Mục lục
Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà Ăn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặc xong, Tô Tiểu Tiểu đợi một lúc, liền truyền tới thanh âm ngày lành tháng tốt của bên ngoài.

Tô Tiểu Tiểu được Phỉ nhi nâng, đứng lên, rồi sau đó mặc một thân gả y xinh đẹp đến làm cho người ta ngạt thở đi ra ngoài.

Khi đi vào hành lang đến nơi thành thân thì toàn bộ khách cũng giật mình sợ ngây người.

Thậm chí có người bắt đầu xì xào bàn tán.

“Trời ạ, tân nương này thật đẹp.”

“Ôi uy, các ngươi có chú ý tới không? Cái mũ phượng trên đỉnh đầu Huyền Thanh Vương Phi.”

“Oa, trời ơi. Mũ phượng kia không phải là châu báu trân quý năm đó danh chấn nhất thời sao? (câu này nghe không xuôi lắm mà không biết chỉnh thế nào) Nghe nói mũ phượng này, Hồng Bảo Thạch phía trên thôi cũng đã là vô giá.”

“Chậc chậc chậc, Huyền Thanh Vương cũng thật rộng lượng nha. Bất quá Vương Phi xinh đẹp như thế, điều này cũng đáng giá.”

“Ai, gả y kia cũng thật đẹp nha. Nghe nói chỉ dùng thời gian một tháng làm ra được … Chẳng thể trách dạo này muốn tìm tú nương hỗ trợ làm quần áo cũng tìm không thấy người. Có lẽ là đều bị Vương gia kêu đi làm gả y đi.”

” … “

Trong lúc nhất thời, ngữ khí mọi người đều trở nên hâm mộ.

Tô Tiểu Tiểu cũng không có chú ý tới, cho dù là chú ý tới, nàng cũng không có như thế nào nghe vào.

Bởi vì lúc này, toàn bộ ánh mắt, toàn bộ lực chú ý của nàng đều đã rơi vào trên một thân ảnh nam tử mặc hồng bào trong hành lang.

Nhu tình trong mắt của hắn, mật ý trong mắt của hắn, chuyên chú trong mắt của hắn …

Mới đáng được Tô Tiểu Tiểu nàng chú ý.

Bởi vì nam nhân này, nàng mới có hạnh phúc một khắc như vậy.

Ở trong sự hâm mộ của mọi người, từng bước một đi hướng đến nam nhân âu yếm sủng ái chính mình.

Tô Tiểu Tiểu đưa tay đặt vào trong tay Thượng Quan Thanh.

Thượng Quan Thanh nhẹ nhàng mà cầm.

Hai người nhất thời nhìn nhau cười.

Trong mắt đều là đồng dạng ý cười.

Thượng Quan Thanh nhẹ nói: “Hôm nay nàng rất đẹp.”

Tô Tiểu Tiểu cũng nhẹ nói: “Hôm nay chàng cũng rất tuấn lãng.”

Hai người lại nhìn nhau cười.

Lúc này, người săn sóc dâu đem một cái lụa đỏ thật dài phân biệt nhét vào trong tay Tô Tiểu Tiểu cùng Thượng Quan Thanh, người săn sóc dâu nhắc nhở nói: “Vương gia Vương Phi, ngày lành tháng tốt tới.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK