh Châu đều cảm thấy Triệu Hoa không tồi, tuy tiền không nhiều lắm, nhưng con gái có thể lấy được anh, ba mẹ cậu ta nhìn qua cũng là phần tử trí thức, so với ba mẹ Mã Liệt tốt hơn nhiều, nho nhã lễ độ, con gái gả qua đó chắc hẳn sẽ không chịu uỷ khuất.
Hai nhà là ba ba xem đậu xanh, vừa mắt, đều vui mừng.
…
Khẩn trương bắt đầu chuẩn bị hôn lễ, mà Mã Liệt bên này không còn bị Vệ Minh Châu quấy rối, cũng bắt đầu chuẩn bị tiệc đính hôn.
Thời điểm Cố Xán Xán nhận được thiệp mời do Hoàng Tiểu Phỉ giao cho, nhìn thấy mặt trên dát chữ to màu vàng: Triệu Hoa và Vệ Minh Châu hỉ kết lương duyên,vẻ mặt dại ra… Đây không phải sự thật!
Cố Hữu Tài nhìn thiệp mời này, hút điếu thuốc thở dài một câu, “Ba đây trước kia còn ghét bỏ thằng nhóc Triệu Hoa này không có trách nhiệm, thì ra ba trách lầm cậu ta, cậu ta là người có triển vọng a! Có thể chịu đựng những thứ người thường không thể chịu đựng!”