Ân oán giữa Công hội Nhất Trụ Kình Thiên và Hắc Diệu Thạch theo sự cuốn gói của Tà Đao Trảm và Thanh Trì Lưu Thủy khỏi Mộng Đại Lục mà tuyên bố chấm dứt, song mầm mống thù hằn đã gieo, giờ đây chỉ chờ đơm hoa kết quả… Để rồi thu hoạch.
Đương nhiên chuyện này chẳng ảnh hưởng gì đến Công hội Tinh Nguyệt.
Cuối tháng tám, công cuộc xây dựng thôn trang bước vào giai đoạn hoàn thành.
Vì thi cử cuối kỳ dồn dập ập đến, thời gian Tinh Phi Ngân xuất hiện càng lúc càng thưa, Phồn Tinh Hữu Độ, Vô Song, Minh Nguyệt Vô Ảnh cũng bởi chuyện riêng mà ít khi lên mạng, chủ trì Công hội Tinh Nguyệt trước mắt chỉ còn mỗi Quan Miên.
Mặc cho ghen ghét, ngưỡng mộ, đố kỵ thế nào thì Bị Thịt Rỗng cũng không thể không đau đớn chấp nhận sự thật, dưới sự điều hành của Quan Miên, Công hội Tinh Nguyệt hoạt động suôn sẻ như lúc có mặt Phồn Tinh Hữu Độ hay Tinh Phi Ngân, hoàn toàn không xảy ra bất cứ thay đổi gì. Nhưng sự ổn định ấy vẫn bị Bị Thịt Rỗng vẫn phê bình kín đáo. Cậu ta cho rằng cấp trên không có chí tiến thủ thì không phải cấp trên tốt, đồng thời mạnh mẽ yêu cầu Quan Miên đề nghị cấp trên mang đến cái mới, mang đến thay đổi, mang đến đột phá!
Phản ứng của Quan Miên sau khi nghe xong chính là: “Có tăng lương đâu.”
Bị Thịt Rỗng lập tức quằn quại thể hiện sự thất vọng vô vàn với lòng tận tụy của Quan Miên.
Kết quả của cơn quằn quại là bị Quan Miên kéo đi cùng kiểm tra chất lượng thôn trang lần cuối. Phồn Tinh Hữu Độ từng tranh thủ thời gian dặn dò, chất lượng thôn trang trực tiếp ảnh hưởng đến tỷ lệ phần thưởng nên một tấm ván, một viên gạch cũng không được đặt qua loa.
Bị Thịt Rỗng ảo não than: “Mấy chuyện này sao không tìm Cao Nguyên Hồng Lưu Lạc? Anh ấy mới là chuyên gia.”
Quan Miên nói: “Tôi đã cùng anh ta xem qua.”
Bị Thịt Rỗng hỏi: “Vậy sao anh vẫn đi nữa?”
Quan Miên đáp: “Kiểm tra lần nữa. Tối Tinh Phi Ngân lên sẽ giao nhiệm vụ.”
Bị Thịt Rỗng hồ hởi hẳn lên, “Sắp giao rồi à? Thưởng nhiều ít? Có khi nào mọi người ai cũng có phần không nhỉ? Có khi nào…” Cậu ta ngưng bặt, bởi vì Quan Miên đột nhiên im lặng quay sang nhìn cậu ta chằm chằm. “Gì vậy?”
Quan Miên nói: “Mỗi hội viên đều được thưởng một vạn kim tệ.”
Bị Thịt Rỗng nhảy dựng lên, “Thiệt giả?”
Quan Miên hỏi lại: “Không tin hỏi tôi làm gì?”
Bị Thịt Rỗng hớn hở bắt lấy tay cậu, sau đó… Càng nghĩ càng thấy phi lý. “Mỗi hội viên một vạn kim tệ? Thế chẳng phải dù tham gia sớm hay muộn cũng được một vạn tiền thưởng sao?! Vậy xứng đáng thì thưởng, không xứng đáng cũng được ké à?”
Quan Miên hỏi: “Cậu thấy phi lý ư?”
Bị Thịt Rỗng đáp như đinh đóng cột: “Vô cùng phi lý!”
Quan Miên nói: “Ừ, do tôi nói đại ấy mà.”
“Đùa thế vui lắm hả?” Tội nghiệp cậu ta ban nãy mừng suýt rớt cả tim!
Quan Miên nói: “Là cậu hỏi tôi.”
“…” Vậy là do cậu ta ăn no rửng mỡ hiến thân cho người ta trêu ghẹo?! Bị Thịt Rỗng cang trường đưa ra quyết định tuyệt giao với lãnh đạo lâm thời.
Bảy giờ tối.
Bị Thịt Rỗng không ngừng lượn qua lượn lại quanh Quan Miên, “Hội trưởng chừng nào mới lên nhỉ, chừng nào mới lên nhỉ?”
Quan Miên đáp: “Cậu có thể gọi điện hỏi xem.”
Bị Thịt Rỗng trợn mắt, “Anh biết số điện thoại của hội trưởng?”
“Không biết mới bảo cậu gọi.” Quan Miên chẳng buồn ngước lên, chăm chú đối chiếu lại báo cáo thu chi các khoảng xây dựng thôn trang. Tuy Tinh Phi Ngân không yêu cầu nhưng thân là nhân viên tài vụ, cậu cảm thấy chuyện này khá cần thiết.
Ngoài cửa đột nhiên dậy lên làn sóng xôn xao.
Bị Thịt Rỗng ba chân bốn cẳng chạy ra rồi lại hấp tấp quay vào, “Hội trưởng lên, anh ấy đi giao nhiệm vụ rồi!”
Quan Miên qua loa gật đầu.
Một huyết tinh linh đột nhiên từ ngoài bay vào đậu lên bàn.
Hai phút sau Quan Miên mới gỡ thư ra xem.
Ám Hắc Đại Công: “Tối nay giao nhiệm vụ à? Đủ người giữ thôn không?”
Quan Miên ngẩn người, quay sang hỏi Bị Thịt Rỗng: “Bây giờ chúng ta có bao nhiêu người online?”
Bị Thịt Rỗng đáp: “Mấy hôm trước hội trưởng đã thông báo hôm nay là ngày quan trọng, dặn dò mọi người ai online được thì lên. Sao thế anh?”
Quan Miên suy nghĩ rồi nói: “Cậu ta biết hôm nay có người đánh lén thôn trang không?”
“Đánh lén thôn trang?” Bị Thịt Rỗng hốt hoảng nhìn cậu.
Một tiểu tinh linh bay vào đậu ngay vị trí huyết tinh linh vừa đậu.
Tinh Phi Ngân: “Giao nhiệm vụ xong rất có thể sẽ có quái vật đánh lén sơn trang.”
Quan Miên cau mày. Đã có khả năng này sao lại không thông báo trước để hội viên chuẩn bị? Không thể nào chỉ vì thông tin chưa được xác nhận. Chuyện quan trọng như vậy dù chưa chắc cũng phải chuẩn bị trước mới phải. Thế cớ gì không thông báo trước? …Bởi vì tin tức này rất có khả năng là thật. Có thể xác định tính chính xác của thông tin chỉ có nhân viên trong công ty của Mộng Đại Lục, nói cách khác tin tức rất có thể là tin nội bộ. Nhớ lại chuyện trước khi Lưu Tinh Chi Chiến chính thức thông báo, Phồn Tinh Hữu Độ đã nắm được chính xác cách thức tính điểm. Tạm chưa bàn bọn họ làm sao lấy được tin tức nhưng Quan Miên dám khẳng định thủ đoạn tuyệt đối không phải bình thường.
Quan Miên vò thư ném xuống đất và lấy chân giẫm lên, chẳng mấy chốc hệ thống đã thu hồi thư. Trong đầu cậu chợt nhá lên một ý nghĩ, “Để ăn mừng khánh thành thôn trang, chúng ta dàn đội hình chúc mừng đi.”
Bị Thịt Rỗng ngạc nhiên hỏi: “Dàn đội hình? Ý anh là mọi người xếp thành hình vuông rồi cùng nhau diễu hành sao? Nhưng tụi mình chưa được huấn luyện, dàn thành hàng dài chỉ sợ sẽ không đi đều mà lại đá đít nhau ấy chứ?”
Quan Miên nói: “Không, đầu tiên dặn mọi người chuẩn bị đủ máu và mana tụ tập trong thôn, đợi hệ thống vừa có thông báo sẽ đồng loạt tung kỹ năng thay cho bắn pháo hoa.”
Khóe miệng Bị Thịt Rỗng hơi nhoẻn lên, “Hành vi ấy phải gọi là tự sát tập thể ấy chứ? Bao nhiêu game thủ cùng ra tay lại chẳng lạc đạn vài người.”
Quan Miên nói: “Cậu có thể phóng lên trời.”
“Rồi nó rớt xuống thì sao?”
Quan Miên nói: “Bởi mới dặn họ phải chuẩn bị bình máu.”
“Nhưng mà…” Bị Thịt Rỗng vẫn thấy hoạt động khánh thành này có chút gì đó là lạ, cứ như đốt pháo hoa cạnh nhà tranh vậy. Tuy sáng mai công hội sẽ chiếm trang đầu của báo nhưng Bị Thịt Rỗng chẳng muốn tin tức lại viết về kiểu tự sát để ăn mừng tiếu lâm thế đâu.
Quan Miên ra đòn sát thủ, “Là hội trưởng dặn tôi nghĩ cách ăn mừng. Cậu ta bảo muốn ghi lại cho Tội Lỗi Quá Xá xem.”
Bị Thịt Rỗng: “Hả?” Tại sao lại đưa cho Tội Lỗi Quá Xá mà không phải Phồn Tinh Hữu Độ? Khoan đã, trọng tâm hình như không phải chuyện này.
Quan Miên giục: “Sắp tới giờ kìa.”
Bị Thịt Rỗng làu bàu một tiếng nhưng vẫn xoay lưng ra ngoài.
Chẳng bao lâu sau đã nghe cậu ta dùng loa thông báo “sáng kiến” của Quan Miên
Tuy ý kiến này thật chẳng ra sao nhưng giờ phút này phần lớn hội viên Tinh Nguyệt đang đắm chìm trong niềm vui vĩ đại vì thôn trang khánh thành, vì vậy tất cả đều đồng ý ngay với cách ăn mừng mang tính nguy hiểm vô cùng cao này.
Chẳng mấy chốc máu và mana trong cửa hàng tạp hóa Công hội Tinh Nguyệt tự xây đã cháy hàng.
[Hệ thống] Chúc mừng Công hội Tinh Nguyệt hoàn thành nhiệm vụ xây dựng thôn trang, thôn trang được đánh giá ba sao. Mười phút sau sẽ có ma thú đói khát vì thèm thuống sự phồn hoa của thôn trang mà tấn công, thời gian đánh phá kéo dài sáu tiếng. Xin Công hội Tinh Nguyệt hãy cố gắng chống cự!
Đang hớn hở chuẩn bị vỗ tay, tất cả hội viên nay lại tròn mắt nhìn nhau.
Bị Thịt Rỗng hét vào loa: “Ma thú đói khát là cái quái gì vậy?”
Vấn đề Quan Miên nghĩ đến lại là chuyện ba sao. Theo lý mà nói, thôn trang bọn họ xây dựng hoàn toàn đúng với yêu cầu của nhiệm vụ, tại sao lại chỉ được ba sao? Lẽ nào cũng như khách sạn, muốn được năm sao phải lắp đặt những thiết bị trên mức yêu cầu cơ bản?
Phàn nàn xong, Bị Thịt Rỗng lập tức bắt đầu chỉ huy chiến đấu.
May sao hội viên Công hội Tinh Nguyệt vốn đứng sẵn cạnh bạn mình nên việc bố trí nhiệm vụ lâm thời cũng không mấy khó khăn.
Một lúc sau, Tinh Phi Ngân cưỡi thú một sừng từ trên trời bay xuống.
Sự xuất hiện của cậu ta đã trấn an tất cả bàng hoàng lo sợ trong lòng chúng hội viên. Biểu hiện gần đây của Quan Miên tuy rất xuất sắc nhưng lực chiến đấu vẫn còn quá kém, vào những lúc thế này, phần lớn game thủ đều hy vọng có một cao thủ làm lãnh tụ trên mặt tinh thần.
Tinh Phi Ngân đột nhiên kéo bảng điều khiển ra rồi đăm chiêu nhìn về phía Quan Miên.
Quan Miên bước tới hỏi: “Sao vậy?”
Tinh Phi Ngân từ tốn trả lời: “Công hội Đế Diệu gửi lời mời liên minh tạm thời.”