• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 112 Chuyện mua nhà 1

Sau khi nói chuyện một lát trong nhóm đại thần, Dương Lỗi tiếp tục tích lũy bản thảo.

[Thế giới hoàn mỹ] đã đặt VIP, hắn vẫn chuẩn bị để cập nhật 100.000 từ mỗi ngày!

Tiền mua nhà cho vợ con vẫn chưa kiếm đủ, chuyện cha vợ cũng chưa giải quyết xong, bản thân hắn cũng không thể tổ chức đám cưới hoành tráng cho Tiểu Vũ.

Vì vậy, hiện tại hắn phải nhanh chóng kiếm tiền!

Hôm nay [Che trời] mới hoàn thành, nhưng hắn đã hoàn thành nó từ đầu tháng trước. Hiện tại hắn đã có bản thảo gần bốn triệu chữ cho [Thế giới hoàn mỹ], nên không hề lo lắng!

Bốn giờ chiều, Dương Lỗi tắt máy tính đi đón con gái cưng.

Vài ngày nữa, trường mẫu giáo cũng sẽ được nghỉ lễ.

"Cha."

Nhìn thấy Dương Lỗi, cô bé Dương Kỳ Kỳ phấn khích chạy tới.

"Kỳ Kỳ, tạm biệt."

"Kỳ Kỳ, nhà tớ có một món đồ chơi rất thú vị, ngày mai tớ sẽ mang cho cậu chơi."

"Kỳ Kỳ, ngày mai tớ mang đồ ăn ngon đến cho cậu."

Có thể thấy Dương Kỳ Kỳ rất được yêu quý ở trường mẫu giáo.

Điều quan trọng là Dương Lỗi kể chuyện cho cô con gái quý giá của mình mỗi đêm, sau đó Dương Kỳ Kỳ lại kể cho những đứa trẻ khác nghe vào ban ngày.

Giờ đây, bạn nhỏ Dương Kỳ Kỳ đã trở thành đại vương kể truyện ở trường mẫu giáo, là đứa trẻ mà những đứa trẻ khác muốn lấy lòng.

Lấy lòng Dương Kỳ Kỳ, chúng sẽ có chuyện hay để nghe.

Ôm đứa con gái quý giá của mình trong lòng, Dương Lỗi mỉm cười với bạn nhỏ Dương Dao Dao không thích nói nhiều, nói: "Dao Dao, đến đây."

Khi Dương Dao Dao bước đến, hai cô con gái đều được Dương Lỗi ôm trong vòng tay.

Vừa về đến nhà, Dương Lỗi liền chuẩn bị nấu đồ ăn ngon cho hai cô con gái, mà điện thoại di động của hắn đã mở app KK ra, để hai cô con gái yêu quý nói chuyện với ông bà nội.

"Dao Dao, Kỳ Kỳ, hôm nay ở nhà trẻ các con làm gì thế? Kể cho bà nội nghe đi."

Trình độ học vấn của Triệu Tố Lan không cao, thậm chí bà còn không biết sử dụng điện thoại thông minh, nhưng bà đã có hai cô cháu gái yêu quý nên đã nhờ cha Dương dạy cách sử dụng.

Mỗi ngày vào thời điểm này, khi Dương Lỗi chuẩn bị nấu ăn, Triệu Tố Lan liền trò chuyện với hai cháu gái của bà thông qua cuộc gọi video trên điện thoại di động.

Đối với bà mà nói, ngày nào không nhìn hai đứa cháu gái một chút thì đêm đó bà không thể ngủ ngon.

"Bà nội, hôm nay ở nhà trẻ cháu đã kể câu chuyện về sói xám lớn, câu chuyện này là do cha kể cho cháu nghe, các bạn nhỏ rất thích nghe..."

Dương Kỳ Kỳ là một người nói nhiều, cô bé nói liên tục, còn chị gái Dương Dao Dao thì chỉ nói khi Triệu Tố Lan hỏi.

Dương Lỗi liếc nhìn, trên khuôn mặt nở một nụ cười.

Đột nhiên cửa bị mở ra, là Tiêu Vũ đã về.

"Mẹ.” “Mẹ."

Nhìn thấy Tiêu Vũ, cả Dương Kỳ Kỳ và Dương Dao Dao đều chạy đến.

“Ngoan.” Tiêu Vũ lần lượt hôn hai cô con gái.

Dương Lỗi từ trong phòng bếp ngẩng đầu lên, nói: "Sao hôm nay về sớm vậy?"...

Tiêu Vũ cười nói: "Nhà xuất bản có chút việc, ngày mai cũng nghỉ một ngày."

Cô nhìn Dương Lỗi đang bận rộn, nói: "Anh nghỉ ngơi đi, em đi nấu cơm."

"Không sao."

Dương Lỗi khoát tay, nói: "Anh ngồi trên ghế gõ chữ cả ngày rồi, đúng lúc hoạt động cơ bắp một chút."

Nghe vậy, Tiêu Vũ cười hi hi, nói: "Thạch Đầu, ý em là đồ ăn anh nấu không ngon bằng em nấu."

Cô đi vào bếp, bắt đầu giúp đỡ.

"Nói linh tinh."

Dương Lỗi không hài lòng, nói: "Kỹ năng nấu ăn của anh đã được cải thiện rất nhiều trong những ngày này."

Hắn nhìn hai cô con gái, hỏi: "Dao Dao, Kỳ Kỳ, cha và mẹ ai nấu cơm ngon nhất?"

Dương Kỳ Kỳ nghiêng đầu suy nghĩ một chút, sau đó cười nói: "Là mẹ nấu ăn ngon."

“Haizz, cha buồn quá.” Dương Lỗi trêu chọc con gái.

Bên cạnh hắn, Dương Dao Dao trầm mặc suy nghĩ một chút nói: "Món ăn cha nấu cũng rất ngon."

"Tiểu Vũ, em xem, Dao Dao nói anh nấu đồ ăn rất ngon." Nghe thấy lời Dương Dao Dao nói, Dương Lỗi không khỏi đắc ý nói.

"Đó là bởi vì con gái cho anh mặt mũi." Tiêu Vũ trừng mắt nhìn Dương Lỗi.

Nói thật, Dương Lỗi không có nhiều thời gian nấu nướng, mà Tiêu Vũ mấy năm nay ngày nào cũng chăm sóc hai cô con gái, tài nấu nướng tất nhiên tốt hơn Dương Lỗi rất nhiều.

Nhưng gia đình là thế, cãi nhau lặt vặt gì đó khiến thời gian trôi qua rất nhanh.

"Đúng rồi, Thạch Đầu, trưa mai mẹ hẹn chúng ta ăn cơm." Tiêu Vũ nói.

Mẹ của cô, Tôn Nhã Như cũng biết rằng Dương Lỗi có bản lĩnh, vì vậy thái độ của bà đối với Dương Lỗi đã tốt hơn rất nhiều.

"Được." Dương Lỗi gật đầu.

......

Thời gian trôi qua nhanh chóng, [Thế giới hoàn mỹ] đã đạt 50.000 lượt mua đầu tiên vào lúc 12 giờ đêm, lượng mua trung bình đã đạt 40.000!

Mà sáng hôm sau thức dậy, lượt mua đầu tiên của [Thế giới hoàn mỹ] đã lên tới 61.000, lượng mua trung bình đã đạt 44.000!

Trong bảng danh sách bán chạy, [Che trời] xếp thứ nhất, [Thế giới hoàn mỹ] xếp thứ hai. Hai cuốn sách đứng đầu danh sách bán chạy đều bị tên sách của Dương Lỗi trực tiếp bá chiếm.

Vào buổi sáng, Tiêu Vũ chơi trò chơi với hai đứa trẻ, Dương Lỗi gõ chữ ở trong phòng.

Buổi trưa, cả nhà đi ăn nhà hàng.
Chương 113 Chuyện mua nhà 2

“Tiểu Lỗi đến rồi à, đến đây, ngồi đi.” Mẹ Tiêu, Tôn Nhã Như mỉm cười chào đón Dương Lỗi.

Bà ôm hai đứa cháu gái, hôn từng đứa rồi ôm chúng vào lòng, thương yêu vô cùng.

“Hôm nay đơn giản là ăn bữa cơm.” Tôn Nhã Như cười nói.

Trong bữa ăn, Tôn Nhã Như hỏi: "Đúng rồi, Tiểu Lỗi, mẹ nghe Tiểu Vũ nói cuốn sách mới mà con viết hôm qua đã được đặt VIP. Thành tích thế nào?"

Một giáo viên trung học như bà vẫn hiểu về tiểu thuyết, nhưng bà không biết có thể kiếm được bao nhiêu tiền. Hiện tại con rể của bà đang viết tiểu thuyết, bà liền bắt đầu quan tâm, dù sao cũng có liên quan đến cuộc sống sau này của con gái mình.

Dương Lỗi thành thật nói: "Mẹ, thành tích lượng mua trung bình ngang với tiểu thuyết trước, một tháng đại khái có thể kiếm được hơn hai triệu."

Nghe vậy, Tôn Nhã Như gật đầu, trước đây bà đã rất sốc trước con rể của mình.

Nói thật, bà chưa từng thấy ai kiếm được nhiều tiền hơn Dương Lỗi. Tuy rằng trước đây bà không ghét Dương Lỗi, nhưng cảm quan của bà cũng chỉ ở mức bình thường, bây giờ nhìn Dương Lỗi bà càng thấy vừa mắt.

Suy nghĩ một chút, Tôn Nhã Như hỏi: "Vậy khi nào thì con và Tiểu Vũ định mua nhà?"

Dương Lỗi và Tiểu Vũ nhìn nhau, Dương Lỗi nói: "Mẹ, suy nghĩ của con là đợi tháng sau lấy được tiền bài hát, xem có bao nhiêu tiền. Muộn nhất ngày 12 tiền bản thảo tiểu thuyết sẽ vào thẻ, con và Tiểu Vũ sẽ đổi chỗ ở!"

Bây giờ theo ước tính, đối với ba bài hát [Gió nổi lên rồi], [Giấc mơ ban đầu] và [Thiếu niên], phần chia cho Dương Lỗi vào tháng 6 ước tính lên tới hơn mười triệu!

Cộng thêm tiền bản thảo, ít nhất cũng có vài triệu. Mấy chục triệu là đủ mua một căn biệt thự lớn hơn rồi.

Hiện tại, Dương Lỗi, Tiêu Vũ và con cái đang sống trong một ngôi nhà chỉ rộng năm mươi mét vuông, rõ ràng là quá nhỏ.

"Mẹ, chuyện mua nhà không cần vội. Lúc trước, con và Thạch Đầu đã thỏa thuận rồi, tháng sau có thời gian sẽ đi xem nhà, xem nhà xong, đợi tiền về là có thể mua rồi." Lúc này, Tiêu Vũ cũng nói.

Tôn Nhã Như gật đầu, cười nói: "Tiểu Lỗi là có người có bản lĩnh, cho nên mẹ cũng không nhiều lời nữa."

Cho đến giờ, bà và cha Tiêu vẫn chưa kiếm được mười triệu, nhưng con rể của bà đã kiếm được trong một khoảng thời gian ngắn.

"Mẹ ở nhà đã nói chuyện của Tiểu Lỗi với cha con." Tôn Nhã Như nói.

Nghe vậy, Tiêu Vũ vội vàng nói: "Mẹ, cha nói thế nào ạ?"

Tôn Nhã Như nói: "Con còn không hiểu tính khí của cha con sao. Ông ấy biết những bài hát do Tiểu Lỗi viết. Mỗi khi [Ca Vương Ca Hậu] được phát sóng, ông ấy đều lén xem ở trong phòng, còn cho rằng mẹ không biết."

Bà cười nói: "Đợi khi mua nhà, các con nói cho mẹ biết địa điểm, mẹ sẽ dẫn cha con ra ngoài, giả vờ tình cờ gặp mặt. Nếu là như vậy, cha con nhất định sẽ nói một chút."

Gặp con gái và con rể chuẩn bị mua một ngôi nhà lớn, cha Tiêu không thể không nói gì.

“Con biết rồi, mẹ.” Trên mặt Tiêu Vũ lộ ra vẻ vui mừng, gật đầu.

Lúc trước, cha cô từng rất quan tâm đến việc mua nhà, trong tay cũng dành dụm được một khoản tiền, định sau khi tốt nghiệp đại học sẽ đưa cho con gái để cô mua nhà.

Còn chuyện mua nhà trước…

Cha Tiêu lo lắng địa điểm mua không phù hợp, vì vậy đợi sau khi con gái mình ổn định công việc mới là lúc thích hợp nhất.

Cha Tiêu đã đề cập đến vấn đề này trước đó, nhưng Tiêu Vũ đột nhiên dẫn hai đứa trẻ về nhà, Dương Lỗi lại không có ở đó. Chuyện này khiến cha Tiêu vô cùng tức giận, chuyện mua nhà tất nhiên cũng biến mất.

Nhưng Tôn Nhã Như đã cho Tiêu Vũ một số tiền, giúp cô thuê một căn nhà.

Với mức độ quan tâm đến chuyện mua nhà trước đây của cha Tiêu, lần này bọn họ mua nhà, cha Tiêu chắc chắn sẽ không coi như không nhìn thấy.

Sau khi ăn xong, Tôn Nhã Như ở lại một lúc rồi về nhà.

"Cha, hôm nay con muốn đi sở thú xem một con hổ lớn."

Dương Lỗi hỏi hai cô con gái của mình muốn đi chơi ở đâu, Dương Kỳ Kỳ hào hứng nói.

Dương Dao Dao gật đầu, biểu thị cô bé cũng muốn đi sở thú.

"Được, hôm nay chúng ta đi sở thú chơi." Dương Lỗi cười nói.

Trên mặt Tiêu Vũ nở nụ cười, không phản bác.

Bọn họ bận công việc, thường không có nhiều thời gian để đưa hai bé đi chơi, nhất là trước đây cô chỉ có một mình, việc đưa hai bé đến khu vui chơi, sở thú,… không tiện lắm, vì vậy cô hiếm khi dẫn hai đứa đi.

Gia đình bốn người đến sở thú, còn chụp rất nhiều ảnh.

Bạn nhỏ Dương Kỳ Kỳ nói ngày mai cô bé sẽ mang những bức ảnh đến trường mẫu giáo cho những đứa trẻ khác xem.

Trên đường về nhà, ánh mắt Dương Lỗi đột nhiên hướng về một nơi, đó là một khu biệt thự.

"Tiểu Vũ, chúng ta mua nhà ở đó, thấy sao?"

Khu biệt thự cách trường mẫu giáo của Dương Dao Dao và Dương Kỳ Kỳ không xa, xung quanh cũng có rất nhiều trường học, mấu chốt là môi trường rất tốt.

Tiêu Vũ nhìn một chút, bất đắc dĩ nói: "Thạch Đầu, mặc dù tiểu khu Trung Hải tốt, nhưng biệt thự ở đây rất đắt, căn rẻ nhất đều là hơn 70.000 nhân dân tệ một mét vuông!"

Dương Lỗi cười nói: "Không sao, hiện tại chồng em có thể kiếm tiền, cho dù tạm thời thiếu một chút, thì cũng có thể rất nhanh liền kiếm đủ!"

Theo lượng đặt mua của tiểu thuyết và lượt tải xuống của bài hát không ngừng tăng lên, đại diện cho số tiền của hắn cũng không ngừng tăng lên, do đó giá trị danh vọng của hắn cũng ngày càng tăng.

Lúc này, hắn đã đổi bốn bài hát, tiêu hao bốn triệu giá trị danh vọng, nhưng lúc này giá trị danh vọng vẫn là mười một triệu!

Những giá trị danh vọng này có thể đổi lấy mười một bài hát!
Chương 114 Vòng thứ ba của cuộc thi bắt đầu

Lúc này, Dương Lỗi thầm nghĩ: "Ngày 29, vòng thứ ba của [Ca Vương Ca Hậu] sẽ bắt đầu. Mười hai thí sinh còn lại vẫn chia làm hai tập, ngày 29 và 30. Hy vọng cô út có thể biểu diễn ngày 29, như vậy thì ca khúc mới sẽ có thể được phát hành trên KuGou Music hôm 30."

Cho dù chỉ được đăng lên nửa ngày, nhưng cũng coi như thu nhập của tháng sáu, tháng bảy hắn có thể nhận được!

Bài hát [Thiếu niên] được đăng lên nửa ngày, lượt tải xuống là chín triệu!

Dương Lỗi rất tự tin vào [Đóa Sen Xanh], bài hát này chắc không kém gì [Thiếu niên]!

Chín triệu lượt tải xuống, không bao gồm các khoản phí kênh của KuGou Music, phần còn lại sẽ được chia 50-50 giữa hắn và công ty âm nhạc Hải Lam, đó là thu nhập hàng triệu nhân dân tệ!

Dương Lỗi rất mong đợi, mà ngày 29 sẽ đến sớm trong sự mong đợi của hắn!

......

"Tiểu Lỗi, cô sắp phải lên sân khấu thi đấu rồi." Dương Tuyết Nhu đang nói chuyện điện thoại với Dương Lỗi.

Thời gian trôi nhanh, lúc này cô ấy đã đến địa điểm ghi hình của [Ca Vương Ca Hậu].

“Cô út, cố lên.” Dương Lỗi cười nói vài câu.

Lúc này, hắn thầm nghĩ: “Không biết bản dân ca này của mình so với bản dân ca do thầy Cổ Lực sáng tác như thế nào?”

Trong suy nghĩ của hắn, [Đóa Sen Xanh] chắc chắn hay hơn [Liên Hoa thán], nhưng bài hát còn phải tùy thuộc vào công chúng.

"Dương Tuyết Nhu, hiện tại lượt tải xuống của bài hát [Giấc mơ ban đầu] và [Gió nổi lên rồi] của cô đã đạt hơn mười lăm triệu. Bài hát mới [Thiếu niên] mới xuất hiện trong tập trước của [Ca Vương Ca Hậu] đã đạt mười bốn triệu lượt tải xuống. Không biết cô có gì muốn nói?"

"Dương Tuyết Nhu, hai vòng thi của [Ca Vương Ca Hậu] cô đều lấy ra ca khúc mới, hiện tại vòng thứ ba cô còn có thể lấy ra ca khúc mới không?"

"Cô có tự tin để tranh quán quân của [Ca Vương Ca Hậu] không?"

"Dương Tuyết Nhu, các bài hát của Triệu Vô Minh như [Núi cao nghìn năm] do Phương Văn và Tịch Vũ hợp tác viết, còn có [Liên Hoa thán] do bậc thầy dân ca Cổ Lực sáng tác, lượt tải xuống không bằng [Giấc mơ ban đầu] và [Thiếu niên], cô có nghĩ rằng năng lực của Mộc Dịch, người đã viết các bài hát cho cô, đã vượt qua Phương Văn, Tịch Vũ và bậc thầy dân ca Cổ Lực không?"

......

Rất nhiều phóng viên vây quanh Dương Tuyết Nhu, tất nhiên, vì được Dương Tuyết Nhu đặc biệt quan tâm nên Lý Tiểu Tiểu đã chiếm được vị trí tốt nhất.

Hiện giờ Lý Tiểu Tiểu đang có tâm trạng rất tốt, được tổng biên tập ở tòa soạn khen ngợi, bị đồng nghiệp ghen tị.

Hiện tại, nhiệt độ của Dương Tuyết Nhu rất cao, nhưng không có nhiều cuộc phỏng vấn về cô ấy, tờ báo nơi Lý Tiểu Tiểu làm việc đã có được một thứ bậc tốt.

Nhiều phóng viên phỏng vấn, vậy mà lại có một phóng viên trực tiếp hỏi Dương Tuyết Nhu về Mộc Dịch, Phương Văn và những người khác.

Theo sự nổi tiếng của [Giấc mơ ban đầu] và [Thiếu niên], người sáng tác và viết lời là Mộc Dịch đã xuất hiện ngày càng nhiều trong mắt mọi người, thậm chí nhiều người hâm mộ đều muốn biết người được gọi là Mộc Dịch rốt cuộc là ai?

Dương Tuyết Nhu mỉm cười, nói: "Cho dù là thầy Mộc Dịch, thầy Phương Văn, thầy Tịch Vũ hay thầy Cổ Lực, bọn họ đều là những người làm âm nhạc ưu tú."

Sau khi trả lời một số câu hỏi, Dương Tuyết Nhu đi đến phòng chờ và bắt đầu chuẩn bị.

Thời gian rất nhanh đã đến 8:30, cuối cùng, phát sóng trực tiếp vòng thứ ba của [Ca Vương Ca Hậu] cũng bắt đầu.

"Ha ha, cuối cùng cũng bắt đầu rồi!"

"Chờ năm ngày, tôi cảm thấy năm ngày này không có chương trình nào để xem."

"Đúng vậy, những tiết mục khác quá nhàm chán, nhưng [Ca Vương Ca Hậu] thì hay hơn."

"Chất lượng của [Ca Vương Ca Hậu] năm nay rất cao. Trong bốn kỳ trước, những ca khúc hay xuất hiện một lần nhiều nhất cũng chỉ là chín bài hát mới với lượt tải xuống đột phá mười triệu. [Ca Vương Ca Hậu] năm nay mới tiến hành hai vòng loại đã có bốn bài hát với lượt tải xuống đột phá mười triệu! Còn có năm bài hát khác có lượt tải xuống từ năm triệu đến mười triệu!"

"Mấy ngày trước trường tôi hát lễ tốt nghiệp bài hát [Thiếu niên], khán giả vỗ tay hoan hô, không biết có bao nhiêu là náo nhiệt."

"Tôi hy vọng Triệu Vô Minh và Dương Tuyết Nhu sẽ tiếp tục mang đến cho chúng ta những bài hát hay."

"Những ca sĩ khác hát cũng rất hay, tôi rất thích xem, nhưng tôi càng mong chờ giọng hát của Triệu Vô Minh và Dương Tuyết Nhu hơn."

"Tôi cũng rất chờ mong!"

Tám giờ rưỡi, hàng loạt video lướt qua liên tục trên màn hình phát sóng trực tiếp youmi.com. Lúc này, mọi người đang tràn đầy mong đợi.

Trên màn hình, năm trăm khán giả đã ngồi vào chỗ của họ.

Ở một bên sân khấu, bốn vị giám khảo Lưu Hàng, Chu Tử Kiệt, Trương Hi, Thành Vũ đang chờ cuộc thi bắt đầu.

"Chào mừng đến với chương trình ca nhạc quy mô lớn ‘Ca vương ca hậu’. Tôi là người dẫn chương trình Hoa Vũ. Bây giờ, vòng thứ ba của cuộc thi ‘Ca vương ca hậu’ sắp diễn ra với tổng cộng mười hai thí sinh. Bốn vị ban giám khảo, năm trăm khán giả và tất cả những khán thính giả khác đang xem chương trình sẽ tìm ra tám người vào vòng thứ tư của ‘Ca vương ca hậu’. Bây giờ chúng ta sẽ bốc thăm để quyết định thứ tự biểu diễn."

“Để tôi nói cho bạn biết một điều, vòng thứ ba này sẽ không được chia thành hai tập nữa! Trong mười hai thí sinh, tám thí sinh được đi tiếp sẽ được quyết định trong chính đêm nay! Vâng, không để mọi người chờ lâu nữa, chương trình xin được phép bắt đầu! "

Phần phát biểu khai mạc khiến rất nhiều người đang xem chương trình bỗng trở nên hưng phấn.
Chương 115 Lại là Mộc Dịch

"Hôm nay mười hai thí sinh không cần chia làm hai tập!"

"Trước kia không phải đều chia làm hai tập sao?"

“Không biết, có lẽ ngày mai đoàn quay chương trình ‘Ca vương ca hậu’ có việc.”

Mọi người đang bàn luận về nó, nhưng ai cũng đang mong chờ tập này.

“Thạch Đầu, ngày mai bài hát của anh sẽ có trên các nền tảng âm nhạc.” Tiêu Vũ nhìn máy tính trước mặt, nghe người dẫn chương trình Hoa Vũ nói vậy liền mỉm cười, nói.

Dương Lỗi khẽ mỉm cười, hắn đã nghe tin này từ Dương Tuyết Nhu trước đó.

Hắn đang xem chương trình với sự thích thú.

Từ nhỏ đến lớn, Dương Lỗi đã nghe rất nhiều bài hát và thích rất nhiều ca sĩ. Vào thời điểm này, trong số mười hai ca sĩ thực sự có thần tượng của hắn.

Một ca sĩ lên sân khấu và bản nhạc là âm nhạc đầu những năm 90.

Và vị trí thứ sáu, Triệu Vô Minh lên sân khấu!

"Xin chào mọi người, bài hát tiếp theo tôi sẽ trình bày là một bài hát do chính tôi viết, tên bài hát là "Năm tháng." Triệu Vô Minh nói.

Anh ta vừa nói lập tức khiến rất nhiều người kinh ngạc.

"Triệu Vô Minh tự mình viết một bài hát sao?"

"Đương nhiên, Triệu Vô Minh trước đây là một ca sĩ kiêm nhạc sĩ, và những bài hát do anh ta tự sáng tác đã có tối đa 30 triệu lượt tải xuống!"

"Triệu Vô Minh tự viết bài hát sao?" Dương Lỗi híp mắt ngờ vực.

Trong các cuộc thi hát, tự sáng tác đều được ban giám khảo cộng thêm điểm!

Điểm cộng này thậm chí còn cao hơn điểm cộng cho các bài hát dân ca!

Tất nhiên, nó cũng phụ thuộc vào chất lượng của bài hát do Triệu Vô Minh viết ra sao nữa.

Ví dụ, Trần Hiểu Kỳ, người hiện đang xếp thứ tư, đã tự viết bài hát nhưng điểm trung bình vẫn chỉ khoảng 93.

Dương Lỗi chăm chú lắng nghe. Chất lượng của bài hát này thực sự rất tốt, mặc dù không bằng "Núi cao nghìn năm", nhưng Dương Lỗi cảm thấy nó không hề thua kém ca khúc "Liên hoa thán" do Triệu Vô Minh hát trước đó. Và với điểm cộng của việc tự sáng tác, điểm của bài hát này sẽ không thấp.

Quả nhiên, điểm của bài hát này lên tới 97, vượt qua "Liên hoa thán" và chỉ kém "Núi cao nghìn năm" của Phương Văn và Tịch Vũ 0,1 điểm!

Thấy bài hát của Triệu Vô Minh đạt điểm số cao như vậy, các ca sĩ khác đã cảm thấy lo lắng.

Số thứ tự của Triệu Vô Minh là 6, số thứ tự của Dương Tuyết Nhu là 8. Ca sĩ ở giữa hai người là ca sĩ từng nổi tiếng Trình Khôn, không biết Triệu Vô Minh có gây áp lực quá lớn hay không.

"Thật đáng tiếc, Trình Khôn hát sai!"

"Với trình độ của mình, anh ấy đã có nhiều cơ hội để vào tứ kết."

"Này, bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra trong ‘Ca vương ca hậu’, ca sĩ Trương Hân, người đứng trong top ba trong bốn tập đầu tiên của ‘Ca vương ca hậu’ vừa qua, cũng mắc lỗi trong vòng tứ kết, và phải dừng lại.”

Đứng trước kết quả này, nhiều người cảm thấy tiếc nuối.

Nhưng mà chương trình đánh giá trên nhiều phương diện, phẩm chất tâm lý của các thí sinh cũng là một phép thử, không thể đổ lỗi cho bất kỳ ai khi mắc những sai lầm như vậy được.

Sau Trình Khôn, Dương Tuyết Nhu lên sân khấu.

"Cuối cùng cũng đến Dương Tuyết Nhu."

"Một bài hát tự sáng tác của Triệu Vô Minh đạt 97 điểm! Không biết Dương Tuyết Nhu có thể vượt qua nó không?"

"‘Giấc mơ ban đầu’ và ‘Thiếu niên’ trước đó thực sự rất hay và tuyệt vời!".

Lúc này, trong khán phòng rất nhiều khán giả lộ rõ vẻ mong chờ.

Bài hát mà Dương Tuyết Nhu mang đến trước đây rất bắt tai, liệu bây giờ có thể mang đến một bài hát mới không?

Dưới ánh mắt mong đợi của mọi người, Dương Tuyết Nhu cuối cùng đã lên sân khấu.

Mặc dù Dương Tuyết Nhu được xếp hạng thứ hai vào thời điểm này, nhưng cô ấy đã trở thành ca sĩ được yêu thích nhất trong "Ca vương ca hậu", thậm chí còn vượt qua cả Triệu Vô Minh.

Dù sao thì Triệu Vô Minh đã nổi tiếng từ trước, cả Phương Văn và Tịch Vũ, người đã viết các bài hát của anh ta, đều là những người nổi tiếng.

Tuy nhiên, trước đó, Dương Tuyết Nhu không được nhiều người biết đến. Nhưng chính một ca sĩ vô danh như vậy lại khiến mọi người kinh ngạc.

Người sáng tác bài hát của cô ấy, Mộc Dịch, cũng vô cùng thần bí, không ai biết đó là ai?

Ngoài ra, những ca khúc truyền cảm hứng như “Giấc mơ ban đầu ”, “Thiếu niên” đã được mọi người đón nhận và yêu thích. Đặc biệt là đối với sinh viên, những bài hát này đã trở thành cơn sốt trong thời gian qua!

Nhiều yếu tố đã dẫn đến sự nổi tiếng của Dương Tuyết Nhu!

Khi Dương Tuyết Nhu lên sân khấu, giám khảo Lưu Hàng mỉm cười hỏi: "Dương Tuyết Nhu, hôm nay em có mang đến cho chúng tôi bài hát mới không?"

Dương Tuyết Nhu gật đầu.

“Lại là Mộc Dịch sáng tác sao?” Lưu Hàng lại hỏi.

"Đúng vậy.”

Dương Tuyết Nhu mỉm cười và nói: "Một mình Mộc Dịch viết lời, soạn nhạc và biên khúc bài hát."

"Quả nhiên, lại là Mộc Dịch!"

"Nếu chúng tôi có Mộc Dịch viết bài hát, vậy giờ điểm của Dương Tuyết Nhu sẽ là điểm của chúng tôi rồi."

Trong phòng chờ, những ca sĩ khác cũng đang xem trận đấu cuối. Khi nghe được lời nói của Dương Tuyết Nhu, bọn họ không khỏi suy nghĩ lung tung.

Trên thực tế, họ đã từng nghĩ, nếu Triệu Vô Minh không có Phương Văn, Tịch Vũ, thầy Cổ Lực,... và Dương Tuyết Nhu không có Mộc Dịch, kết quả sẽ như thế nào?

Trong ngành công nghiệp âm nhạc, chính những người soạn nhạc, những người viết lời mới là những người thực sự tuyệt vời.

Như đã nói, khi ánh đèn sân khấu bật lên, bất cứ chuyện gì cũng có thể xảy ra. Bất cứ ai gặp một nhà soạn nhạc hàng đầu đều có thể đạt điểm cao.

Trên sân khấu, giám khảo Lưu Hàng mỉm cười gật đầu nói: “Hãy bắt đầu bài hát của bạn”.

Lúc này, ông ta đang tò mò về Mộc Dịch.

Triệu Vô Minh đã có sự giúp đỡ của một số nhạc sĩ hàng đầu để đi đến vị trí này nhưng Dương Tuyết Nhu cho đến nay chỉ dựa vào Mộc Dịch!

Khán giả hoàn toàn im lặng, máy quay và ánh đèn sân khấu hoàn toàn hướng về phía Dương Tuyết Nhu.

"Bắt đầu rồi!"

Không chỉ những người có mặt, hàng chục triệu người đang xem trước TV và máy tính đều mong chờ bài hát mới mà Dương Tuyết Nhu mang đến!

"Ca vương ca hậu" năm nay, mọi người đều mong đợi nhất là Triệu Vô Minh và Dương Tuyết Nhu.

Dưới sự trông đợi của mọi người, Dương Tuyết Nhu cuối cùng cũng bắt đầu hát.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK