Mục lục
Bà Xã Vô Giá, Hôn Một Cái
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai người dựa dẫm vào nhau, đem đến hơi ấm cho nhau, dùng cách này để thổ lộ tình yêu từ tận sâu trong tâm hồn mình.

Một hồi lâu sau, đột nhiên giọng nói lạnh nhạt của Mông Chỉ Nghi vang lên trong căn phòng yên tĩnh.

“Đường Nại, hình như em thích anh mất rồi!”

“Ầm!”

Đường Nại chỉ cảm thấy hình như sau khi nghe câu nói này của cô, trái tim anh run bần bật, đến cả cơ thể cũng không khỏi run rẩy, ánh mắt dịu dàng toát lên vẻ ngạc nhiên và vui vẻ, hớn hở và kích động.

Anh ngẩn ngơ ngồi lặng ở đó giống như một cậu bé mới lớn, vừa biết yêu.

Anh cất tiếng hỏi cô bằng giọng nói run rẩy và nghi ngờ.

“Mông Mông, em, khi nãy em nói gì thế, hình như anh không nghe rõ!”

Đường Nại hỏi dò cô, hai bàn tay giữ chặt cánh tay của cô, chậm rãi kéo cô quay lại, hai người bốn mắt nhìn nhau.

Nhìn thấy Đường Nại, người đàn ông luôn tỏ ra cao cao tại thượng, sang trọng, ung dung như bậc vương giả, bây ngờ lại ngồi ngẩn ngơ ở đây, đột nhiên Mông Chỉ Nghi nhướn mày, gương mặt nhỏ nhắn của cô ánh lên nụ cười nhẹ, bên dưới ánh đèn, nụ cười ấy đẹp đẽ không gì được, khiến cho lòng anh xôn xao.

“Em nói hình như em đã thích anh mất rồi, ở nơi này có vị trí của anh!”

Mông Chỉ Nghi đã xác định rồi thì sẽ không né tránh, cô nhìn Đường Nại chăm chú, cầm bàn tay của anh đặt lên ngực cô, giọng nói dịu dàng như làn nước khoáng chảy vào trong cơ thể Đường Nại, khiến anh cảm thấy tràn trề năng lượng và vui vẻ trong nháy mắt.

“Bà Đường à, anh Đường đợi câu nói này của cô từ lâu lắm rồi, may mà, tất cả vẫn còn chưa muộn!"

Đường Nại nhìn người phụ nữ nằm trong lòng mình với ánh mắt chứa chan tình cảm và yêu chiều.

“Anh…”

Mông Chỉ Nghi ngẩng đầu, đôi mắt lạnh lùng của cô lộ ra vẻ ngạc nhiên, cô ngẩng đầu nhìn gương mặt chứa chan tình cảm của Đường Nại, rồi nghe thấy giọng nói trầm thấp đầy từ tính của anh vang lên bên tai mình.

“Nhưng anh Đường vẫn còn chưa thấy thỏa mãn thì phải làm sao bây giờ, anh vẫn còn muốn nhiều hơn nữa, cho đến khi em yêu anh, cho đến khi trong mắt em chỉ còn mỗi mình anh, không còn bất cứ người nào khác nữa, cho đến khi em yêu anh như anh đã yêu em!”

Sau khi Đường Nại nói dứt lời, anh không cho Mông Chỉ Nghi thời gian trả lời và suy nghĩ, bỗng dưng cúi khom người hôn lên đôi môi ửng hồng của cô, dùng hành động để nói cho Mông Chỉ Nghi biết bây giờ anh đang vui mừng và kích động đến nhường nào.

Sau nụ hôn sâu, Đường Nại mới buông Mông Chỉ Nghi ra, thấy gương mặt ửng đỏ của cô đáng yêu tột cùng, sự ngây thơ và quyến rũ của cô khiến cho trái tim Đường Nại xao xao.

Một đêm hòa quyện vào nhau, để ngọn lửa tình bốc cháy rừng rực, tiếng nỉ non ngân lên trong căn biệt thự suốt cả đem, dường như thấm sâu vào xương cốt, vào sinh mạng!

Sáng ngày hôm sau, lần đầu tiên kinh đô dậy sóng.

Chỉ bởi vì nhà họ Cơ lại lên trang đầu rồi!

Tiêu đều bài báo “ Mẹ con nhà họ Cơ, tìm hoan trong đêm, âu yêm đêm xuân” lan truyền khắp kinh đô, mà bên dưới bài báo, có những tấm hình làm bằng chứng.

Mặc dù cơ thể lõa lồ đã được che lại, có điều gương mặt đê mê của bà Cơ và cô hai Cơ Tích Tương được in rõ ràng trên tờ báo.

Sau khi vụ bê bối ảnh nóng của cô cả Cơ Tích Vy bị tung ra, nhà họ Cơ lại tiếp tục gặp chuyện bê bối ảnh nóng tiếp theo.

Cả kinh đô đều lấy đức hạnh của ba mẹ con họ làm trò cười trên bàn trà sau mỗi bữa ăn, thậm chí khá nhiều cô chiêu trong nhà quyền quý đều cảm thấy nhục nhã vì mình đã quen ba người bọn họ.

Những cô chiêu còn chưa cưới chồng chỉ muốn rũ sạch quan hệ với hai cô con gái nhà họ Cơ mà thôi, chỉ e tin xấu của bọn họ sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của mình.

Ba mẹ con nhà họ Cơ hệt như chuột chạy trên đường để mặc cho người ta đánh mắng, những chuyện phong lưu của ba mẹ con nhà họ Cơ bị tung ra ngoài, khiến cho địa vị của nhà họ Cơ ở kinh đô tuột dốc không phanh.

Vốn dĩ thị trường chứng khoán của bọn họ có thể chịu đựng thêm hai ngày nữa, nhưng vì vụ bê bối trong nhà họ Cơ bị tung ra, gần như thị trường chứng khoán của nhà họ Cơ phải đối mặt với nguy cơ tụt chạm đáy.

Cơ Nghị chạy về nhà, ngọn lửa giận bốc cháy rừng rực trong lòng ông ta, vốn dĩ làn da ông ta được bảo dưỡng rất tốt, vì nhà họ Cơ phải đối mặt với nguy cơ chồng chất, trông ông ta như thể già đi mười tuổi. Khó khăn lắm mới có cơ thể xoay chuyển tình hình, nhưng lại bị ba người phụ nữ chặt đứt dường sống cuối cùng.

Làm sao Cơ Nghị không tức giận, không phẫn nộ cho được.

Nhất là mới sáng sớm, thư ký của Cơ Nghị đã nhận được lá thư nặc danh, những tấm hình chụp cơ thể lõa lồ của vợ con ông ta đập vào tầm mắt Cơ Nghị, cho dù ông ta có không muốn tin, nhưng cũng không kềm chế được ngọn lửa giận trong lòng.

Vừa về đến nhà, nhìn thấy nhà mình im phăng phắc, đột nhiên Cơ Nghị tức giận xông vào phòng ngủ, vừa khéo thấy mẹ Cơ mới tắm xong, bà ta đang lê cơ thể mệt nhoài bước ra khỏi nhà tắm, chiếc áo tắm cổ thấp mở he hé để lộ vết bầm xanh trên làn da của bà ta.

Nhìn thấy thế, ngọn lửa giận trong lòng Cơ Nghị càng bùng cháy dữ dội, đôi mắt hung ác của ông ta toát ra ngọn lửa căm hận.

Cơ Nghị sấn đến giáng cho mẹ Cơ cái tát thật mạnh, ông ta rống lên: “Ả đàn bà đê tiện, tôi nuôi bà cho bà ăn cho bà uống, không ngờ bà lại dám đi host club tìm trai bao, còn bao nhiều thằng như thế nữa, hôm nay tôi phải đánh chết bà, ả đàn bà đê tiện vô liêm sỉ!”

“Bốp, bốp, bốp…”

Từng cái tát liên tục đánh vào mặt mẹ Cơ, tiếng kêu đau đớn và thảm thiết của bà ta vang vọng khắp trong căn phòng.

“Không phải thế đâu, là Đường Nại, là Đường Nại đã thiết kế cạm bẫy hãm hại em, là cậu ta đã thiết kế cạm bẫy hại em và Tích Tương, hu hu hu…”

Khuôn mặt của mẹ Cơ bị đánh đến sưng vù lên, xanh xanh tím tím từng mảng, bà ta khóc khóc kể khổ với Cơ Nghị một cách đau đớn.

“Ả đàn bà đê tiện, Đường Nại là ai kia chứ, sao cậu ta có thể hãm hại bà, nhà họ Cơ chúng ta và cậu ta không có thù oán gì cả, không ngờ bà dám già mồm cãi bướng, ả đàn bà đê tiện, tôi đánh chết bà, không ngờ bà lại dám lén lút tôi nuôi trai, nuôi trai, tôi cho bà nuôi trai này.”

Ít nhiều gì Cơ Nghị cũng là một người đàn ông, trong khoảng thời gian này ông ta dốc hết công sức lo liệu cho tập đoàn Cơ thị, áp lực rất lớn, thế mà bà ta còn gây ra điều tiếng, cắm sừng Cơ Nghị ông ta.

Không chỉ có thế, gần như nhà họ Cơ đã bị ba người phụ nữ hủy hoại chỉ trong một đêm.

Làm sao ông ta có thể không căm phẫn, không tức giận được cơ chứ.

Cho dù nhà họ Cơ có lâm vào nguy cơ, ít nhiều gì vẫn còn có mối hôn sự giữa Tích Vy và cậu cả nhà họ Thiệu.

Cho dù nhà họ Thiệu có nể tình sản nghiệp nhà họ Cơ thì cũng sẽ ra tay giúp đỡ, quá lắm thì nhà họ Cơ kiếm ít lại một chút, nhưng bây giờ thì hay rồi, ba người phụ nữ của nhà họ Cơ lại trở thành trò cười cho cả kinh đô.

Lần trước nhà họ Thiệu còn có thể tin tưởng bọn họ, nhưng lần này lại lớn chuyện như thế, có hình ảnh có chứng cứ, vì mặt mũi của gia tộc, không cần nghĩ cũng biết nhà họ Thiệu sẽ không đời nào cưới cô chủ nhà họ Cơ đã đánh mất thể diện như thế.

Gần như cơ hội cứu rỗi cuối cùng của nhà họ Cơ đã bị chặt đứt trong một đêm, khiến cho nhà họ Cơ sa sút triệt để.

Với Cơ Nghị, chuyện này gần như đã hủy hoại mọi thứ của ông ta, chính vì thế, ông ta mới trút hết cả sự căm phẫn và bực dọc của mình lên người mẹ Cơ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK