-Thế nên khác với Khí tộc và Yêu tộc nhỏ yếu biết vâng lời mỗi khi ta kêu gọi, giúp ta có thể dễ dàng xin ít máu đem về chế thuốc, nghiên cứu sức mạnh ẩn chứa bên trong vì ta còn là một Luyện Đan Sư, Phù Lục Sư, ta có thể đối xử tốt với chúng, cho chúng thoát chết. Nhưng đối với các ngươi thích kiểu lỳ lợm, không biết vâng lời, ta sẽ tiễn đưa các ngươi đi về cõi cực lạc như ta đã từng làm với…
-Thiên Hổ tộc, Ma tộc, Long tộc, Mộc tộc, Quỷ tộc, Hồn tộc. Mà chắc các ngươi cũng không thể biết được, bởi lẽ lúc đó các ngươi còn chưa đến nơi đây mà, khà khà…
Lộ một nụ cười tà ác với chín người Tinh Linh tộc, Vô Thường lập tức hướng lên không trung kinh lễ hỏi lão giả Trấn Kim.
-Vãn bối Vô Thường có một vấn đề cấp bách cần hỏi, mong mỏi tiền bối trên cao trợ giúp vãn bối giải đáp thắc mắc.
-Ngươi cứ nói, lão phu sẽ tùy tình huống câu hỏi của ngươi để trả lời hoặc giữ im lặng.
Âm thanh của Trấn Kim bình đạm vọng lại tai Vô Thường mặc dù trong lòng lão đã rất kinh ngạc khi nghe tin Vô Thường tự nhận bản thân đã loại bỏ ít nhất năm chủng tộc ra khỏi cuộc tranh đoạt.
Vô Thường nói.
-Lúc trước, vãn bối từng thấy tiền bối và vị thiếu nữ đang ngồi tại chiếc ghế hạng nhất nơi kia có giao tình. Vậy nếu vãn bối giết nàng thì tiền bối có ngăn cản hay trừng phạt vãn bối?
-Ha ha ha…
Nghe đầy đủ câu hỏi này của Vô Thường, lão giả Trấn Kim chợt cổ quái cười lên, tiếp đó lão trả lời hắn.
-Lão phu và nàng dĩ nhiên là không hề có mối quan hệ hay giao tình gì, nhưng giữa lão phu và cha nàng từng có một đoạn ân huệ ở thời niên thiếu nên mới có sự tình xảy ra như ngươi đã thấy. Bất quá thì ngươi yên tâm, cuộc tranh đoạt sinh khí này chính là do các vị đại năng tối thượng tạo thành, lão phu chỉ là một tiểu bối nho nhỏ được may mắn cử đến làm người giám sát, cho nên lão phu không thể can thiệp vào bất cứ chuyện gì tại nơi đây.
-Chứ nếu can thiệp được, lão phu đã đập chết tên tiểu dâm tặc nhà ngươi ngay từ lúc nãy rồi.
-Ồ, vậy có nghĩa khi vãn bối có làm chuyện “không bằng cầm thú” ngay tại đương trường với nàng, tiền bối cũng sẽ không ngăn cản hay động tay, động chân chứ?
-Tất nhiên, lão phu có thể cam đoan. Thế nhưng ngươi nghĩ rằng ngươi có thể chạm được một ngón tay vào người nàng? Ha hả, theo lão phu thấy thì đó chỉ là giấc mơ hư ảo với một tiểu dâm tặc Nhân tộc nhỏ bé như ngươi.
Trấn Kim không có khả năng biết được những gì Kiểm Định Thiên Kính chiếu ra, lão cũng không biết Vô Thường – một con rối của Thiên Đế, hoặc tệ hơn là của Chí Tôn cảnh rốt cuộc còn giấu bao nhiêu sức mạnh. Nhưng nhờ năng lực của Thiên Vương cảnh, lão lại biết rõ Tinh Vũ Nguyệt có Ảo Thể trong truyền thuyết cổ của Tinh Linh tộc, không những thế mà nàng còn kế thừa Thần thông bẩm sinh Ảo Thân vạn năm khó gặp của mẹ nàng, Nữ Vương thống trị toàn bộ Tinh Linh Giới.
Với Ảo Thể, người không có lĩnh ngộ về không gian, tính ảo, cũng như không có thuộc tính không gian, thuộc tính ảo thì dù có ở đẳng cấp cảnh giới nào đi chăng nữa vẫn không thể chạm được một ngón tay lên người Tinh Vũ Nguyệt khi nàng ta không muốn.
Lại kết hợp thêm với Ảo Thân, hay còn có thể gọi thân pháp ảo diệu, lúc thật lúc ảo, lúc ảo lúc hư vô, Tinh Vũ Nguyệt đã dường như không ai có thể chạm vào được.
Tiểu tử Nhân tộc chỉ có Hỏa thuộc tính lại muốn chạm vào người nàng? Đó là điều suy tư vọng tưởng.
-Cũng có lẽ…
-Cảm tạ tiền bối giải đáp, vãn bối đã hết nghi hoặc trong lòng.
Cười nhạt một cái khiến Trấn Kim khó hiểu, Vô Thường cảm tạ lão liền quay trở về nhìn chín người trai tuấn gãi mỹ thuộc Tinh Linh tộc.
-Các ngươi nghe thấy rồi đấy, sẽ không ai đến cứu các ngươi đâu, kể cả Thần nữ của các ngươi.
Tiếp đó hắn hướng đến Tinh Vũ Nguyệt quốc sắc thiên hương, chim sa cá lặng, người ngu vua ngẩn, một sắc đẹp khủng hoảng, một sắc đẹp tiêu diệt mọi chúng sinh nếu chạm mặt đang ngồi trên ghế hạng nhất cách hắn trên dưới 500m mà quát to lên.
-Tiểu mỹ nhân, ta cho ngươi mười giây để rời khỏi chiếc ghế đó, đồng thời tiến đến đây lập giao ước chủ - tớ với ta hoặc vợ chồng cũng được. Nếu không thì cứ cách một giây sau mười giây ta cho phép trôi đi, ta lại giết chết một người trong đoàn Tinh Linh tộc của ngươi.
Vô Thường bá đạo nói là như vậy, trên thực tế hắn biết chuyện này sẽ không đơn giản như hắn tưởng khi mà bản thân phải che đi thực lực thật sự, bởi cho đến thời điểm hiện tại, dù cho có được Vô Thường kia cung cấp thông tin từ Thiên Hổ tộc và Long tộc có liên quan đến những cảnh giới bên trên Thiên Nhân cảnh, hắn vẫn không dám sử dụng toàn bộ sức mạnh.
Ở trước mặt một vị đại năng như Trấm Kim lão giả, Vô Thường chỉ cần sai một ly là hắn sẽ mất đi tất cả.
Còn chuyện hắn muốn Tinh Vũ Nguyệt, con gái của một vị Nữ Vương – bá chủ Tinh Linh Giới và một vị Thiên Vương vô cùng khủng bố tu luyện ở Đại Thế Giới làm nô lệ hoàn toàn là sự thật, vì Tinh Vũ Nguyệt quá đẹp, một sắc đẹp khiến Vô Thường dù không yêu, không “xơi” nhưng cũng phải bắt cóc đem về ngắm mới hả dạ. Bất quá khi đứng trước một nữ nhân đẹp đến nỗi “muốn rớt luôn hai quả lắc đồng hồ ở bên dưới đũng quần để không bao giờ tiểu đệ bắn ra chất nhầy trắng mà tha hồ được chơi sáng đêm, không sợ hậu quả sản phẩm có thể được tạo ra”, hắn không “xơi” thì chính là thái giám tu chín chín kiếp.
-Không tin sao? Ta đoán được, haizz…
Vô Thường không thấy Tinh Vũ Nguyệt phản ứng, chín nam tuấn nữ xinh của Tinh Linh tộc cũng đứng yên, lão giả Trấn Kim buồn bười, thiếu nữ tuyệt mỹ có chín đuôi trắng như tuyết ngồi ở chiếc ghế thứ hai kế bên Tinh Vũ Nguyệt lại lộ ánh mắt chán ghét và tức giận, hắn cuối đầu méo mặt.
Bất quá ngay tức khắc hắn lại ngẩn đầu lên mỉm cười.
-Đùa thôi. Ta sẽ cho các ngươi, những sinh linh luôn tự tin bản thân không một chủng tộc khác có thể đ-ng vào thấy được, chơi với lửa thì tất cả nhận lại chỉ là đau thương, chết chóc và sự hủy diệt.
-1…
-2…
Vô Thường bắt đầu đếm. Và dĩ nhiên thì ai còn ý thức tại đấu trường cũng đều lộ vẻ khinh thường dõi theo hắn để xem hắn làm được trò trống gì, khi mà Hỏa thuộc tính dường như không thể làm gì được Ảo Thể, Ảo Thân và Ảo Thị.
-4…
-5…
-Các ngươi còn 15 phút để ngồi xuống chiếc ghế xứng đáng với thứ hạng của bản thân.
Đến giây thứ 6, Trấn Kim lão giả cũng đúng lúc thông báo thời gian chỉ còn một nửa.
Vô Thường đứng bên dưới trong tư thế hai tay bỏ túi quần vẫn tiếp tục đếm.
-7…
-8…
-9…
-10!
Đếm đến giây thứ 10, đôi mắt của Vô Thường bỗng nhiên cháy rực lửa tím (hỏa nhãn). Hắn nham hiểm nói.
-Hết giờ rồi nương tử của ta à. Bây giờ thì nàng đừng trách ta độc ác với những kẻ từng vừa phụng thị nàng không lâu trước đó.
-Được rồi, để các ngươi trước khi chết được an lòng, ta sẽ cho các ngươi biết một vài thông tin sau.
Chuyển ánh mắt lạnh lẽo sát ý qua chín tộc viên mỹ mạo của Tinh Linh tộc luôn duy trì vẻ điềm tĩnh mà nói.
-Thứ nhất, không một điều gì có thể qua mặt được ta, cho dù là Thần thông.
-Do vậy, cái thứ mà giúp các ngươi tránh được Thần thông của ta khi nãy, nó đơn giản chỉ là một loại Thần thông tác động lên não bộ ta, khiến ta bị ảo giác rồi nhìn thấy, cảm nhận thấy các ngươi đứng nơi đây nhưng lại tưởng là đang đứng ở bên kia nên ta mới tấn công hụt.
-Và nếu như ta đoán không lầm thì bằng một cách nào đó, Thần thông này đã dung nhập vào cơ thể của các ngươi, vì thế ngay từ khi ta nhìn thấy thân hình của các ngươi liền đã trúng phải Thần thông đó, lúc thi triển Thần thông cũng là lúc ta đang bị trúng Thần thông của các ngươi nên đã dẫn đến thất bại.
-Thứ hai, không Thần thông nào có thể đánh vào mặt ta hai lần.
Nói xong câu, Vô Thường cũng bỗng chốc xoay chân một góc 30 độ về phía bên phải, hỏa nhãn màu tím của hắn lập tức nhìn về khoảng không cách bản thân hơn 20m.
Hành động này của Vô Thường lập tức khiến chín tộc viên của Tinh Linh tộc đều khẽ động sắc mặt. Lão giả Trấn Kim trên cao liền bất ngờ vô cùng.
“”Làm sao chuyện này lại có thể xảy ra, hắn cứ như vậy đơn giản tìm được vị trí thật sự của chín tiểu bối Tinh Linh kia, mà không chỉ thế, lý giải của hắn cũng kinh người như vậy?”
“Không sai vào đâu được, không sai vào đâu được, đây tuyệt đối là của Chí Tôn cảnh chứ đã không còn nằm trong phạm vi của Thiên Đế cảnh”.
-Không cần phải kinh ngạc.
Bên dưới, Vô Thường tiếp tục đưa ra thông tin.
-Hỏa nhãn của ta đơn nhiên sẽ không thể thấy được thân ảnh của các ngươi đang đứng ở nơi đâu, thế nhưng… nó lại nhìn được nhiệt độ mà cơ thể của các ngươi đang tỏa ra, cho nên là… khà khà.
-Thứ ba, ta sẽ cho các ngươi biết, Hỏa thuộc tính kinh hãi như thế nào, nó không đơn giản như trong suy nghĩ của các ngươi, nên là…
Nói đến đây, Vô Thường chợt quay sang quát to với Tinh Vũ Nguyệt.
-Nếu ta nhớ không lầm thì đã trôi qua thêm hơn 20 giây. Nương tử, ngươi còn nhớ điều trước kia ta từng nói chứ?
-Quá một giây là một mạng người phải ra đi, đến bây giờ đã quá 20 giây nhưng vì chỉ có chín cái mạng nên ta đành tiễn chúng đi chung một lúc.
Lộ ra một vẻ mặt điên cuồng khoái chí, Vô Thường bỗng nhiên đưa bàn tay phải lên trời rồi tà ác bóp chặc lại.
Đồng thời ở trên cao, lão giả Trấn Kim với tư cách là đại năng Thiên Vương cảnh cùng với các năng lực vốn có, khi nhìn xuống hành động này của Vô Thường, lão lại lắc đầu.
“Tên này ngoài thì miệng hùm, miệng hổ, bên trong lại là một kẻ hiền, không có ý xấu gì cả. Chỉ là không biết con gái Hiên Mộc Thiên Vương có hiểu bản thân nàng đang trúng ảo thuật của hắn hay không mà thôi ”.
Có Ảo Thể, Tinh Vũ Nguyệt sẽ không bị ai chạm vào người, nhưng ý thức của nàng lại có thể bị đ-ng chạm. Đây cũng là điểm yếu duy nhất của Ảo Thể.