Chỉ là, không có ai quan tâm.
Bởi vì Thẩm Sở Sở vẫn chưa tỉnh lại.
Hàn Hành Ngạn vốn là ngồi trong xe chờ, lúc nhìn thấy Thẩm Sở Sở đi tới, liền xuống xe. Kết quả anh phát hiện thấy sắc mặt của Thẩm Sở Sở dường như không đúng lắm. Vì thế không lo lắng gì khác, trực tiếp đi thẳng tới.
Đúng lúc lập tức sẽ đi tới bên người Thẩm Sở Sở thì Thẩm Sở Sở lại ngất đi.
Các phóng viên còn chưa kịp kêu lên liền nhìn thấy Hàn Hành Ngạn nhanh như cơn gió bế Thẩm Sở Sở lên xe. Tiểu trợ lý cũng vội vàng theo lên xe.
Sau khi đến bệnh viện, bác sĩ và phòng bệnh vừa rồi trên xe đã liên hệ trước đều chuẩn bị xong.
Bác sĩ già tuy rằng bây giờ là bác sĩ Tây hơn nữa mới du học trở về từ nước ngoài mấy năm trước, nhưng đối với các loại kỹ năng như bắt mạch cũng là học qua.
"Cô ấy dạo này có gì bất thường không?" Bác sĩ hỏi.
Hàn Hành Ngạn trong lòng khẩn trương, cau mày, hỏi lại: "Bác sĩ, vợ tôi sinh bệnh gì sao?"
Bác sĩ già xua xua tay, nói: "Đừng hiểu lầm, chỉ là tìm hiểu tình huống một chút."
Vương Thiến vẫn luôn đi theo Thẩm Sở Sở, nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Hàn Hành Ngạn, vội vàng nói: "Dạo này sếp luôn chạy vòng quanh các địa phương trên cả nước. Phương điện nghỉ ngơi khá bình thường, có thể là vì lao lực, thời gian ngủ so với trước đây dài hơn. Ngoài ra thì không có gì."
"Khẩu vị có tốt không?" Bác sĩ hỏi.
Vương Thiến đáp: "Khẩu vị khá tốt ạ, hình như còn ăn nhiều hơn trước đây một chút."
Bác sĩ nghe thế, gật đầu, nói: "Trước tiên làm kiểm tra đã."
Sau khi các loại kiểm tra đều làm xong, Thẩm Sở Sở vẫn chưa tỉnh lại.
Bác sĩ cầm đơn xét nghiệm, quyết định nói cho Hàn Hành Ngạn: "Anh Hàn, vợ anh có thai rồi. Hai tháng."
Hàn Hành Ngạn nhất thời ngây ra ngay trong lúc nói chuyện, anh quay đầu nhìn Thẩm Sở Sở đang nhắm mắt chưa tỉnh lại, tim đập rộn ràng. Anh có con rồi, anh và Sở Sở có con rồi.
Sau khi kích động trong lòng qua đi, Hàn Hành Ngạn nói: "Nhưng mà, vì sao Sở Sở vẫn chưa tỉnh lại?"
Bác sĩ đáp: "Người mang thai bôn ba mệt mỏi, quá mệt thôi. Thai nhi lại không có vấn đề gì, xem ra là một bảo bảo kiên cường. Nếu là người bình thường ép buộc như vậy, sớm đã có dấu hiệu sảy thai rồi. Chẳng qua, sau này cũng không thể quá sơ suất, trong thời gian ngắn không thể lại đi máy bay hay là đi xe đường dài nữa."
Hàn Hành Ngạn đáp: "Ừm, được."
Khi Thẩm Sở Sở tỉnh lại đã là mười một giờ trưa rồi, cô mở mắt, lời đầu tiên nói ra chính là: "Đói."
Hàn Hành Ngạn lập tức đứng dậy nói: "Sở Sở, em tỉnh rồi, muốn ăn gì?"
Nói rồi, cúi đầu hôn lên má Thẩm Sở Sở.
"Sao em lại ở trong bệnh viện, em nhớ là em đang ở sân bay không phải sao?" Thẩm Sở Sở nghi hoặc hỏi.
Hàn Hành Ngạn giải thích sơ qua cho cô.
Cuối cùng, Hàn Hành Ngạn nói: "Sở Sở, chúng ta có con rồi."
Thẩm Sở Sở vui mừng hỏi lại: "Thật sự có rồi sao?" Nghĩ tới mình gần đây mệt mỏi như vậy, cô lại nói, "Đứa bé có phải là..."
Hàn Hành Ngạn lắc đầu, nói: "Không sao, con không sao."
"Thế thì tốt, thế thì tốt."
Chuyện Thẩm Sở Sở mang thai Hàn Hành Ngạn còn chưa nói với bất kỳ ai, lúc này thấy cô tỉnh lại muốn ăn, mới nghĩ đến việc gọi điện cho mẹ mình hỏi thăm một chút.
Mẹ Hàn vừa nghe con dâu có thai rồi, vội vàng phân phó người giúp việc đi đun canh, sau đó lại dặn dò Hàn Hành Ngạn một phen.
Lúc điện thoại của Trần Tây Lệ gọi tới, Thẩm Sở Sở đang ăn cơm, cô dạo này rất dễ đói, hơn nữa lại mấy bữa chưa ăn rồi. Vì vậy ăn nhiều hơn bình thường.
Hàn Hành Ngạn thấy Thẩm Sở Sở đang bận rộn, liền tự nhận điện thoại.
"Sở Sở, em tỉnh rồi à? Trong người thấy thế nào?"
Thẩm Sở Sở một bên ăn một bên nói: "Vừa mới tỉnh lại, bây giờ đang ăn cơm. Chị Lệ chị yên tâm, em không sao."
"Ờ ờ thế thì được. Phải rồi, nhớ lên mạng báo bình an với người hâm mộ. Còn có, ba ngày sau ở Đế đô có một hoạt động cần em..."
Lời còn chưa nói xong, liền bị một giọng nói lạnh lẽo ngắt đứt: "Sở Sở có thai rồi, cần tĩnh dưỡng, công việc thì trước cứ tạm thời lui lại đã."
Trần Tây Lệ thế là trầm tư một lúc, sau đó hỏi: "Sở Sở, em có thai rồi? Lúc trước tuyên truyền liên tục như vậy, không sao chứ?"
Thẩm Sở Sở trừng Hàn Hành Ngạn một cái, đáp: "Không sao không sao, chẳng qua bác sĩ nói sắp tới phải nghỉ ngơi một thời gian, không thể dày vò được."
Trần Tây Lệ nói: "Thế được rồi, chị đem các thông cáo phía sau đều lùi lại, em hiện tại cứ dưỡng mình trước đã."
"Ừm, được ạ, cảm ơn chị Lệ."
Thẩm Sở Sở sau khi cúp máy, lại tiếp tục ăn.
Khi mẹ Hàn tới, nhìn thấy khẩu vị của Thẩm Sở Sở tốt đến vậy, yên tâm nói: "Nhìn con ăn tốt vậy, em cũng yên tâm. Mẹ vừa rồi còn cho là Hành Ngạn lừa mẹ cơ."
Thẩm Sở Sở có chút ngại ngùng nói: "Mẹ, con bình thường không ăn được nhiều như thế này, chính là mấy bữa rồi chưa ăn mới như vậy."
Mẹ Hàn cười tiếp: "Không sao không sao, thế này là có phúc. Mẹ lúc mới có Hành Ngạn, nhưng là đem mẹ dày vò muốn mạng. Cũng phải đến tháng thứ năm thứ sáu rồi, nó mới dần ngừng lại. Quả nhiên a, sinh ra nó cũng rất nghịch ngợm."
"Khụ khụ, mẹ." Hàn tổng bất mãn lên tiếng.
Thẩm Sở Sở nghiêng đầu liếc anh một cái.
"Ôi ôi, được rồi được rồi, mẹ không nói nữa. Vì thế, thấy con ăn được như vậy, mẹ cũng yên tâm."
"Ừm."
Sau khi ăn xong, Thẩm Sở Sở đăng một bài Weibo.
{Thẩm Sở Sở V}: Dạo này có thể là do bay đi bay lại nhiều, có chút mệt mỏi có chút chóng mặt, bây giờ đã tỉnh lại, cảm ơn mọi người đã quan tâm.
"Quào quào quào, nhìn thấy video dọa chết tôi rồi. Không sao là tốt rồi, không sao là tốt rồi [Rơi nước mắt]"
"Xoa xoa ~ Sở Sở nghỉ ngơi cho tốt! Hàn tổng thì sao, Hàn tổng của chúng ta thì sao, anh ấy soái đến bọn tôi muốn khóc luôn! [Hoa tâm]"
"Phải nghỉ ngơi cho tốt nha, Sở Sở. PS: Hàn tổng thì sao?"
......
Vào buổi tối, Thẩm Sở Sở lướt Weibo, nói với Hàn Hành Ngạn: "Anh xem, mọi người bây giờ hình như càng thêm hứng thú với anh. Ài, đều không quan tâm đến em. Buồn ghê."
Hàn Hành Ngạn nghe giọng nói ai oán này, xoa xoa đầu Thẩm Sở Sở, nói: "Ừ, bọn họ không quan tâm, anh quan tâm."
Phần lớn dân mạng không có được đáp án từ phía Thẩm Sở Sở, liền chạy tới Weibo của Tập đoàn Hàn thị dò hỏi.
"Bà chủ của công ty mọi người rốt cuộc có phải là Thẩm Sở Sở không?"
"Thẩm Sở Sở và Hàn tổng túm lại là có quan hệ gì?"
"Hàn tổng của chúng tôi thì sao? Muốn thấy Hàn tổng!"
......
Vốn cho rằng sẽ không có được hồi âm, không ngờ admin lại trả lời một trong số các bình luận.
"Hàn tổng thì sao?"
Trả lời: Vợ Hàn tổng mấy hôm trước ngất xỉu, vì thế anh ấy đang ở nhà với vợ [Mỉm cười]
Cư dân mạng nhìn thấy tin nhắn trả lời này thì bùng nổ!
Vì vậy, trừ người trong cuộc không hề thừa nhận ra, tất cả các thông tin đều cho thấy, Hàn Hành Ngạn và Thẩm Sở Sở đã kết hôn!
Còn Thẩm Sở Sở mà mọi người đang chú ý thì từ sau lần ngất đi đó, một khoảng thời gian rất dài không hề xuất hiện lại trước mặt mọi người.
Bộ phim "Tình đầu" này chiếu với tốc độ hai tập một, không tới một tháng liền chiếu xong. Mà vào ngày cuối cùng, lượng theo dõi đã đột phá mốc 4. Với tư thái của một chú hắc mã, trở thành phim truyền hình của năm đó.
Điều này khiến cho các đài truyền hình không mua bản quyền hối hận không thôi. Rất nhanh, lượt thứ hai, thứ ba lại bắt đầu lên sóng.
Thẩm Sở Sở và Diệp Kỳ Thâm đều theo bộ phim này mà giá trị trong lĩnh vực truyền hình tăng lên gấp mấy lần.
Theo lẽ thường, quay một bộ phim hot như vậy, nam nữ chính hẳn là phải tranh thủ lúc nổi nhất nhanh chóng đi ra thể hiện cảm giác tồn tại mới đúng. Kết quả, không biết hai bên có phải là đã hẹn trước không mà người này so với người kia càng khiêm tốn.
Thẩm Sở Sở cũng tốt là thỉnh thoảng còn biết đăng một bài Weibo.
Diệp Kỳ Thâm thì giống như là người ở ẩn vậy, trừ trước khi lên sóng thì chuyển phát Weibo tuyên truyền phim ra, những lúc khác thì một chút động tĩnh cũng không có.
Người khác không biết anh đang làm gì, Thẩm Sở Sở lại biết.
Diệp Kỳ Thâm lúc này đang ở nhà với vợ con. Đúng vậy, anh đã phục hôn với Lý Viên Viên. Dùng lời của anh để nói thì, anh muốn đem khoảng thời gian đã bỏ lỡ kia toàn bộ đều bù lại.
Phim lúc nào cũng có thể quay, nhưng sự trưởng thành của con lại chỉ có một lần, dỗ vợ cũng phải đúng lúc mới được.
Bọn họ càng như vậy, các đài truyền hình càng muốn mời họ tới tham gia tiết mục. Chỉ là, đừng nói chương trình tạp kỹ của đài truyền hình, liền đến phim của các đạo diễn trong vòng một năm bọn họ còn không nhìn đến.
"Tuy rằng tôi biết anh Thâm và Sở Sở đều kết hôn rồi, nhưng tôi rất muốn nhìn bọn họ đứng chung sân khấu, áu áu áu! [Khoa trương]"
"Tôi cũng vậy, tôi cũng vậy! Cả bộ phim không hề có cảnh kích thích nào, nhưng lại khiến cho tôi xem đến mức hint bay khắp nơi. Cầu hai người hợp thể một lần để thỏa mãn chúng tôi, được không? [Rơi nước mắt]"
"Hai người ít ra cũng lên tiếng từ xa đi chứ, để cho bọn này ôm chút hoang tưởng, có được không a!"
Không thể không nói, hiện giờ tiếng hô hào của dân mạng vẫn là có tác dụng.
Ví dụ như ở nhà họ Hàn.
"Người hâm mộ bây giờ đều điên rồi à?" Hàn tổng đọc bình luận lành lạnh nói.
Thẩm Sở Sở: "... Đâu có, họ chỉ là nhất thời còn chưa thoát được khỏi phim thôi."
"Phim truyền hình và hiện thực là hai việc khác nhau, sao có thể lẫn lộn vào một chỗ." Hàn tổng không vui nói.
"Ừm, đúng. Không thể lần lộn làm một." Thẩm Sở Sở đáp.
Ví dụ như ở nhà họ Diệp.
"Diệp Kỳ Thâm, chúc mừng a, anh lại có thêm CP mới rồi." Lý Viên Viên nhìn điện thoại mặt không biểu tình nói.
Diệp Kỳ Thâm đang trêu chọc con trai, muốn sống tốt nên cưỡng lý nói: "Làm gì có CP mới, CP của anh trước giờ chỉ có mình em."
Lý Viên Viên lườm anh một cái, nói: "Em còn chưa nói gì đâu, anh giải thích cái gì."
Diệp Kỳ Thâm: "..."
Ngay sau đó, Thẩm Sở Sở và Diệp Kỳ Thâm ở trên một chuyện đều đạt được thống nhất.
"Anh Thâm, tụ tập đi, dẫn chị dâu đi cùng."
"Được, gặp thôi, dẫn cả em rể nữa."
Sau đó vào buổi tối một ngày, những người cầu mong hợp thể được thỏa nguyện.
Giang Châu và Tô Ngôn Ngôn hợp thể rồi, chẳng qua, trong ảnh còn có thêm hai người, một người là Hàn tổng đã kêu gọi từ lâu, một người là mẹ đứa trẻ Lý Viên Viên.
Vì thế, người ghép CP thành công thối lui.