Mục lục
Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà Ăn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi Thập Nương mang từ phòng bếp ra hai chén vân nuốt thì nhìn thấy cảnh tượng như vậy.

Hai người thân mật ôm ấp, vô cùng ấm áp.

Thập Nương không khỏi cười khẽ một tiếng: “Ôi yêu, hai người các ngươi, muốn chơi ngọt ngào cũng không cần phải chơi ở chỗ của ta đi. Vân nuốt tới rồi.”

Tô Tiểu Tiểu mới từ trong lòng Thượng Quan Thanh đứng dậy, Thượng Quan Thanh giữ tay nàng lại, nói: “Thập Nương, Tiểu Tiểu da mặt mỏng.”

“Chậc chậc.” Thập Nương buông hai chén vân nuốt trong tay.

“Không ngờ Thượng Quan Thanh ngươi cũng sẽ thương hương tiếc ngọc.”

Thượng Quan Thanh cười nói: “Thê tử của ta, ta tự nhiên là cần thương tiếc.”

Thân mình Thập Nương run rẩy: “Ôi yêu, thật sự là chịu không nổi ngươi. Ta đi thu dọn đồ đạc đã, hôm nay có một người khách say rượu, đi vào thiếu chút nữa đem phá hỏng phòng bếp của ta. Ai, hiện tại ta lại phải thu dọn lại đồ đạc rồi.”

Thập Nương đi rồi, Tô Tiểu Tiểu cúi đầu ăn một ngụm vân nuốt.

Trên mặt của nàng lập tức hiện ra thần sắc kinh ngạc.

“Trời ạ, ăn thật ngon. Thật không nghĩ tới tay nghề của Thập Nương tốt như vậy.”

Thượng Quan Thanh gật gật đầu.

“Tay nghề của Thập Nương đúng thật là thập phần không sai, nàng (Tiểu Tiểu) muốn ăn bất cứ cái gì, nàng (Thập Nương) cũng có thể làm cái đó ra cho nàng.”

Tô Tiểu Tiểu tiếp tục ăn vân nuốt.

Sau khi ăn, A Nô bỗng nhiên tiến vào kêu Thượng Quan Thanh đi ra ngoài.

Mà lúc này, người trong điếm cũng không có mấy.

Không, phải nói chỉ có một mình Tô Tiểu Tiểu.

Thập Nương vừa vặn cũng thu thập xong đồ vật này nọ, sau khi nàng đi ra, liền thấy Tô Tiểu Tiểu ngồi một mình.

Thập Nương nhíu mày: “Di? Thượng Quan Thanh thế nhưng đi ra ngoài?”

Tô Tiểu Tiểu cười nói: “A Nô đem hắn kêu ra, rất nhanh chóng sẽ trở về đây.”

Thập Nương “Nha” một tiếng, rồi sau đó ngồi xuống bên người Tô Tiểu Tiểu.

Nàng hỏi: “Vân nuốt ăn ngon không?”

Tô Tiểu Tiểu gật đầu.

“Ân, ăn thật ngon, là vân nuốt ngon nhất mà ta từng nếm qua.”

Thập Nương cười híp mắt: “Lời khen này ta thích.”

Tô Tiểu Tiểu khẽ cười một tiếng, liền tùy ý hỏi: “Thập Nương, ngươi là tại sao quen Thanh?”

Được rồi.

Tô Tiểu Tiểu có một chút tâm tư nhỏ.

Nàng cảm giác có chút là lạ về mối quan hệ giữa Thanh cùng Thập Nương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK