Bốn vị Hoàng tử cùng vài vị Công chúa đều hướng Trung An Hầu Phủ chúc thọ, Tỉnh Đế nhiều lần hỏi Ân Niệm Yên có muốn cùng đi không, nhưng nàng lại từ chối, nếu nàng cùng Tỉnh Đế đến sẽ nâng cao Trung An Hầu Phủ uy vọng, nhưng quá cao sẽ dễ dàng té ngã, ân sủng quá nhiều, làm đỏ mắt nhiều người, đám cáo già kia có cớ hợp sức lại đối phó Trung An Hầu Phủ, ngày lành còn được bao nhiêu đâu?
Tỉnh Đế cùng Ân Niệm Yên gọi Ngự Thiện Phòng chuẩn bị trà bánh, hai người cầm tay nhau hướng Cửa thành Vọng Tinh Lâu ngắm cảnh, nơi này rất cao, leo lên vừa mệt vừa nóng, nhưng đến nơi lại được nhìn ngắm cảnh sắc bên ngoài.
"Còn nhớ lần đầu đến Kinh Thành là lúc Thần thiếp mười sáu tuổi, hiện tại đã gần ba mươi, Lão đại Khúc Vinh Khang nhi nữ song toàn, Lão Ngũ không đến mấy ngày nữa là cập quan, Tiểu Lục cùng Tiểu Thất tự mình theo đuổi chí hướng riêng, thời gian thoắt cái qua mau hơn ta tưởng nhiều".
Tỉnh Đế sủng nịnh nói "đợi Tiểu Ngũ cập quan sau, Trẫm sẽ hạ chỉ nhường ngôi, chúng ta chỉ làm một đôi phu thê bình thường, cùng nhau du sơn ngoạn thủy, sống cuộc đời tự do tự tại".
"Hoàng Thượng định bỏ gánh sao? Có phải hay không còn quá sớm, Tiểu ngũ tuổi trẻ sợ trấn không được đám cáo già kia đi".
"Nàng quá xem thường Tiểu Ngũ rồi, Trẫm sợ Tiểu Ngũ đem đám tự xưng lão thần kia đùa bởn trong tay đi, Tiểu Ngũ từ nhỏ đã theo trẫm bên người, còn được nàng cầm tay chỉ dạy, đám người kia không phải hắn đối thủ, còn có lão đại bên cạnh giúp đỡ, Đại hưng chỉ biết càng thêm hưng thịnh".
Ân Niệm Yên dịu dàng cười, buông xuống chung trà nói "Hoàng thượng quyết định là được rồi, thần thiếp tranh thủ tìm kiếm người thích hợp, sau này chúng ta du sơn ngoạn thủy, bên cạnh Tiểu Ngũ còn có người bầu bạn".
"Niệm Nhi nói phải..."
Trung An Hầu Phủ bên trong náo nhiệt phi thường, từng người chúc tụng nhau, bổng nhiên bên ngoài có người thông báo Hoàng tử, Công Chúa đến, chủ cùng khách nhanh chân ra đón tiếp.
"Hôm nay là ông ngoại chỉnh thọ, không cần quá đa lễ" nói xong đám người hướng Ân Bách Điền phu thê chào hỏi "Ông ngoại, bà ngoại an, chúng ta tự mình chuẩn bị thọ lễ cho ngài, hy vọng Ông ngoại thích".
"Thích, chỉ cần các ngươi đem chén nước lã đến Ông ngoại đều thích a... mau vào bên trong ngồi" Ân Bách Điền mấy năm nay tuy chân đi lại không tiện, nhưng không phải có xe ngựa sao? Hắn có thời gian liền leo lên xe ngựa đi thôn trang nhìn xem, tự mình giảng dạy gieo trồng, trở về viết thành sách, hy vọng đời sao có thể phát huy quang đại, dân chúng người người đều được ăn no mặc ấm.
Tỉnh Đế biết chuyện tán dương không thôi, ban thưởng cho không ít thứ tốt, làm triều thần đỏ mắt, tuy Ân Bách Điền không được thăng quan, nhưng hắn con cháu được hưởng a...
Bên cạnh phu nhân nhóm nói thầm "Ông trời công bằng sao, năm đó Trung An Hầu phu thê không ngại đắc tội quyền quý người, nhất quyết mang đi cháu ngoại gái, còn cho nhập vào Ân gia gia phả, hết lòng nuôi dưỡng mới có hôm nay sao".
"Đúng vậy, nhìn xem Lâm An Bá Phủ đi, hiện tại ai còn nhớ đến đâu, hoàn toàn biến mất khỏi Kinh Thành"
Một vị khác xen vào "cho nên mới nói, nên tích thêm phúc đức, nói không chừng dưỡng ra cái phúc tinh đâu..."
Sở thị biết được chỉ cười không nói, phu nhân xã giao vòng cũng chỉ mấy lời này, nàng nghe nhiều thành quen, nếu Ân gia vẫn còn bị Lâm An Bá Phủ đè nặng, bọn họ sẽ nói khác đi, đều là gió chiều nào theo chiều đó thôi.
Ân Niệm Yên lúc này vội vàng lên, kéo theo Dung Cơ Uyển cùng Huệ Phi, Lương Phi vội theo, chủ yếu là Ngũ Hoàng Tử cập quan, còn có chọn chính phi.
"Ai... năm xưa chọn chính phi cho lão đại, ta nhìn liền biết ai thích hợp, lần này có chút đau đầu a, Các ngươi xem có người nào thích hợp nói cho ta biết là được, nhìn quá nhiều hoa cả mắt".
"Nương Nương trước nghỉ tạm, Muội cùng Lương Phi, Đại hoàng tử phi nhìn mấy bức tranh này thế nào, nếu còn không hài lòng, đợi Ngũ Hoàng tử cập kê xong, chúng ta tổ chức một buổi yến tiệc, tổ chức vài cuộc thi gì đó, như vậy không phải tốt sao".
"Huệ Phi tỷ tỷ nói đúng, nhìn tranh mất quá nhiều thời gian, gập người thật quan sát một phen mới an tâm".
Ân Niệm Yên nghỉ nghỉ có được không, nhìn Dung Cơ Uyển mặt hồng một mảnh làm nàng cười phá lên "cứ như vậy đi, năm đó cũng là ngắm hoa yến ta vừa ý Cơ Uyển đâu, chuyện này giao cho Huệ Phi, Hòa Phi, Lương Phi cùng Uyển Nhi đi, đặt biệt là Cơ Uyển, ngươi đi theo ba vị mẫu phi học tập, không lâu nữa lão đại sẽ phong vương kiến phủ, tự mình quản cả Vương phủ không dễ dàng gì".
"Cẩn tuân mẫu hậu dạy dỗ, Thần tức nhất định chăm chỉ học tập".
Hòa Phi suy nghỉ rất lâu, cuối cùng tự mình đến Phượng Tê Cung cùng hai cung hoàng hậu giúp Tứ Hoàng Tử chọn chính phi "Thần thiếp vừa đến Đại Hưng liền tiến nhập hậu cung, lâu nay không ra cung nên không biết bên ngoài thế nào, Tứ Hoàng tử hôn sự, cầu xin hai cung nương nương làm chủ cho".
Cung Nhân Hoàng Hậu cười nói "Này có gì khó, chúng ta là Tứ Hoàng Tử mẹ cả, lo lắng hắn hôn sự là nhân chi thường tình, Hòa Phi trước tiên hỏi Vinh Cơ có yêu thích cô nương không? Nếu có chúng ta cho người hỏi thăm tính tình cùng thanh danh thế nào, còn bằng không thì vài hôm nữa hậu cung tổ chức Ngắm Hoa Yến, mời cả công tử, cô nương đến tham gia, Mẫu Tử hai người đến nhìn xem có vị cô nương nào thích hợp không".
"Tốt a... làm thần thiếp mấy ngày nay lo lắng không yên, Vinh Cơ thân mình yếu đuối, thần thiếp không thu xếp thông phòng cho hắn, chỉ hy vọng hắn có thể cùng thê tử cầm sắc hòa minh, tựa như Đại Hoàng Tử cùng Đại Hoàng Tử Phi, bất quá hắn có chút không vui, mấy ngày tự nhốt mình trong phòng, Thần thiếp đau lòng đứng ngoài cửa nói, có khúc mắt nên giải chứ không phải hành hạ bản thân mình.
Đến ngày thứ ba Vinh Cơ mới hạ quyết tâm cùng muội nói, Thận Tần nói thiếp chỉ lợi dụng hắn, bắt hắn làm theo ý thần thiếp, Hoàng gia nam nhân sao có thể có một chính phi được, hắn thân mình yếu đuối, nên nạp thêm vài phòng thiếp thất, sinh nhiều nhi nữ mới là phúc khí, nghe xong tâm thiếp khó chịu cực kỳ, còn cố nhịn xuống, Vinh Cơ bị Thận Tần dạy hư a".
Ân Niệm Yên nhíu mày hỏi "Tứ Hoàng Tử muốn thế nào?"
"Hắn muốn thần thiếp dựa theo quy cũ làm, cưới chính phi, nạp hai cái trắc phi, thị thiếp tùy hắn chọn, hiện tại còn đem hai cái hầu mực cung nữ nâng làm thông phòng, còn hứa đợi chính phi vào cửa sẽ nâng làm di nương, hắn hoàn toàn nghe lời Thận Tần".
Hai cung hoàng hậu nhìn nhau thở dài, Tứ Hoàng Tử đang ở tuổi phản nghịch, lại bị Thận Tần xúi dục, đối với Hòa Phi chán ghét càng cao, trước đây còn dấu được, hiện tại liền dấu diếm cũng không muốn.
Ân Niệm Yên thở dài nói ra suy nghỉ của mình "Tứ Hoàng Tử đã không thay đổi được, bổn cung thấy muội đưa vài cái xinh đẹp cung nữ cho hắn đi, nếu may mắn có thai, muội đưa hai người kia về lại cung của mình nuôi dưỡng, sau này có cháu trai, cháu gái làm bạn, mấy năm nay Hoàng Thượng cho Thái Y viện người dùng tốt nhất dược liệu dưỡng thân mình cho Tứ Hoàng Tử, thiết nghỉ có hài tử tuy khó, nhưng không phải không có khả năng.
Trước kia lão Đại chính phi dùng thuốc viên dưỡng thân mình, muội chọn ra người thích hợp, rồi đến tìm bổn cung nhìn qua, nếu không có gì không ổn, dùng dược dưỡng khả năng có thai sẽ cao hơn.
Riêng Tứ Hoàng tử nếu muốn hiếu kính Thận Tần, vậy để mẫu tử bọn họ được toại nguyện đi, một cái hư hài tử, chẳng những không phải thân sinh, còn vô tình vô nghĩa, muội vì hắn đau lòng không đáng".
"Ngọc muội muội nói phải, đợi hai cung nữ kia có thai, bổn cung sẽ cùng Ngọc muội nói lời hay trước mặt Hoàng Thượng, dù sao cũng là Hoàng gia tôn tử, đưa đến muội dưỡng cũng là hợp tình hợp lý, đợi hắn lớn lên Phong tước ra cung, muội có thể đi theo hưởng phúc đi".
Nghe hai cung hoàng hậu khuyên can, Hòa Phi bình tỉnh lại suy nghỉ, đúng vậy sao nàng không nghỉ ra cách này, dưỡng bên người từ nhỏ, nhất định sẽ hiếu kính nàng, thân cận nàng, còn hai cung nữ kia nếu an phận nàng sẽ giữ lại bên mình, cho bọn họ thân phận, cùng nàng dưỡng tôn nhi, bằng ngược lại đưa đi xuất gia vì ni cũng đúng.
"Thần thiếp tạ hai cung nương nương quan ái".
Hòa Phi trở về tự mình chọn lựa hai cung nữ đưa cho Tứ Hoàng Tử Khúc Vinh Cơ làm thông phòng, tư sắc nhất định phải hơn cung nữ khác, an phận nhưng có chút tiểu thông minh, nếu an phận đến yếu đuối nàng sợ tôn tử sinh giống bọn hắn nương thì làm sao cho phải a.
Tứ Hoàng Tử nghe đại cung nữ Liên Châu bên cạnh hắn mẫu phi nói đưa hai cái thông phòng đến, hắn trước tiên nghỉ Hòa Phi lấy lòng hắn, nhìn hai nữ nhân kia tư sắc không tồi, đoan chính lại mang theo chút kều mị, hắn là hoàng tử, như vậy mới đúng sao.
Thận Tần mấy ngày trước vô ý va chạm Vân Khánh Quý Phi, bị phạt sao chép kinh phật mười cuốn, hai cung hoàng hậu cố tình ngăn chặn tin tức, hiện tại Nguyên Tỉnh Các cái gì đều không biết, kể cả Ngắm Hoa Yến náo nhiệt phi thường đều không có tiếng gió lọt đến tai Thận Tần, có thể thấy hai cung hoàng hậu quyền lực có bao nhiêu lớn.