Hội trưởng các công hội mang tin tức báo lại với thành viên nhà mình, gây nên tầng tầng sóng dữ.
Chúng hội viên đã mài tay chuẩn bị đánh đấm một trận ra trò nhưng chỉ trong phút chốc bị dội một gáo nước lạnh, cảm giác này chẳng khác nào trúng số mà lại phát hiện là vé của ngày hôm qua. Trên báo tràn ngập tin tức kháng nghị của các hội với công ty game.
Nhưng kháng nghị thì kháng nhị, nhiệm vụ vẫn phải làm thôi. Giống như khi làm ăn, đã ném vào mười triệu lần đầu thì mười triệu lần sau lẽ nào không đầu tư tiếp? Nếu dừng thì mất cả vốn ban đầu.
Cao Nguyên Hồng Lưu Lạc lại rất vui vẻ. Ban đầu anh ta đã thấy phòng ngự của thành phố rất chưa đạt chuẩn, muốn gia cố thêm lại không được, giờ thì tốt rồi, hệ thống cung cấp sẵn các lựa chọn, đỡ tốn bao nhiêu công sức.
Tội Lỗi Quá Xá nằm bò lên bàn, yếu ớt nói: “Lần đầu tiên em mới thấy chơi game mà cả cột đá nền tảng của thành phố cũng bắt người chơi tự xây.”
Tinh Phi Ngân nói: “Bởi vì trước đây cậu chơi tú lơ khơ.”
Tội Lỗi Quá Xá làm mặt quỷ với cậu ta.
Cao Nguyên Hồng Lưu Lạc nói: “Cột đá nền tảng của thành thị là nhất định phải xây, đây là tiêu chuẩn quyết định thắng thua trong việc đánh thành. Ma pháp trận phòng ngự của thành cũng quan trọng lắm, có thể gánh được một phần tổn thương lớn. Còn có thánh quang của thành, mỗi phút là có thể tăng thêm hai trăm điểm HP cho các hội viên trong thành.”
Tội Lỗi Quá Xá nói: “Xe hút lửa cũng được lắm, có thể hấp thu công kích bằng lửa trong phạm vi năm mươi mét, hơn nữa giá thành không cao. Còn có lưới điện nữa, có thể đặt ngoài thành, mỗi người bước qua là rơi mất một ngàn điểm máu.”
Cao Nguyên Hồng Lưu Lạc càng bàn càng hăng, “Quả hút ma pháp cũng không tệ, chuyên môn dùng hút MP, có thể đặt chung quanh cột đá.”
Tinh Phi Ngân tạt ngay một thau nước lạnh, “Chúng ta chỉ có thời gian mười ngày, không phải mười năm.”
Tội Lỗi Quá Xá rầu rĩ đáp: “Mấy thứ hay ho thế này đáng lẽ phải nhắc tới sớm hơn, giờ mới bàn vốn không chuẩn bị kịp.”
Quan Miên nói: “Vì vậy chúng ta phải đưa ra kế hoạch tác chiến trước, rồi sau đó căn cứ theo kế hoạch để bố trí.”
Tội Lỗi Quá Xá cảm thán: “Em vẫn có cảm giác như đêm trước trận chiến í.”
Quan Miên lấy bản đồ thành phố ra, “Trước hết quyết định xem nên đặt cột đá ở đâu đi.”
Lúc Quan Miên ra khỏi game, Bạch Anh Tước đã chuẩn bị xong beefsteak, giờ đang loay hoay thắp nến.
Quan Miên khoanh tay nói: “Tôi nhớ nhà tôi có điện.”
Bạch Anh Tước đáp: “Bóng đèn vĩnh viễn phá hỏng tình cảm và không khí.”
Quan Miên nhún vai ngồi xuống đối diện với anh.
Bạch Anh Tước tắt đèn.
Trời vẫn chưa tối hẳn, ánh sáng mờ nhạt bên ngoài len lỏi qua cửa sổ, tô điểm cho màu nến vàng cam trong nhà đặc biệt ấm áp.
Bạch Anh Tước nói: “Bắt đầu thôi.”
Quan Miên nói: “Nếu tôi nhớ không nhầm, hôm nay là ngày thứ mười trong tháng tôi ăn beefsteak.”
Bạch Anh Tước cười đáp: “Hôm nay đúng là lần thứ mười.”
Quan Miên nói: “Anh thiệt tình không muốn để máy chế biến thức ăn trong nhà bếp có cơ hội phát huy tác dụng sao?”
Bạch Anh Tước nói: “Tôi có thể xem như đằng ấy đang kiến nghị về màu sắc của món ăn không?”
Quan Miên đáp: “Cũng tương đối.”
Bạch Anh Tước nói: “Được rồi.”
Quan Miên hỏi: “Anh chuẩn bị phóng thích máy chế biến thức ăn vô tội sao?”
Bạch Anh Tước nói: “Tôi chuẩn bị mai làm mỳ Ý.”
“Anh biết?”
“Nếu chỉ là lý thuyết thì tôi suy nghĩ một tiếng sẽ biết.”
Quan Miên nói: “Nhớ nhắc tôi mai sau khi tan tầm tranh thủ đi siêu thị mua bánh bông lan dự trữ.”
“Tôi sẽ bắt cóc đằng ấy.”
“Có hôm nào không à.”
Bạch Anh Tước phá ra cười một lúc lâu mới trả lời: “Công hội đằng ấy định xây dựng hệ thống phòng ngự thế nào?”
Quan Miên đáp: “Cột đá nền tảng lớn nhất, ***g phòng hộ lớn nhất, lưới điện lớn nhất đại loại.”
Bạch Anh Tước nói: “Cột đá càng lớn đúng là càng có nhiều máu, nhưng phạm vi bị tấn công cũng rộng ra. Nói chung được không bằng mất.”
Quan Miên nói: “Nếu chôn cột đá xuống đất thì sao?”
Bạch Anh Tước nhướng mày, “Là một công trình lớn đấy.”
Quan Miên nói: “Đánh thành vốn đã là công trình quy mô.”
Bạch Anh Tước mỉm cười nâng ly, “Chúc xây thành thành công!”
Quan Miên cũng nâng ly, chạm nhẹ vào ly của anh.
Hệ thống phòng ngự dần dần thiết lập, những suy nghĩ tiêu cực trong lòng các hội viên cũng vơi đi không ít, ai nấy đều tập trung vào việc thiết kế phòng vệ. Nhất là khi nghĩ đến những thiết bị này sẽ phát huy tác dụng trong thành chiến, ý chí tích cực của mọi người đều được khơi dậy.
Hai trăm bốn mươi tiếng trôi qua trong chớp mắt.
Hệ thống phát ra thông báo cho toàn Mộng Đại Lục:
[Hệ thống] Thời đại đen tối nhất của Mộng Đại Lục đã trở thành quá khứ! Một thời đại mới đang được chính tay các bạn mở ra. Công hội Đế Diệu, Công hội Tinh Nguyệt, Công hội Hắc Diệu Thạch, Công hội Nhất Trụ Kình Thiên vĩ đại đã xây dựng xong các thành phố mới. Để kiểm chứng bốn thành phố hoa lệ này không phải là những công trình đậu hủ bị cắt xén nguyên liệu, xin hãy tiếp nhận thử thách từ toàn bộ công dân của Mộng Đại Lục!
Cuộc chiến công thành sẽ bắt đầu vào lúc bảy giờ tối mai và kết thúc lúc mười giờ, tổng cộng bốn tiếng đồng hồ. Trong quá trình, thành viên thuộc công hội bất kỳ nếu phá vỡ được cột đá nền tảng sẽ giành được tư cách làm chủ nhân của thành phố.
Mời mọi người hãy cố gắng vì những thành phố phồn hoa của Mộng Đại Lục!
“Ông nội mày mới cắt xén nguyên liệu! Ông nội mày mới xây thành đậu hủ ấy!”
Sau khi hệ thống phát thông báo, trên báo chí câu này là xuất hiện nhiều nhất.
Mới sáu rưỡi, số người online trong Mộng Đại Lục đã vượt mức kỷ lục từ trước đến nay.
Quan Miên ngồi trên tường thành kiểm tra đồ đạc trong túi.
Tội Lỗi Quá Xá đứng sau lưng cậu, nhìn dòng người đứng đầy dưới chân thành mà phát hoảng đi tới đi lui, “Không ngờ nhiều người dữ vậy. Có khi nào cả ba công hội còn lại đều không có ai tới công thành không nhỉ.”
Vô Song bị đặc biệt bắt tới giúp đỡ, nghe vậy thì hờ hững bảo: “Yên tâm, bốn tiếng thôi mà, chúng ta nhất định chống chọi nổi.”
Tội Lỗi Quá Xá hít sâu.
Một hội viên bỗng nhiên kêu lên, “Có người xông vào!”
“Cảnh giác cảnh giác!” Những người khác í ới gọi nhau.
Tội Lỗi Quá Xá gọi thú cưỡi, tư thế sẵn sàng chiến đấu.
Quan Miên ngước lên.
Giữa trời xanh mây trắng, một người một rồng bay xuyên qua lưới điện về hướng cậu. Một ngàn điểm HP dường như chỉ là gãi ngứa chứ chẳng hề hấn gì.
Vô Song nói: “Người này trông quen quá.”
Tội Lỗi Quá Xá thò đầu ra nhìn, “Hình như là…”
Ám Hắc Đại Công cưỡi rồng lượn một vòng trên chỗ Quan Miên rồi ném một bó hoa hồng đỏ xuống.
Quan Miên chìa tay ra nhận.
Ám Hắc Đại Công vẫy tay với cậu vô cùng phong độ, sau đó cưỡi rồng bỏ đi.
Tội Lỗi Quá Xá vội hỏi: “Hoa hồng có tác dụng gì không?”
Vô Song vỗ vai cậu ta, thở dài bảo: “Chú em nên yêu đương một lần đi là vừa.”
Tội Lỗi Quá Xá như vỡ lẽ.
Quan Miên tiện tay đặt hoa hồng xuống đất.
Vô Song nói: “Sẽ bị hệ thống thanh lý đấy.”
Quan Miên nói: “Túi tôi đầy rồi.”
Không bao lâu sau, hoa hồng lặng lẽ biến mất trên mặt đất.
Tội Lỗi Quá Xá hoàn hồn, vỗ vai Quan Miên và nói: “Anh cũng nên yêu đương một lần đàng hoàng đi anh.”
Quan Miên đáp: “Nhận tấm lòng.”
Tội Lỗi Quá Xá ngẩn ra.
Vô Song lại nói: “Người nên học yêu đương là em đó.”
Tội Lỗi Quá Xá rầu rĩ.
Còn mười phút nữa là đến thành chiến.
Tin tức trên báo gần như cứ mỗi giây là cập nhật một lần. Có người mượn báo vạch trần chân tướng, có người mượn báo đục nước béo cò, nhưng nếu xem kỹ vẫn có vài tin tức hữu dụng.
Ví dụ như đại quân của Công hội Sa Mạc và Công hội Tơ Mềm đã mai phục trước cổng Công hội Hắc Diệu Thạch.
Ví dụ như Công hội Nhất Trụ Kình Thiên là nhàn rỗi nhất. Trước đó Nhất Trụ Kình Thiên và nhiều công hội nhỏ khác đã âm thầm đạt thành hiệp nghị, vì vậy là công hội có số kẻ thù ít nhất, gần vắng như chùa bà đanh.
Ví dụ như Công hội Nhất Trụ Kình Thiên hình như định biến bị động thành chủ động, khởi xướng cuộc tấn công vào thành Hắc Diệu Thạch của Công hội Hắc Diệu Thạch.
Ví dụ như nội bộ Công hội Đế Diệu đang tranh luận xem có nên chi viện cho Hắc Diệu Thạch hay không.
Vân vân.
Còn hai phút nữa là đến thành chiến.
Tội Lỗi Quá Xá cầm gậy ma pháp nhìn chằm chằm vào những người đánh thành đang mỗi lúc một gần. Số lượng của đối phương quá nhiều, nhiều đến mức không đếm xuể.
Còn một phút.
Tinh Phi Ngân, Thanh Sam Công Tử, Minh Nguyệt Vô Ảnh, Cao Nguyên Hồng Lưu Lạc lần lượt xuất hiện trên không, đối mặt với quân đoàn công thành đen nghìn nghịt.
Mười, chín… Hai. Một.
Cuộc chiến công thành chính thức bắt đầu!