Mục lục
Trừ Yêu Truyện - Thị Chúc Chúc A
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

A Dung nghe thấy tiếng ngẩng đầu nhìn Thái Cửu, nhàn nhạt nói:"Đây là do tối nay ta muốn ngủ chăn nệm riêng, thân mình ta ti tiện không xứng ngủ cùng giường lớn của điện hạ cao quý, về sau không dám vượt qua nửa phần, cũng sẽ không câu dẫn điện hạ."
Thái Cửu sững người nhìn A Dung, nàng muốn ngủ riêng sao?
Ngủ thì ngủ đi, hắn cũng sẽ không giữ nàng lại đâu.
Cái này không mưu mà hợp với kế hoạch lúc trước của hắn, vừa lúc, về sau hắn cũng sẽ không bao giờ hạ mình chung giường với nữ nhân ti tiện này, đỡ phải hạ thấp thân phận của hắn.
Thái Cửu thu hồi vẻ mặt cứng ngắc, sắc mặt như thường đi về phía phòng ngủ. Mới đi được vài bước, dường như hắn nghĩ tới điều gì, đột nhiên lộn trở lại đứng ở trước mặt A Dung, nhìn nàng muốn nói lại thôi.
A Dung bị thân hình cao lớn trước mặt che khuất tầm mắt, nàng ngẩng đầu lên khỏi đĩa đựng trái cây, khó hiểu nhìn Thái Cửu:"Điện hạ, còn có việc gì sao?"
Thái Cửu nhìn khuôn mặt nhỏ trắng nõn của nàng, chậm rãi mở miệng hỏi:"Tối nay ngươi không tắm gội sao?"
Trong câu hỏi của hắn dường như còn cất giấu một tia mong chờ khó lòng phát hiện.
A Dung nhìn thoáng qua Thái Cửu, khóe môi cong lên một độ cong nhàn nhạt, hắn lại muốn chiếm tiện nghi của nàng sao? Ngại quá, nàng đã không còn cần hắn nữa.
Ăn xong hoa quả tươi trong miệng, A Dung bày ra bộ dạng “Ta thực ngoan ngoãn hiểu chuyện”, nhẹ giọng nói:"Không cần điện hạ nhọc công lo lắng, mẫu phi đã thay ta tìm một tỳ nữ rất khỏe, trước khi ngài trở về ta đã tắm gội xong rồi, đỡ phải để thân mình ti tiện của ta làm bẩn đôi mắt cao quý của điện hạ."
Sắc mặt Thái Cửu có chút cứng đờ, nhất thời không biết phải phản bác lại thế nào. Nàng nói rất đúng, những lời này là lúc trước hắn đã nói, nhưng hiện tại khi nghe lại cảm thấy cực kỳ chói tai, đặc biệt là khi A Dung dùng giọng điệu tự hạ thấp mình này nói, hắn cảm thấy ngực mình nhói nhói, cả người không thoải mái.
A Dung nhìn sắc mặt Thái Cửu càng ngày càng âm trầm, trong lòng càng sung sướng. Về sau, lúc nàng tắm gội hay đi vệ sinh đều không cần đến hắn, y phục thường ngày của nàng cũng sẽ cẩn thận khéo léo, tuyệt đối không để lộ nhiều da thịt, để xem hắn còn lấy cớ bôi nhọ nàng câu dẫn hắn thế nào. Nam nhân thúi cuồng vọng tự đại này, đè nàng đến sướng rồi, xong việc còn dùng ngôn ngữ châm chọc nhục mạ nàng. Nếu hắn đã khinh thường nàng như vậy, về sau đừng nghĩ tới việc đụng vào nàng, cứ để hắn và bàn tay của hắn nương tựa vào nhau đi. A Dung thoái mạ trong lòng xong liền vùi đầu tiếp tục ăn trái cây, đến dư quang cũng lười cho Thái Cửu.
Thái Cửu nhìn đỉnh đầu đen nhánh của nàng, trong lòng rầu rĩ, cuối cùng cũng chỉ có thể nhẹ nhàng phun ra một từ “A”, sau đó mang vẻ mặt mất mát trở về phòng ngủ.
Đẩy cửa phòng ra, Thái Cửu cởi quần áo đi vào bồn, dòng nước ấm áp bao bọc da thịt hắn, hắn day huyệt Thái Dương, cảm thấy có chút đau đầu. Đáng chết, vừa rồi hắn còn có chút chờ mong A Dung trả lời, thậm chí nghĩ tối nay muốn ôm nàng cùng nhau tắm gội, cùng nàng ngâm nước nóng trong bồn. Bồn tắm của hắn luôn có thể duy trì độ ấm thích hợp, như vậy nàng sẽ không phải sợ nước nguội lạnh.
Đãi ngộ tốt như vậy, lúc trước hắn còn đoán nếu Đồ Sơn Dung biết được chắc chắn sẽ có vẻ mặt vui sướng lại thẹn thùng nhìn hắn, đối với hắn cảm động đến rơi nước mắt.
Hiện tại toàn bộ bồn tắm to rộng chỉ có một mình hắn, trên mặt nước vẫn còn hơi nước mịt mờ lởn vởn mà Thái Cửu lại cảm thấy cái bồn tắm này lớn đến mức có chút quạnh quẽ, nước ấm cũng giảm xuống vài độ, hắn căn bản không có ý định tiếp tục ngâm mình nữa. Vội vàng đứng dậy lau khô bọt nước trên người, Thái Cửu mặc quần áo rộng thùng thình rồi đi ra gian ngoài.
A Dung đã đổi vị trí, nàng đang nằm thoải mái trên giường nệm ấm áp, đọc thoại bản trước khi đi ngủ. Thái Cửu nghĩ nhất định là do tỳ nữ có sức lực lớn kia ôm nàng lên.
Hắn nhìn A Dung mấy lần, nhưng mà A Dung đang chăm chú đọc thoại bản nên không liếc nhìn hắn lấy một cái.
Hắn hoàn toàn bị ngó lơ.
Thái Cửu có chút tức giận, hắn cố ý nện guốc gỗ xuống sàn nhà nghênh ngang đi tới trước mặt A Dung.
Nhưng A Dung vẫn không thèm quan tâm đến hắn.
Thái Cửu nhụt chí, hắn đường đường là nam nhân cao lớn anh tuấn mà lại không bằng một cái thoại bản. Đồ Sơn Dung tình nguyện nhìn cái thoại bản nhàm chán kia mười lăm phút mà lại không muốn dịch mắt một chút nhìn hắn.
Thái Cửu bước tới bước lui trong phòng, lúc thì cầm áo, lúc thì cầm quần, lúc sau lại uống nước trà, guốc gỗ nện lên sàn nhà phát ra âm thanh giòn giã thanh thúy, cộp cộp cộp một tiếng lại một tiếng. Nhưng âm thanh này dường như cũng không ảnh hưởng gì đến A Dung, Thái Cửu đi lại mười lăm phút, mệt đến độ toát ra một tầng mồ hôi mỏng nhưng tư thế A Dung nằm lại chưa từng nhúc nhích đến một phân.
Thật là có chút khát, Thái Cửu ngồi trên ghế tự mình rót nước trà, uống xong hắn cũng bình tĩnh lại, đột nhiên có chút xấu hổ, vừa rồi hắn đã làm gì?
Thế mà hắn lại muốn khiến Đồ Sơn Dung chú ý, thật là buồn cười, sao hắn lại có thể làm ra mấy trò buồn cười đến cực điểm này?
Có chút ảo não vỗ vỗ trán, Thái Cửu cảm thấy có lẽ đêm nay tắm rửa không đủ thời gian mới tức giận khiến đầu hắn choáng váng, cho nên mới làm ra mấy chuyện ngu xuẩn như vậy.
Hắn dùng dư quang nhìn trộm A Dung, thấy sắc mặt nàng bình tĩnh không có biến hóa gì, tức khắc trong lòng nhẹ nhàng thở ra. Hắn nghĩ thật may, chắc hẳn Đồ Sơn Dung không phát hiện ra hắn khác thường nếu không nhất định nàng sẽ châm chọc hắn.
Tuy rằng sắc mặt A Dung bình tĩnh nhưng trong lòng sớm đã mắng chửi Thái Cửu mấy trăm lần, nam nhân thúi cuồng vọng tự đại này, lại bắt đầu chỉnh nàng. Đúng là có bệnh, tắm gội xong đi guốc gỗ chạy đi chạy lại làm cái gì, nhất định là không muốn để nàng yên tĩnh đọc sách, cố ý quấy rầy nàng.
Người này thật xấu, nàng cũng không tranh giường với hắn, cam tâm tình nguyện ôm bụng to ngủ trên giường gỗ, chịu ủy khuất như vậy mà hắn còn muốn ác liệt khi dễ nàng.
A, về sau đến sờ hắn cũng đừng nghĩ được sờ vào nàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK