Mục lục
Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà Ăn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dừng lại, trong mắt lão bản không hỏi hơn vài phần tán thưởng.

“Cô nương lần này nói, thập phần hữu lý, làm cho ta được mở mang tầm mắt.”

Mặc dù nói như vậy, trong lòng lão bản vẫn là thực âm u nghĩ.

Xem đi xem đi …

Khẳng định là tới quấy rối.

Khẳng định là phu nhân trong kinh thành quá mức không có việc gì làm, tìm đến hắn vui đùa đâu.

Một cô nương bình thường như thế nào có khả năng nói ra những lời này đâu?

Cũng chỉ có cô nương trong một gia đình có tiền, được học hành chút ít, mới có thể hiểu được như vậy.

Một cô nương bình thường …

Có ngọc tốt như vậy, đã sớm thu cất giấu, làm sao còn có thể nói những lời văn nhã này đó như vây.

Nghe được lão bản nói như vậy, kỳ thật Tô Tiểu Tiểu cũng cảm thấy có chút không tốt.

Nàng bất quá là chỉ tùy tiện nói mà thôi …

Nhất thời bộ quần áo bình thường lại trở thành bộ dáng văn nhã …

Không nghĩ tới hiệu quả tốt như vậy.

Tô Tiểu Tiểu mặt chính sắc.

Nàng nói: “Kia, lão bản, nói cái giá đi.”

Lão bản sửng sốt.

A?

Thật đúng là đến đùa thật?!

Lão bản thực cẩn thận quan sát một phen, sau đó mới thật cẩn thận nói: “Năm trăm lượng, cô nương, giá này như thế nào?”

Tô Tiểu Tiểu sửng sốt.

Năm trăm lượng …

Ở chỗ Vân Thư có năm trăm lượng …

Mới có một ngàn lượng.

Còn thiếu bảy trăm lượng.

Tô Tiểu Tiểu mân mím môi: “Cái kia, lão bản, có thể thêm một chút được không? Sáu trăm lượng, như thế nào?”

Lão bản nhíu nhíu mày.

Này cũng quá hơn đi.

Lúc này, vẫn phẩm trà Bạch Nhất bỗng nhiên ngẩng đầu, hắn nhìn Tô Tiểu Tiểu.

Trong mắt là thần sắc ôn nhuận.

“Tiểu Tiểu, một ngàn hai, ngươi tới chỗ ta lấy.” (vịt: *há hốc mồm**shock toàn tập*Sao anh ý biết chị ý thiếu 1 ngàn 2 vậy?)

Lão bản cũng sửng sốt.

Nha nha nha, này …

Này …

Chẳng lẽ cô nương này cùng khách quý trước mắt cùng nhau tìm đến hắn bày trò vui?

Tô Tiểu Tiểu vừa nghe, sửng sốt.

Bạch Nhất cười nói: “Cây trâm này thoạt nhìn không sai.”

Tô Tiểu Tiểu cắn môi.

“Ta là muốn cầm đồ.”

“Ta biết. Chờ ngươi về sau có bạc, lại đến tìm ta chuộc đồ, như thế nào?”

Tô Tiểu Tiểu cân nhắc một phen, cũng hiểu được không sai.

Lão bản hiệu cầm đồ này khẳng định sẽ không ra giá cao như thế này.

Cho nên …

Tô Tiểu Tiểu cười mở mặt mày.

“Hảo. Cám ơn A Bạch.”

Lúc này, A Nô cũng coi như chuẩn bị bạc tốt lắm, đặt ở trong túi tiền, đưa cho Tô Tiểu Tiểu.

Tô Tiểu Tiểu nhận.

Bạch Nhất vừa đứng lên, hắn đi tới trước người Tô Tiểu Tiểu, cúi người đem trâm gài tóc sáp trở về trên búi tóc Tô Tiểu Tiểu.

Hắn ôn hòa nói: “Ngọc trâm xứng mỹ nhân.”

*******

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK