Mục lục
Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà Ăn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dọc đường đi, xe ngựa chạy như bay.

Xe ngựa của Thượng Quan Thanh thập phần khiêm tốn, từ sau khi rời khỏi hoàng cung, hắn lại càng thêm khiêm tốn.

Xe ngựa thập phần mộc mạc.

Nếu Tô Tiểu Tiểu không biết Thượng Quan Thanh từ trước, chiếc xe ngựa này đi qua bên người nàng nhất định sẽ cho rằng chủ nhân chiếc xe ngựa này là một người bần cùng khốn khổ.

Nhưng từ sau khi Tô Tiểu Tiểu quen biết Thượng Quan Thanh, liền sâu sắc hiểu được cách đối nhân xử thế của hắn.

Đều không rời hai chữ.

Khiêm tốn.

Vì thế, Tô Tiểu Tiểu cũng rất phối hợp.

Hai người ở trong xe ngựa phối hợp khanh khanh ta ta, phối hợp lau súng hỏa, phối hợp thiếu chút nữa dục hỏa phần thân.

Xa phu ngồi trước chỉ nghe được chủ tử nhà mình phân phó.

Một chữ.

Mau.

Hai chữ.

Nhanh.

Vì thế, vốn dĩ xe cần phải đi mất nửa canh giờ, lại dùng chưa đến một nửa thời gian đã tới.

Xuyên qua một mảng rừng hoa đào thực lớn, xe ngựa rốt cuộc dừng lại trước một tòa phủ đệ u tĩnh mà ấm áp.

Xe vừa dừng, xa phu vốn đang muốn nói một tiếng, “Vương gia, đã tới nơi.”

Lời của hắn còn chưa kịp nói xong đã thấy một đạo gió mát đánh tới, liền theo đó là một đạo thân ảnh màu sáng xẹt qua trước mặt.

Xa phu còn đang trợn mắt há mồm, Thượng Quan Thanh đã ôm Tô Tiểu Tiểu nhảy vọt qua tường phủ đệ của hắn.

Vèo một cái…

Bóng người tiêu thất.

Chậc chậc nha, Vương gia của bọn họ thật sự là một con khỉ cấp bách.

Mà giờ khắc này, Tô Tiểu Tiểu đã cùng Thượng Quan Thanh vào tới trong phòng.

Tô Tiểu Tiểu nháy mắt mấy cái, vùi đầu vào cổ Thượng Quan Thanh.

“Thanh, chàng không phải nói muốn bái đường thành thân sao?”

Nàng cười khúc khích, liếm liếm cần cổ Thượng Quan Thanh.

“Bộ dạng này, chàng còn có thể bái đường sao?”

Thượng Quan Thanh mím môi, “Tiểu Tiểu, không cần lại khơi hỏa.”

Tô Tiểu Tiểu thích nhất là nhìn thấy bộ dạng này của Thượng Quan Thanh, rõ ràng trong mắt là bừng bừng dục hỏa, nhưng lại không thể không liều mạng áp chế. (Thế mà chương trước chị còn lo Thanh nhẫn nhiều quá có hại a. Chẹp chẹp)

Bộ dạng như vậy rất đáng yêu.

Nàng thích nhất.

“Thanh, ta có đề nghị này. Chúng ta trước tiên có thể động phòng rồi sau đó bái đường nha.”

Thượng Quan thanh vẻ mặt kiên định.

“Không được. Bái đường xong tiếp tục động phòng!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK