Mục lục
Phúc Hắc Ma Quân Yêu Nhiêu Hậu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Chứng sợ đến trường sao?" Phượng Thiên Vũ nhíu mày, đây là bệnh gì a?

"A Vũ, từ khi ta còn nhỏ ta đã bị đuổi học rất nhiều lần!" Mộc Mộc bình thản tiếp tục nói: "Bởi vì ta thường xuyên đánh lão sư, trường học rất sợ hãi, vì vậy… Ngươi hiểu rồi đấy!"

Phượng Thiên Vũ cảm thấy trên đầu mình có ba con quạ đang bay, đây chính là chứng bệnh sợ đến trường sao?

"Ồ, Mộc Mộc tỷ sao hôm nay tỷ lại dậy sớm vậy?" Thanh Ngư cầm hai món điểm tâm để lên bàn, rồi quay sang hỏi Mộc Mộc!

"Thanh Ngư, muội cũng vậy!" Mộc Mộc thuận miệng nói một câu, sau đó duỗi móng tay tà ác chộp lấy miếng điểm tâm, đến giữa không trung lại ngừng lại: "Ta rửa mặt đã, A Vũ không được ăn hết đâu đó!"

Phượng Thiên Vũ im lặng, nàng cũng không phải heo, sẽ không ăn hết được đâu !

Thanh Ngư đem điểm tâm ra rồi lại đi vào phòng bếp, nàng vẫn đang nấu cháo ở trong đó!

Một canh giờ sau, tất cả mọi người đều tập trung trong sân nhỏ, Thanh Ngư cũng đem toàn bộ đồ ăn bưng ra ngoài!

Vân Thương kinh ngạc nhìn muội muội của mình, trầm mặc không nói lời nào, muội muội của hắn thật tội a!

Thanh Loan gắp một miếng thịt kho tàu, Thanh Ngư làm ăn sẽ rất ngon a!

Cơm nước xong xuôi, mấy người liền đi đến đan viện, tính toán một chút, từ khi khai giảng đền giờ bọn hắn đều không đi học!

Quả nhiên, khi nhóm người tiến vào đan viện liền có người ngăn bọn họ lại!

Bên ngoài cửa phòng học, có một vài nữ tử, tất cả đều mặc xiêm y màu trắng, trên người có thêm áo choàng của vũ viện, đây chính là đệ tử của vũ viện!

Nhưng vấn đề ở đây là, đệ tử vũ viện đứng chắn trước cửa phòng học đan viện là để làm gì?

"Xin hỏi người là Dạ Huyễn Ngọc công tử sao?” Một trong số những nữ tử bước lên phía trước, lễ phép hỏi!

Dạ Huyễn Ngọc không kiên nhẫn nhẹ gật đầu, người kia là ai a?

"Dạ công tử, sư phụ phái chúng ta đến là mời người về học tập tại vũ viện!" Hai người khác cũng cất bước đi lên cung kính nói chuyện!

Phượng Thiên Vũ đảo mắt nhìn qua ba người, ba người này điểm duy nhất giống nhau đó chính là dung mạo đều rất xinh đẹp, không còn cái khác. Viện chủ vũ viện là muốn cái gì đây?

Dạ Huyễn Ngọc trực tiếp tránh qua một bên, từ trên cao nhìn ba người trước mặt: "Ta nói đi học ở vũ viện lúc nào?"

Lá gan của Vũ Thiên cũng quá lớn đi, chuyện của hắn cũng dám xen vào, còn phái người đến 'mời' hắn đi học tại vũ viện, Dạ Huyễn Ngọc hắn há lại để cho hắn an bài hay sao!

"Cái này. Ý của sư phụ là vũ viện sẽ thích hợp với Dạ công tử hơn so với đan viện, cho nên mới để cho chúng ta đến mời công tử!" Nữ tử đầu tiên bước lên đáp lời!

"Cút về nói với Vũ Thiên, ta muốn làm gì là chuyện của ta, Vũ Thiên hắn không quản được ta!" Dạ Huyễn Ngọc nói xong, không để ý tới nhóm nữ tử đó nữa, trực tiếp tiến vào phòng học!

Đúng là dạng người gì cũng có mà!

Ba vị nữ tử ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi: "Làm sao bây giờ a?"

"Chúng ta về nói với sư phụ thôi!" Một trong số ba nữ tử xinh đẹp liếc mắt nhìn Vân Thương, rồi mang theo hai người kia bước đi!

Không nghĩ tới Dạ Huyễn Ngọc không chỉ là một công tử tuấn mỹ, tính cách cũng thật khí phách a!

Phượng Thiên Vũ suy nghĩ nhìn ba người bước đi, sau đó cũng đi vào phòng học, kịch vui cũng xem xong rồi, cũng nên đi học thôi!

Mấy người cũng bước vào lớp học, mà Mộc Mộc lại một lần nữa thấy được tính khí của Dạ Huyễn Ngọc!

Có lẽ bây giờ người trong phòng học không ai không biết đến nhóm người Phượng Thiên Vũ rồi, những người tập trung tại quảng trường ngày hôm đó không thể không biết đến nam nhân yêu mị Dạ Huyễn Ngọc ấy, tính khí bá đạo không thèm quan tâm đến lời nói của viện chủ, vì vậy khi Dạ Huyễn Ngọc đi vào, người trong phòng học tự nhiên nhường ra một con đường!

Lão sư dạy học là một lão đầu khá nghiêm túc, tính khí lại rất xấu, đan viện vốn luôn đứng sau vũ viện, vì thế lão sư này khi dạy học đều rất không nhiệt tình, hôm nay Dạ Huyễn Ngọc đến muộn, hắn không dám nói gì, nhưng mấy người đi đằng sau hắn không thể bỏ qua!

"Ngươi."

Lý phu tử chỉ vào Phượng Thiên Vũ, âm thanh khá lớn, khẩu khí bất mãn: "Ngươi, đi học mang mặt nạ để làm gì?"

Phượng Thiên Vũ dừng lại bước chân, liếc lão sư đang đứng, không mặn không nhạt nói: "Phu tử, Học Viện có quy định không được mang mặt nạ sao?"

Lý phu tử sững sờ, tính khí ngang ngược càng tăng thêm: "Trường học không có quy định, ta quy định, quy định của ta là không được, vì vậy ngươi lập tức mang mặt nạ xuống cho ta!"

Phượng Thiên Vũ nghe xong, hai mắt híp lại, vẫn chưa có người nào dám dùng khẩu khí đó nói chuyện với nàng đâu!

"Phu tử, tốt nhất không nên chọc giận Thiên Vũ!"

Mộc Mộc đứng ở một bên cười trộm, dùng đáng thương ánh mắt nhìn nhìn lão sư rồi lắc đầu!

"Không lấy mặt nạ xuống thì đừng học môn của ta!" Lý phu tử quê quá hóa khùng, trực tiếp vứt ra một câu như vậy, còn không có học sinh dám không nghe lời hắn đâu!

Phượng Thiên Vũ trực tiếp tiến lên ngồi xuống một bàn trống, cũng chẳng thèm liếc mắt nhìn hắn!

Trong phòng các học đệ tử đều kinh ngạc đứng lên, có vài người bắt đầu xôn xao bàn tán: "Các ngươi trông thấy sắc mặt của Lý phu tử chưa?"

"Đúng vậy a, mặt hoàn toàn thay đổi luôn rồi nha!"

"Đúng đấy, hiện tại cũng có người chống đối lại hắn rồi, rõ ràng ngày thường đều chèn ép chúng ta mà!"

Tiếng bàn tán càng ngày càng nhiều, sắc mặt Lý phu tử cũng càng ngày càng khó coi!

Đột nhiên, mang theo một đạo linh lực đánh mạnh vào sau lưng của Phượng Thiên Vũ!

Lập tức mọi người ngừng nói.

Phượng Thiên Vũ cảm giác được chưởng lực đang tiến về phía mình, thân hình lóe lên rồi biến mất ngay tại chỗ, sau đó xuất hiện trước mặt Lý phu tử!

Phượng Thiên Vũ nhìn Lý phu tử, môi mỏng nhẹ kéo: "Thân là phu tử, lại ở sau lưng đánh lén đệ tử, ngươi dám xưng là phu tử sao?"

Nhìn Phượng Thiên Vũ đột ngột xuấn hiện trước mặt, Lý phu tử cũng sửng sốt một chút, hắn không nghĩ tới tốc độ của Phượng Thiên Vũ lại nhanh như vậy, nhưng đời thửa nào có phu tử đi sợ đệ tử!

"Đánh lén thì như thế nào?"

Lời này vừa nói ra, không khí trong phòng học càng thêm căng thẳng, đây là cái dạng phu tử gì thế!

"Như thế nào là sao?" Phượng Thiên Vũ ôn nhu cười, đầu ngón tay rất nhanh tóm chặt lấy cổ của hắn: "Giết ngươi, thì như thế nào?"

Những người khác ở một bên đứng xem, không nói gì, bọn họ cũng muốn Phượng Thiên Vũ đánh cái tên phu tử này tàn phế luôn đi, cũng không cần phải giết hắn!

Nhóm đệ tử bắt đầu sốt ruột rồi!

"Cô nương, buông phu tử ra đi, bằng không sẽ bị phu tử trừng phạt đó!"

Phượng Thiên Vũ nghe xong, hai tay càng thêm xiết chặt, không có ý tứ muốn buông ra!

"Kì quái, phu tử là trung cấp Linh Tông, tại sao lại đánh không nổi cô nương kia nhỉ?" Có người nghi hoặc cất giọng hỏi!

Mộc Mộc cười đắc ý: "Đó là bởi vì A Vũ nhà ta cũng là trung cấp Linh Tông!"

Lời này vừa nói ra, Lý phu tử phải mở tròn hai mắt, không có khả năng, nếu như nàng chỉ là một trung cấp Linh Tông, thì cùng lắm chỉ ngăn cản được linh lực của hắn mà thôi, chẳng lẽ nàng là cao cấp Linh Tông?

Ý nghĩ này vừa hiện ra, Lý phu tử lập tức cảm thấy mình như sắp chết rồi!

Phượng Thiên Vũ bỏ qua hắn, khi Lý phu tử còn chưa lấy lại được tinh thần, một chưởng đánh tới hắn liền bay ra ngoài!

"Cút!"

Lý phu tử từ dưới đất đứng lên, trong miệng còn có máu tươi, nhìn Phượng Thiên Vũ: "Ngươi đợi đấy" nói xong vừa lăn vừa bò đi ra ngoài!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK