• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 129 Lại có công ty âm nhạc muốn mua bài hát 2

Lúc này giá trị danh vọng của hắn đã đạt tới mấy chục triệu, có thể đổi được hơn chục bài hát!

Mua bài hát rồi bán kiếm tiền, kết giao với mấy công ty âm nhạc, đồng thời chuẩn bị mở công ty âm nhạc của riêng mình.

“Dương tiên sinh, chúng tôi muốn mua một ca khúc của anh. Tuyển thủ Chu Thanh của chúng tôi đang tham gia chương trình [Ca vương ca hậu], không biết anh có ý định bán bài hát không?” Người của âm nhạc Hoàn Vũ khách khí hỏi.

Chu Thanh đang xếp thứ ba trong chương trình [Ca vương ca hậu], không ngờ âm nhạc Hoàn Vũ lại mua bài hát lúc này.

Trên thực tế, cho dù bài hát có hay đến đâu, cho dù được điểm tối đa, thì Chu Thanh cũng không thể giành được quán quân của [Ca vương ca hậu].

Nhưng mà, một bài hát hay thì cho dù là ở thời điểm nào cũng sẽ đều làm nên thành tựu của ca sĩ!

Trận chung kết của [Ca vương ca hậu] chắc chắn sẽ có rất nhiều người xem. Nếu như Chu Thanh có được một bài hát tốt thì hiệu quả không cần nói cũng biết!

Mấu chốt là trước đó, mặc dù Chu Thanh hát không tệ, nhưng cao nhất cũng chỉ được 94 điểm, nếu xếp với nhóm Triệu Vô Minh và Dương Tuyết Nhu thì kém hơn hẳn một bậc.

Điều này khiến ấn tượng của anh ta trong lòng mọi người không tính là sâu.

Nhiệt độ hầu hết đều thuộc về Dương Tuyết Nhu, Triệu Vô Minh.

Thế nên người của Âm nhạc Hoàn Vũ rất mong chờ trong tay Dương Lỗi còn những ca khúc tốt khác.

Lúc trước bọn họ đã điều tra được thân phận của Dương Lỗi. Mọi người đều hết sức bất ngờ, không ngờ Dương Lỗi còn trẻ như vậy mà đã viết ra được nhiều ca khúc kinh điển như thế.

Dương Lỗi hơi ngẫm nghĩ một chút, nghĩ về Chu Thanh.

Nói đúng ra thì trước kia Chu Thanh cũng là một ca sĩ mà Dương Lỗi rất thích, nhưng mà đến một thời gian, cổ họng anh ta bỗng nhiên xảy ra vài vấn đề.

Sau đó, anh ta dần dần mất đi sự nổi tiếng, bị các đối thủ lần lượt chèn ép, thanh danh cũng xấu đi.

Mặc dù sau này những chuyện đó đều đã được giải thích rõ ràng, nhưng mức độ nổi tiếng của Chu Thanh cũng không còn được như trước nữa.

Trong lòng Dương Lỗi khẽ động, trong đầu hiện lên một giao diện. Hắn tiến vào giao diện [Âm nhạc].

Giá trị danh vọng hiện có: 1519 3019

Những ca khúc đã đổi: [Gió nổi lên rồi], [Giấc mơ ban đầu], [Thiếu niên], [Đóa sen xanh], [Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm]...

[Sứ thanh hoa]: Dùng 1 triệu giá trị danh vọng để đổi.

[Giang nam]: Dùng 1 triệu giá trị danh vọng để đổi.

[Thất lý hương] Dùng 1 triệu giá trị danh vọng để đổi.

...

Rất nhiều tin tức hiện lên trước mặt Dương Lỗi, lúc này hắn có tận hơn 15 triệu giá trị danh vọng. Nói cách khác, hắn có thể đổi được 15 bài hát!

Dương Lỗi đọc lướt qua một vòng, sau đó đã có quyết định.

Hắn nói thẳng với người ở đầu dây bên kia: “Bán bài hát thì cũng được thôi, nhưng mà các anh định phân chia phần trăm cho tôi như thế nào?”

Nghe được lời của Dương Lỗi, người của âm nhạc Hoàn Vũ vô cùng vui vẻ, thực ra thì lúc gọi điện thoại, bọn họ cũng chỉ ôm tâm thế gọi thử mà thôi.

Dù sao thì muốn sáng tác được một ca khúc hay không phải chuyện dễ dàng. Bọn họ cũng đã mời Phương Văn sáng tác, thậm chí còn chuyển tiền cọc rồi, nhưng mà bây giờ Phương Văn vẫn chưa sáng tác được.

“Dương tiên sinh, chúng tôi sẽ chia cho anh 50%, đồng thời ứng trước 200.000 tệ.” Người của công ty Hoàn Vũ nhanh chóng trả lời.

Dương Lỗi nghe vậy thì bật cười: “Lúc trước, khi tôi viết [Giấc mơ ban đầu] cho vòng thứ nhất của [Ca vương ca hậu], thì phía công ty âm nhạc Hải Lam đã chia cho tôi 50% rồi.”

Người của âm nhạc Hoàn Vũ nghe thấy thế thì hơi biến sắc.

[Giấc mơ ban đầu] là ca khúc thứ hai Dương Lỗi viết, âm nhạc Hải Lam ra giá 50% thế này có phải là quá nhiều không?

Nếu như là công ty bọn họ, thì chắc là không đồng ý.

Nhưng mà, chỉ mới bài hát thứ hai thôi mà Dương Lỗi đã được chia 50% rồi, những bài hát tiếp theo của hắn đều có hơn 10 triệu lượt tải về. Nếu như bây giờ bên họ đưa ra giá 50% thì hình như không thích hợp cho lắm.

Trong lúc nhất thời, người của âm nhạc Hoàn Vũ hơi do dự, anh ta không quyết định được tỷ lệ phần trăm.

Danh khí càng lớn thì càng được chia nhiều.

“Dương tiên sinh, tôi là Chu Thanh.”

Lúc này, Chu Thanh đã trực tiếp nghe điện thoại: “Xin hỏi, Dương tiên sinh có điều kiện gì?”

Dương Lỗi cười nói: "Sáu mươi phần trăm lợi nhuận, 400.000 tệ tiền mua."

Nghe Dương Lỗi nói như vậy, sắc mặt Chu Thanh khẽ biến.

Anh ta suy nghĩ một chút rồi nói: "Anh Dương, có thể gửi bài hát cho chúng tôi xem một chút được không?"

Nếu là một bài hát hay, thì dù có nhiều lợi nhuận hơn cũng có thể. Chẳng hạn như Phương Văn đã yêu cầu chín mươi phần trăm lợi nhuận, có lẽ những công ty âm nhạc đó còn rất muốn ký hợp đồng ngay lập tức.

Bởi vì các bài hát do Phương Văn viết thực sự có thể hot, chỉ cần có thể hot, thì có thể kiếm lại được từ các kênh khác nhau như biểu diễn thương mại và buổi hòa nhạc!

Nhưng một số bài hát có chất lượng trung bình thì rất khó để kiếm lại.

Dương Lỗi nói: "Ngày mai tôi gửi cho anh."

Nói xong một câu, Dương Lỗi trực tiếp cúp điện thoại.
Chương 130 Thỏa thuận xong

"Thạch Đầu, sao vậy? Có người muốn mua bài hát sao?" Tiêu Vũ tò mò hỏi.

"Ừm."

Dương Lỗi gật đầu nói: "Là người của âm nhạc Hoàn Vũ, muốn anh viết ca khúc cho Chu Thanh."

“Chu Thanh?” Nghe xong, Tiêu Ngữ gật đầu, hỏi: “Vậy ngày mai anh có bận không?”

Dương Lỗi nói: "Ngày mai viết bài hát thực sự có chút bận."

Tiêu Vũ nói: "Ngày mai mẹ em muốn đến đưa Dao Dao và Kỳ Kỳ đi chơi, vừa hay liền để mẹ coi Dao Dao và Kỳ Kỳ."

Dương Lỗi không phản đối, Tôn Nhã Như thường đến thăm hai đứa trẻ.

......

Ngày hôm sau, Dương Lỗi đổi ra một bài hát, sau đó đi sản xuất.

Đến buổi chiều, khi quá trình sản xuất sắp hoàn thành, người của âm nhạc Hoàn Vũ lại gọi điện đến.

Dương Lỗi trực tiếp gửi bài hát qua.

Lúc này, người của âm nhạc Hoàn Vũ hiển nhiên có chút gấp gáp, hi vọng Dương Lỗi mau chóng gửi bài hát tới, đặc biệt là Chu Thanh, lúc này anh ta cũng đang chờ đợi.

Trên thực tế, anh ta hiện có một số bài hát, hai trong số đó là của công ty và một bài do nhà soạn nhạc nổi tiếng viết, nhưng Chu Thanh không hài lòng lắm với những bài hát này.

Chất lượng của những bài hát này nhiều nhất có thể so sánh với những bài mà anh ta đã hát trước đó, rất khó để đạt được kết quả đáng kinh ngạc.

Chương trình [Ca Vương Ca Hậu] hoàn toàn là cơ hội để anh ta tái sinh từ cõi niết bàn, anh ta nhất định phải nắm lấy nó!

Đối với cuộc thi cuối cùng của một tuần sau, anh ta rất coi trọng nó!

Tuy nhiên, theo xu hướng này, Dương Tuyết Nhu và Triệu Vô Minh vẫn sẽ nhận được sự chú ý nhiều nhất trong trận chung kết.

Cho dù anh ta biểu hiện tốt, thì ánh sáng của anh ta đều sẽ bị che phủ bởi hai người này!

"Hả? Gửi rồi à?" Chu Thanh nhìn thấy bài hát do công ty chuyển đến, trên mặt hiện lên một tia hưng phấn.

Đây là do Mộc Dịch viết!

Sau khi viết năm bài hát, bài nào cũng trở nên nổi tiếng, hiện giờ Dương Lỗi chắc chắn là người mà nhiều ca sĩ muốn quen biết.

Sau khi nhìn tên bài hát, Chu Thanh khẽ lẩm bẩm.

“[Trời yên biển lặng]?”

Anh ta mở ra và cẩn thận lắng nghe.

“Tôi từng hoài nghi mình khi đi trong sa mạc

Không có bất kỳ giấc mơ nào có kết quả

…..."

Chu Thanh cẩn thận lắng nghe, nghe đến phần điệp khúc.

"Trời cao biển rộng sau khi dũng cảm

Thì phải dùng sự cố chấp đánh vỡ định mệnh

Những người thờ ơ đấy,

cảm ơn các bạn đã từng xem thường tôi

Giúp tôi không cúi đầu mà còn sống đặc sắc hơn."

Nghe đến đây, trong lòng Chu Thanh đột nhiên xuất hiện một tia chua xót. Anh ta nghĩ tới trải nghiệm trước kia của mình.

Trước kia anh ta cực kỳ nổi tiếng, thậm chí suýt chút nữa còn trở thành Thiên Vương, nhưng bởi vì một lần ngoài ý muốn, cổ họng của anh ta có vấn đề, nên đã mất đi vốn ca hát của mình. Giậu đổ bình leo, anh ta bị rất nhiều người kém xa mình chế giễu. Bài hát này dường như đang nói về chính anh ta.

Trong lòng đau xót, Chu Thanh tiếp tục nghe, nghe xong trong mắt anh ta tràn đầy kiên định.

"Tôi nhất định phải có được bài hát này!"

Trước đây, anh ta có ba bài hát để chọn, nhưng bây giờ khi anh ta nghe xong [Trời yên biển lặng], thì ba bài hát đó đã bị anh ta lập tức loại bỏ.

Lúc này, đối với Chu Thanh mà nói, không có bài hát nào thích hợp với anh ta hơn [Trời yên biển lặng]. Cho dù tốn bao nhiêu tiền, anh ta nhất định phải có được bài hát này!

Giám đốc của âm nhạc Hoàn Vũ đang suy nghĩ. Lúc này, khi nhìn thấy bài hát như [Trời yên biển lặng], bọn họ đã thực sự cảm động.

"Anh Lý, tôi muốn ca khúc này, sáu mươi phần trăm hoàn toàn có thể. Tôi có thể không cần mười phần trăm lợi nhuận ca hát, tôi sẽ giao hết cho công ty."

Chu Thanh nói với Giám đốc Lý của Công ty Hoàn Vũ.

Anh ta là một ca sĩ tương đối nổi tiếng, trước đây cũng từng rất nổi tiếng. Cho dù hiện tại anh ta không còn nổi tiếng như trước, nhưng hiện tại anh ta hát trong công ty, thì anh ta vẫn có thể nhận được mười phần trăm lợi nhuận của lượt tải xuống!

Bên công ty bằng lòng chia cho Dương Lỗi năm mươi phần trăm lợi nhuận, cộng thêm mười phần trăm của anh ta, chỉ cần đáp ứng điều kiện của Dương Lỗi là sáu mươi phần trăm!

Hiện giờ Chu Thanh thực sự không quan tâm đến những thứ khác, anh ta chỉ muốn chứng minh bản thân trên [Ca Vương Ca Hậu] trong tuần sau!

Anh ta không thiếu thực lực, thứ anh ta thiếu chính là một bài hát hay!

"Chu Thanh, cái này. . . " Giám đốc Lý suy nghĩ một chút, rồi báo cáo với quản lý cấp cao lời của Chu Thanh.

Các giám đốc điều hành của âm nhạc Hoàn Vũ đã thảo luận một lúc, cuối cùng quyết định chia cho Dương Lỗi sáu mươi phần trăm, còn Chu Thanh, chia năm phần trăm…

Sau khi thảo luận xong, giám đốc Lý gọi lại cho Dương Lỗi.

"Anh Dương, chúng tôi đáp ứng yêu cầu của anh, đồng ý mua với giá 400.000 tệ, sáu mươi phần trăm lợi nhuận của lượt tải xuống… Không biết ngày mai chúng ta có thể ký hợp đồng không?"

"Đồng ý rồi sao?"

Nghe thấy lời giám đốc Lý nói, Dương Lỗi khẽ mỉm cười.

Điều kiện của hắn thực sự không quá đáng.

"Tôi ở Giang Lăng, người của các vị tới thì liên hệ với tôi." Dương Lỗi nói.

......

Tốc độ của âm nhạc Hoàn Vũ rất nhanh, không chỉ hoàn thành hợp đồng ngay trong ngày mà còn đi ô tô đến ngay trong đêm hôm đó.

Mấu chốt là bọn họ lo lắng người của các công ty âm nhạc khác có thể liên hệ với Dương Lỗi. Trong trường hợp này, nếu những công ty âm nhạc đó ra giá cao hơn, Dương Lỗi sẽ bán [Trời yên biển lặng] cho bọn họ.

Sáu giờ sáng, bọn họ gửi tin nhắn cho Dương Lỗi, nói rằng bọn họ đã đến Giang Lăng.

Khi Dương Lỗi nhìn thấy tin nhắn đã là sáu rưỡi. Hôm nay Tiêu Vũ được nghỉ, cả nhà đều đang ngủ ngon.

"Tiểu Vũ, người của công ty âm nhạc Hoàn Vũ đã đến rồi, anh ra ngoài một lát."

Dương Lỗi cười nói: "Đợi anh trở về, chúng ta cùng đến nhà cha mẹ."

“Được.” Tiêu Vũ cười gật đầu.

Dương Lỗi nhìn hai đứa con gái còn đang ngủ say, lần lượt hôn chúng một cái, rồi vệ sinh cá nhân sạch sẽ đi ra ngoài.
Chương 131 Đến nhà cha mẹ vợ 1

Dương Lỗi rời nhà, đi đến địa điểm mà hắn đã hẹn với Công ty Hoàn Vũ.

Khi đến nơi, hắn gọi điện thoại qua.

"Anh Dương, anh đến rồi sao? Tôi ra cửa đón anh."

Một nhóm người của công ty Hoàn Vũ đang đợi, giám đốc Lý đang nghe điện thoại, nghe thấy Dương Lỗi nói đến rồi, ông ta vui mừng khôn xiết, vội vã bước ra khỏi phòng bao.

Sau khi ra ngoài, ông ta liền nhìn thấy một thanh niên rất đẹp trai đang bước lại gần.

Thanh niên trông rất trẻ, giống như hai mươi bốn hoặc hai mươi lăm tuổi.

Cho dù lúc trước biết tuổi của Dương Lỗi, nhưng lúc này thấy hắn trẻ như vậy, ông ta vẫn thấy ngạc nhiên.

Hiện tại, năm bài hát [Gió nổi lên rồi], [Giấc mơ ban đầu], [Thiếu niên], [Đóa Sen Xanh] và [Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm] đã thịnh hành trên mạng!

[Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm] đã được ra mắt trên KuGou Music vào lúc 12 giờ trưa hôm qua. Hiện tại mới 7 giờ mà lượng tải xuống của bài hát này đã vượt qua mười triệu!

Lượt tải xuống của cả năm bài hát này đã là hơn mười triệu! Trong số năm bài hát này, bài hát xuất hiện sớm nhất là [Gió nổi lên rồi] cũng chỉ xuất hiện lần đầu tiên vào tháng 5, được tung lên nền tảng âm nhạc vào đầu tháng 6. Bây giờ mới là tháng 7!

Nói cách khác, chỉ mới hai tháng trôi qua mà thôi!

Mà chàng thanh niên trẻ trước mặt này là tác giả của năm bài hát đó, đã bao trọn gói tất cả các công việc sáng tác, viết lời, phối khí,...

“Anh Dương, xin chào.” Giám đốc Lý vội nói.

Bên cạnh ông ta còn có một người đàn ông trung niên dáng người không cao, chính là Chu Thanh.

Chu Thanh cũng vội vàng bắt tay với Dương Lỗi. Anh ta cũng từ thành phố Hộ đến đây trong một đêm.

"Giám đốc Lý, Chu Thanh..."

Nhìn hai người, Dương Lỗi cũng cười chào hỏi.

Sau khi chào hỏi hai câu, giám đốc Lý không nói nhiều lời vô nghĩa nữa: "Anh Dương, đây là hợp đồng cho bài hát [Trời yên biển lặng] mà chúng ta đã thỏa thuận trước đó."

Dương Lỗi nhận hợp đồng, cẩn thận xem.

Tiền mua là 400.000 nhân dân tệ, sáu mươi phần trăm lợi nhuận từ lượt tải xuống, ngoài ra, còn có một số khoản hoa hồng khác như biểu diễn thương mại...

Tất nhiên, Dương Lỗi hiện chiếm lợi nhuận lớn từ lượt tải xuống của bài hát, còn phần biểu diễn thương mại thì lợi nhuận của hắn không nhiều.

Sau khi xem xét cẩn thận, Dương Lỗi đưa ra ý kiến trực tiếp về các điều khoản chi tiết, sửa đổi một chút.

Cuối cùng, hợp đồng đã được ký kết, khoản tiền 400.000 nhân dân tệ thu mua [Trời yên biển lặng] cũng được bắn vào tài khoản của Dương Lỗi.

Sau khi mọi việc xong xuôi, giám đốc Lý và Chu Thanh cũng thở phào nhẹ nhõm.

Chu Thanh cười nói: "Anh Dương, nếu chúng ta đã có duyên gặp nhau, vậy hôm nay phải ăn một bữa cơm."

Anh ta là một ca sĩ có danh tiếng tương đối cao, hiện tại gặp được một nhạc sĩ viết ca khúc nổi tiếng như Dương Lỗi, anh ta đương nhiên muốn kết bạn. Sau này, anh ta rất có thể sẽ nhờ Dương Lỗi viết nhạc.

Đối với những người như Dương Lỗi, chắc chắn không sai khi xây dựng một mối quan hệ tốt.

Bên cạnh Chu Thanh, Giám đốc Lý cũng nói.

Nghe vậy, Dương Lỗi lắc đầu nói: "Hôm nay tôi có chút việc, lần sau có thời gian thì hẹn vậy."

Hôm nay, hắn định đến nhà ông bà già, không có ý định ăn cơm với mấy người Chu Thanh.

Nghe Dương Lỗi nói thế, Chu Thanh và giám đốc Lý đều cảm thấy hơi đáng tiếc, nói: "Vậy được."

Thấy Dương Lỗi nhất định là thật sự có việc bận, nếu không thì đã không hẹn bọn họ tới đây ký hợp đồng sớm như vậy.

......

Trở về nhà, Dương Dao Dao và Dương Kỳ Kỳ đã thức dậy và đang ăn sáng.

Khi chúng nhìn thấy Dương Lỗi, hai mắt liền sáng lên. Tiểu Kỳ Kỳ trực tiếp chạy tới, trên khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn còn vụn thức ăn.

Khi Dương Lỗi vừa trở về, Dương Kỳ Kỳ cảm thấy rất bất an. Thức dậy không thấy Dương Lỗi, cô bé sẽ khóc, vì cô bé lo lắng cha cô bé sẽ lại bỏ đi, chơi trò trốn tìm với cô bé.

Nhưng bây giờ tình huống đã trở nên tốt hơn một chút, có lẽ cô bé cũng cảm nhận được rằng cha mình sẽ không rời đi nữa.

Lúc này, bọn họ đã chuyển đến căn biệt thự lớn ở tiểu khu Trung Hải.

Ôm đứa con gái bảo bối của mình vào lòng, Dương Lỗi ngồi vào bàn ăn, bắt đầu ăn sáng.

Còn Tiêu Vũ thì đang nghe điện thoại.

"Được, mẹ, chúng con qua ngay."

Cuộc gọi này nhất định là từ mẹ Tiêu, Tôn Nhã Như gọi đến.

Sau khi cúp điện thoại, Tiêu Vũ cười nói: "Thạch Đầu, mẹ gọi điện thoại đến giục rồi."

Cô lại hỏi: "Hợp đồng ký xong rồi sao?"

"Ừm, đã ký, 400.000 tệ đã đến tay." Dương Lỗi cười nói.

"Lễ tình nhân sắp đến rồi, vợ đại nhân muốn thứ gì?"

Nghe vậy, Tiêu Vũ suy nghĩ một chút, bỗng nhiên cười nói: "Thạch Đầu, anh viết nhạc hay như vậy, ngày lễ thất tịch anh có thể viết cho em một ca khúc được không?"

Trong mắt cô có một tia mong đợi.

Người mình yêu viết một bài hát cho mình, còn gì tuyệt hơn phải không?

"Không thành vấn đề!" Dương Lỗi tự tin nói.

Sau khi ăn xong, cả nhà bước ra khỏi biệt thự. Dương Lỗi lái xe, đó là chiếc BMW bình dân giá 300.000 tệ. Bình thường đều là Tiêu Vũ lái.

Chiếc xe chạy ra khỏi tiểu khu Trung Hải, đi về phía nhà bố vợ của Dương Lỗi.

......

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK