• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 126 Âm thanh tự nhiên

"Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm

Có nghe thấy chăng

Lời thở than và nỗi cô độc của người đang ngước nhìn

Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm

Có nhớ rõ chăng

Bóng hình từng sánh bước cùng tôi nay đã tan mất trong gió...”

Lúc này Dương Tuyết Nhu đã bắt đầu hát rồi.

“Mặc dù không tệ cho lắm, nhưng mà cảm giác cũng chỉ bình thường, không có gì đặc sắc.”

“Haizz, xem ra vòng này không vượt qua Triệu Vô Minh được rồi.”

Mọi người nghe được phần đầu thì ánh mắt mong chờ lúc đầu lộ ra vẻ thất vọng.

Ví dụ như ca khúc [Giấc mơ ban đầu] và [Đóa sen xanh] ngay từ câu đầu tiên đã thu hút bọn họ rồi.

Còn ca khúc [Thiếu niên] cũng có phần điệp khúc phải gọi là đỉnh của chóp, phần trước cũng rất hấp dẫn.

Còn bài hát vòng này của Dương Tuyết Nhu lại quá nhẹ nhàng, âm nhạc như thế, ca từ cũng như thế.

Bài hát mà Dương Tuyết Nhu đang hát mặc dù nghe cũng không tệ lắm, nhưng mà không mang lại cho bọn họ cảm giác gì, hoàn toàn không thể nào so sánh được với ba ca khúc mà cô đã trình bày những vòng trước.

Nhiều người không nhịn được mà lộ ra vẻ thất vọng, bọn họ hình như đã đánh giá Dương Tuyết Nhu quá cao.

Dương Tuyết Nhu ở trên sân khấu, không hề để ý đến những chuyện khác, chỉ nhẹ nhàng cất tiếng ca.

Bài hát dần dần đi tới phần điệp khúc.

“Tôi ao ước có được một trái tim thật thuần khiết

Và một đôi mắt biết rơi lệ

Oh... Xin hãy cho tôi dũng khí để tiếp tục tin tưởng

Bỏ qua những lời nói dối gian để ôm lấy người

Mỗi khi tôi không tìm được ý nghĩa tồn tại

Mỗi khi tôi lạc lối trong đêm đen

Oh... Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm

Xin hãy chiếu sáng cho tôi tới gần người...”

Âm nhạc không quá đắt giá, nhưng mà âm thanh tự nhiên, giống như một làn sóng ập tới trong lòng mọi người.

Tất cả những người đang theo dõi [Ca vương ca hậu] đều ngây ngẩn cả người.

Toàn bộ phần cao trào của bài hát giống như âm thanh trời ban, khiến cho bọn họ cảm nhận được một cảm giác hoàn toàn khác.

"Bài hát này. . ."

"Xúc động linh hồn, sao tôi nghe xong lại có cảm giác muốn khóc thế nhỉ?”

“Mỗi khi tôi không tìm được ý nghĩa tồn tại...Mỗi khi tôi lạc lối trong đêm đen. Trời ơi, tôi nghe mà mơ màng luôn rồi, bây giờ tôi đang ở trong một căn nhà thuê nhỏ hẹp, nghe xong mà không biết bản thân đã khóc từ bao giờ.”

“Người anh em lầu trên cố gắng lên, cuộc sống không dễ dàng, nhưng chính vì thế mới thúc đẩy chúng ta nỗ lực tiến lên.”

Lúc đầu mọi người còn hơi thất vọng, nhưng khi đoạn điệp khúc cất lên, bình luận trên mạng đột nhiên bùng nổ!

"Không hổ là Dương Tuyết Nhu, mỗi một ca khúc đều không khiến tôi thất vọng. Bài hát này tôi cảm thấy còn tốt hơn cả ba bài trước đó. Lúc trước nghe [Giấc mơ ban đầu] và [Đóa sen xanh] rất hay, nhưng mang lại xúc động không lớn, còn bài hát này thì thực sự khiến tôi muốn khóc.”

“Ngôi sao của tôi đang ở đâu?”

Mọi người bình luận.

“Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm

Có biết hay không

Bóng hình từng sánh bước bên tôi giờ đây đã ở đâu rồi

Oh... Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm

Có để ý không

Là mặt trời nhô lên trước, hay là một điều bất ngờ sẽ tới trước.”

Lại là âm thanh êm ái vang lên, lúc này mọi người nghe ca khúc này đã có cảm nhận hoàn toàn khác lúc trước.

“Tôi thà rằng chôn vùi tất cả khổ đau vào tận sâu trong đáy lòng

Cũng không muốn quên đi ánh mắt người...

Xin hãy cho tôi dũng khí để tiếp tục tin tưởng

Bỏ qua những lời nói dối gian để ôm lấy người

Mỗi khi tôi không tìm được ý nghĩa tồn tại

Mỗi khi tôi lạc lối trong đêm đen

Oh... Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm

Xin hãy chiếu sáng cho tôi tiếp tục tiến lên...”

Điệp khúc lại vang lên lần nữa.

Lần này, tất cả mọi người đều không nói gì cả, chỉ yên lặng lắng nghe.

Đây cũng là một ca khúc truyền cảm hứng, nói rằng ai rồi cũng sẽ gặp khó khăn, vấp ngã, nhưng dù gặp phải chuyện gì thì trên đời này luôn có một ngôi sao soi sáng hướng đi của cuộc đời.

Đến đây, ca khúc đã gần tới đoạn kết

“Tôi ao ước có được một trái tim thật thuần khiết

Và một đôi mắt biết rơi lệ

Oh... Xin hãy cho tôi dũng khí để tiếp tục tin tưởng

Bỏ qua những lời nói dối gian để ôm lấy người

Mỗi khi tôi không tìm được ý nghĩa tồn tại

Mỗi khi tôi lạc lối trong đêm đen

Oh... Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm

Xin hãy chiếu sáng cho tôi tới gần người...

Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm

Có nghe thấy chăng

Lời thở than và nỗi cô độc của người đang ngước nhìn...”

Bài hát kết thúc, phần nhạc dạo nhẹ nhàng lại vang lên.

Tất cả mọi người còn đang hồi tưởng lại âm thanh tự nhiên vừa rồi, trong lòng cảm thấy hơi mất mát.

“Bốp bốp bốp!”

Sau vài giây yên lặng, trên khán đài nhất thời vang lên những tiếng vỗ tay nhiệt liệt!

Cư dân mạng đang xem phát sóng trực tiếp cũng điên cuồng.

"Ca khúc kết thúc."

"Bài hát này thực sự vô cùng êm tai.”

“Cho dù đêm tối thế nào, chỉ cần nơi nào có người thì nơi đó sẽ có ánh sáng.”

"Bóng tối phía trước có thể khiến bạn bối rối và gục ngã... Nhưng bạn phải tin rằng sẽ luôn có ánh sáng soi rọi bạn! Ở cuối bóng tối, sẽ có ánh sáng rực rỡ!"

"Cầu mong ngôi sao sáng nhất trên bầu trời đêm dẫn đường cho tôi khi tôi lạc lối. Cảm ơn Dương Tuyết Nhu đã mang đến cho chúng tôi bài hát này.”

...

Cư dân mạng điên cuồng bình luận.

Ca khúc của Triệu Vô Minh mang đến cho bọn họ một loại cảm giác rung động, nhưng mà sau khi nghe được ca khúc của Dương Tuyết Nhu thì loại rung động kia đã nhanh chóng tiêu tan.

Rung động mà [Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm] mang lại giống như một dòng suối nhỏ, chậm rãi len lỏi vào trong lòng mọi người, thấm vào ruột gan, sau khi nghe xong thì dư vị còn mãi.

Đây là một bài hát có thể chạm đến trái tim.

Mỗi người đều hi vọng bản thân có được một ngôi sao như vậy, có thể giúp họ nhìn thấy hi vọng trên con đường phấn đấu.
Chương 127 Xếp thứ nhất

Tiếng vỗ tay kéo dài rất lâu, điều này thể hiện sự yêu thích của mọi người đối với bài hát này.

“Bài hát này thực sự quá êm tai, Thạch Đầu, em cảm thấy hay hơn lúc anh hát rất nhiều.”

Tiêu Vũ và Dương Lỗi đang ngồi trước máy tính, Tiêu Vũ cảm thán một câu như vậy.

Dương Lỗi nghe thấy thế thì dở khóc dở cười: “Tiểu Vũ, em khen cô út của anh hát hay thì cũng không cần phải châm biếm anh như vậy chứ.”

Lúc này, trong mắt hắn cũng lộ ra một tia kinh ngạc.

Giọng hát của Dương Tuyết Nhu sạch sẽ và thanh tịnh, mà ca khúc [Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm] này lại thiên về âm thanh tự nhiên, hoàn toàn được Dương Tuyết Nhu thể hiện một cách hoàn mỹ!

“[Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm] thực sự là một ca khúc chạm đến trái tim người nghe.”

MC Hoa Vũ đi ra sân khấu, nói: “Bây giờ, xin mời các vị giám khảo của chúng ta đưa ra lời nhận xét.”

Thầy Lưu Hàng cầm micro, cảm thán nói: “Sông nhỏ chảy ra biển cả, hồn hoa về đất. Nhân sinh có chập trùng lên xuống, đời người có kết cục, là cát bụi sẽ trở về với cát bụi, hay là Phượng hoàng dục hỏa trọng sinh, sinh tử luân hồi- Tất cả mọi thứ, có lẽ cũng chỉ là một ngôi sao sáng chói, chiếu sáng con đường của đời người, để chúng ta tiến lên. Một ca khúc rất hay, tôi tin chắc ca khúc này đã chạm tới trái tim của rất nhiều người.”

"Mặc dù toàn bộ bài hát không mang lại cảm giác mạnh mẽ, không mãnh liệt và cao trào như [Giấc mơ ban đầu], nhưng nó lại ẩn chứa một loại năng lượng sạch sẽ và tích cực, khiến cho tâm linh con người được tịnh hóa.”

Lưu Hàng cảm thán một chút, sau khi nghe xong ca khúc này thì trong lòng ông ta cũng có vô vàn cảm xúc.

“Cảm ơn lời nhận xét của thầy Lưu Hàng.”

MC Hoa Vũ nói tiếp: “Vậy, điểm số mà thầy dành cho bài hát này là?”

Lưu Hàng nói: “Tôi chấm cho bài hát này 98 điểm!”

“Lại là 98 điểm, thầy Lưu Hàng không thể đổi một con số khác sao? [Năm tháng] của Triệu Vô Minh cũng là 98 điểm, tôi cảm thấy [Năm tháng] hoàn toàn không thể nào so sánh được với [Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm].”

“Tôi cảm thấy hai bài hát này cũng một chín một mười mà.”

“Cái gì mà một chín một mười? Rõ ràng [Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm] dễ nghe hơn.”

“Dễ nghe không phải tiêu chuẩn duy nhất để chấm điểm đâu, còn phải xét về kỹ năng ca hát và những khía cạnh khác nữa.”

Khi nhìn thấy điểm số này, rất nhiều người nghị luận.

“Cảm ơn thầy Lưu Hàng.” Dương Tuyết Nhu nói lời cảm ơn.

Sau đó, tới lượt giám khảo ca hậu Trương Hi đánh giá.

“Đây là một bài hát truyền cảm hứng, mặc dù không gây sốc như bài hát của Triệu Vô Minh, nhưng cũng là một bài rất đáng nghe. Bài hát này, tôi chấm 98 điểm!”

Lại thêm một điểm 98 nữa!

Sau đó đến lượt Chu Tử Kiệt.

Chu Tử Kiệt tươi cười nhận xét: “Ca khúc không tệ, nhưng kỹ thuật ca hát vẫn còn hơi khiếm khuyết một chút. Tôi chấm bài hát này 97 điểm.”

Độ khó của ca khúc [Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm] rõ ràng là kém hơn [Năm tháng] của Triệu Vô Minh một chút.

“97 điểm, Dương Tuyết Nhu vẫn kém Triệu Vô Minh một điểm, người chấm điểm cuối cùng là thầy Thành Vũ.”

Tất cả mọi người đều nhìn về phía vị giám khảo cuối cùng.

96 điểm.

Sau khi cả bốn vị giám khảo đã chấm điểm, tổng điểm cuối cùng của Dương Tuyết Nhu là 97,1.

Điểm số như thế này đã cao hơn Triệu Vô Minh 0,3 điểm rồi!

“Vượt qua rồi! Vượt qua rồi!”

“Dương Tuyết Nhu trâu bò thật! Thế mà lại vượt qua được Triệu Vô Minh!”

"Điên rồi! Người sáng tác, viết lời... của [Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm] đều là Mộc Dịch. Mộc Dịch này một mình một ngựa mà có thể đánh bại được nhóm người Phương Văn, Tịch Vũ, thầy Cổ Lực, Triệu Quân Hàn!”

“Mộc Dịch muốn phong thần tại [Ca vương ca hậu] à?”

Mọi người nhìn thấy điểm số cuối cùng của Dương Tuyết Nhu thì cảm thấy vô cùng hào hứng.

Triệu Vô Minh có thực lực Thiên vương, phía sau còn có những nhạc sĩ hàng đầu như Phương Văn, Tịch Vũ, thế mà trong vòng tranh tài tứ tư của [Ca vương ca hậu] lại bị một ca sĩ lúc trước chẳng có chút tiếng tăm gì như Dương Tuyết Nhu vượt qua!

Cuối cùng, cuộc thi kết thúc, tổng điểm của tám ca sĩ như sau:

1\. Dương Tuyết Nhu, ca khúc (Bản gốc) [Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm]. Điểm số: 382,7.

2\. Triệu Vô Minh, ca khúc (Bản gốc) [Năm tháng]. Điểm số: 382,5.

3\. Chu Thanh, ca khúc (Bản gốc) [Hồ ly]. Điểm số: 367,9.

4\. Trần Hiểu Kỳ, ca khúc (Bản gốc) [Cây tình yêu]. Điểm số: 361,9.

...

8\. Chương Dương, ca khúc [Ven hồ]. Điểm số: 365. 7

...

Bốn người xếp sau bị đào thải.

“Chúc mừng bốn ca sĩ còn lại trên sân khấu của chúng ta: Dương Tuyết Nhu, Triệu Vô Minh, Chu Thanh, Trần Hiểu Kỳ. Bốn người sẽ tiến vào vòng thứ năm của [Ca vương ca hậu]. Vòng thứ năm này sẽ diễn ra sau một tuần nữa, sau đó chúng ta cũng sẽ có thể biết được ứng cửa viên cho vị trí quán quân và á quân của [Ca vương ca hậu]!”

MC Hoa Vũ lên sân khấu, lớn tiếng tuyên bố.

Tuần sau sẽ là trận chiến cuối cùng của [Ca vương ca hậu] rồi!

...
Chương 128 Lại có công ty âm nhạc muốn mua bài hát 1

Sau khi quá trình ghi hình kết thúc, hoàn toàn không có gì ngạc nhiên cả, [Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm] đã hot rần rần, mức độ phổ biến phủ sóng khắp toàn bộ Internet.

Dương Lỗi gọi điện thoại cho cô út của mình, hắn cẩn thận suy nghĩ một chút, cuối cùng gửi hai bài hát mà mình đích thân lựa chọn cho Dương Tuyết Nhu.

Trong số hai bài hát này, có một bài thực sự bùng nổ!

Chủ yếu là vì hiện giờ chênh lệch điểm số giữa Dương Tuyết Nhu và Triệu Vô Minh rất nhỏ, chưa đến cuối cùng thì không ai có thể xác định được người nào sẽ đạt giải quán quân!

Dù sao thì sau lưng Triệu Vô Minh cũng có dàn nhạc sĩ đỉnh cấp. Bài hát [Núi cao nghìn năm] mà Phương Văn hợp tác chung với Tịch Vũ thậm chí còn áp đảo [Giấc mơ ban đầu]!

Mặc dù [Giấc mơ ban đầu] cũng rất kinh điển, nhưng nếu xét về chất lượng thì [Núi cao nghìn năm] cũng không hề thua kém!

Phương Văn và Tịch Vũ đều là những nhạc sĩ hàng đầu nước Hạ. Hai người bọn họ hợp tác với nhau, sản phẩm tạo ra vượt trội hơn hắn, đây cũng là chuyện rất dễ hiểu!

Đối với Dương Lỗi mà nói, nhất định phải dành được vị trí quán quân, thế nên lần này hắn mới quyết định đưa ra một ca khúc bùng nổ thực sự!

Hắn vừa gửi cho Dương Tuyết Nhu chưa tới mười phút thì tổng giám đốc Triệu Hướng Linh của âm nhạc Hải Lam đã gọi điện tới, giọng nói hơi vội vàng.

“Dương tiên sinh, cậu mới gửi cho Dương Tuyết Nhu hai bài hát đúng không? Âm nhạc Hải Lam chúng tôi muốn mua ca khúc cuối cùng này, hơn nữa sẽ ứng trước 300.000 tệ, đồng thời chia cho cậu 55%!” Triệu Hướng Linh sốt ruột nói.

Cô ta rõ ràng là vô cùng gấp gáp, bởi vì vừa mới nghe thấy tin Dương Lỗi gửi cho Dương Tuyết Nhu hai bài hát.

Hiện giờ, dựa vào điểm số của Dương Tuyết Nhu thì nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì cô nhất định có thể tiến vào chung kết!

Mà theo như hợp đồng lúc trước công ty âm nhạc Hải Lam bọn họ kí với Dương Lỗi thì Dương Lỗi cùng lắm chỉ bán năm bài hát thôi, còn bài hát cuối cùng thì chưa đồng ý bán.

Nhìn thấy ca khúc cuối cùng là một ca khúc chất lượng như vậy, Triệu Hướng Linh làm sao có thể ngồi yên được!

Dựa vào trình độ của cô ta thì tất nhiên có thể nhìn ra được chất lượng của ca khúc này như thế nào.

Dương Lỗi nghe vậy thì trả lời: “Tổng giám đốc Triệu, chuyện này cứ để đấy đã, chờ sau khi chương trình [Ca vương ca hậu] kết thúc thì chúng ta nói tiếp.”

Dương Lỗi không lập tức quyết định bán bài hát cuối cùng này.

Sau khi hắn cúp điện thoại, Tiêu Vũ ngồi bên cạnh hắn, cười nói: “Thạch Đầu, bài hát cuối này anh muốn được chia bao nhiêu phần trăm?”

Dương Lỗi tự tin nói: "Ít nhất cũng phải 70%!”

Khi một bài hát được phát hành, lượt tải xuống là một trong những khoản thu nhập, nhưng còn có nhiều khoản thu nhập khác, chẳng hạn như buổi biểu diễn thương mại, buổi hòa nhạc và nhiều kênh khác... Nếu như tính ra thì sẽ là một con số rất lớn.

Thế nên, phần trăm lượt tải xuống của những người soạn nhạc có thể được chia rất cao, ví dụ như nhóm người Phương Văn vậy. Nếu như hoàn toàn phụ trách ca khúc, từ viết nhạc đến viết lời thì có khi còn có thể được chia đến tận 90% thu nhập từ lượt tải xuống!

Phương Văn cầm 90%, công ty âm nhạc 10%.

Đương nhiên, hầu hết các ca khúc Phương Văn chỉ chịu trách nhiệm soạn nhạc, thế nên phần trăm chia thực tế cũng không cao đến mức đó.

Ví dụ như bài [Núi cao nghìn năm] kia, Phương Văn soạn nhạc, nhưng Tịch Vũ lại viết lời, biên khúc lại là một người khác, thế nên ba người bọn họ mỗi người chỉ được chia 30%.

Soạn nhạc, viết lời, biên khúc, đều chia như nhau.

Còn người làm hết các khâu như Dương Lỗi thế này thì cực kỳ hiếm thấy. Bây giờ, trong giới âm nhạc nước Hạ cũng chỉ có khoảng mười người như thế.

Phương Văn có thể đạt được 90%, vậy thì mục tiêu của Dương Lỗi cũng phải là 70%.

Tất nhiên, mọi chuyện còn phụ thuộc vào tình huống cụ thể sau khi bài hát được ra mắt đã.

Tiêu Vũ gật đầu, suy nghĩ một chút rồi nói: “Đúng rồi, ngày kia chúng ta tới nhà cha mẹ, ngày mai anh đi mua chút đồ đi.”

Dương Lỗi gật đầu, cười nói: "Không thành vấn đề."

Chủ nhật Tiêu Vũ được nghỉ, bọn họ tới nhà cha Tiêu mẹ Tiêu.

Reng...

Mọi người đang nói chuyện thì điện thoại di động của Dương Lỗi lại vang lên.

Hắn nhìn một chút, là một số điện thoại xa lạ.

“Alo?” Dương Lỗi ấn nghe máy.

“Xin chào, xin hỏi có phải anh Dương Lỗi đang nghe máy không? Chúng tôi là người của công ty âm nhạc Hoàn Vũ.” Đầu dây bên kia là một người đàn ông, giọng nói vô cùng khách khí.

“Âm nhạc Hoàn Vũ?” Trong lòng Dương Lỗi hơi chấn động.

“Thân phận của mình đã bị điều tra ra rồi?”

Mặc dù tin tức hắn là Mộc Dịch đã bị phong tỏa, nhưng những công ty âm nhạc này đều là những công ty lớn, muốn điều tra thông tin về một người cũng không phải là chuyện quá khó khăn.

Mấu chốt là Dương Lỗi sử dụng nghệ danh là Mộc Dịch, nghệ danh này rất dễ dàng khiến người ta liên tưởng đến mối quan hệ của hắn và Dương Tuyết Nhu.

Nhưng Dương Lỗi cũng không cảm thấy lo lắng gì cả, hắn cũng cảm thấy không cần thiết phải giấu diếm thân phận của mình.

Dù sao thì chậm nhất là sau khi [Ca vương ca hậu] kết thúc, hắn sẽ bán bài hát cho một công ty âm nhạc nào đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK