"Niệm nhi cảm thấy thế nào? Chúng ta đến tối hôm trước, nghe nói ngươi vào phòng sinh, trong cung có người đến đón chúng ta".
"Nữ nhi tốt đâu, bụng có chút đói, ăn chút gì sẽ thoải mái hơn thôi, hai đứa nhỏ đâu rồi".
Vinh Thị cười xen vào "Nương nương không cần lo lắng, Đại Hoàng Tử cùng Ngũ hoàng tử đang canh cho hai cái đệ đệ ngủ đâu, Lục Hoàng Tử giống Hoàng Thượng bảy tám phần, còn Thất hoàng tử có bảy tám phần giống Nương Nương đâu, cả hai đều rất ngoan ngoãn, cả đêm ngủ ngon, không khóc nháo người".
"Đại Tẩu ngươi nói đúng, chúng ta Hoàng tử nhất ngoan" Sở thị biết được là hai vị Hoàng Tử, tâm vui mừng nhưng có chút tiếc không phải long phượng thai, nếu sinh một vị công chúa, xem như nhi nữ xong toàn.
Ân Niệm Yên hạnh phúc cười viên mãn, đời này của nàng như vậy quá đủ rồi, cầm lên cháo gà uống liền một mạch, nhưng không mất quy cũ, nàng quả thật đói, đau đớn cả đêm, sinh xong ngủ liền một mạch đến trưa, không đói mới lạ đâu.
"Chủ Tử, Khánh Quý Phi đã đến hai lần, lần nào cũng hỏi thăm chủ tử, kế tiếp lại ôm hai vị Tiểu Hoàng Tử không buông tay, nô tỳ nhìn là thật tâm yêu thích, ngày sau sẽ là khách thường xuyên đến đi".
"Thật lòng là tốt, có điều tra được gì không?".
"Đã mất hết dấu vết, chỉ biết là bí dược, được pha loãng lẫn vào túi thơm của tắc cả chủ tử hôm đó, túi thơm của Hoàng Thượng đều có, nghe nói đã tìm thấy thi thể Ngự tiền cô cô hầu hạ y phục của Hoàng Thượng dưới giếng hoang, nhưng vị này trước nay đơn độc, không cùng người tiếp súc, manh mối cũng chặt đứt" Cẩm họa tức giận nói.
"Không vội, cũng chỉ vài người đó thôi, từ từ bổn cung sẽ cho bọn họ biết cái gọi là sống không thuận là thế nào, hậu cung ít người, hiện tại nếu ra tay sợ là Tiền Triều dậy sống, trước ghi nhớ một bút đi".
Lúc bên cạnh Tỉnh Đế nàng cảm giác Ngọc Hồ Lô run lên, chưa kịp phản ứng thì bụng đau đớn khó chịu, chỉ có thể trước lo thân mình cùng hài tử, nàng có cẩn thận đến đâu cũng không thể tránh đi hết tính kế của người khác, ngày sau phải càng thêm cẩn thận mới được.
Thiên Ân Điện Tỉnh đế đang cùng Hoàng Hậu nói về hai vị Hoàng Tử tắm ba ngày, cùng Đại phong hậu cung, Tỉnh Đế không muốn tuyển thêm người vào cung, Phi vị còn chống nhiều, nên là lúc chọn người an phận ngồi vào, như vậy đám lão thần kia không còn gì để nói đi.
"Hoàng Tiệp Dư tấn vì Lương Phi nhập chủ Hỷ Hòa Cung, Hinh Tiệp Dư tấn vì Huệ Phi, nhập chủ Hợp Hoan Cung, Hòa Quý Tần tấn vì Hòa Chiêu Nghi, Lâm Quý Tần tấn vì Lâm Chiêu Nghi nhập chủ Tường Vân Cung, Khánh Quý Phi đã là chúng phi đứng đầu, Trẫm ban cho nàng ta hai lớp phong hào đi, cứ gọi Vân Khánh Quý Phi, Triệu gia gần đây an phận, nếu để Khánh Quý Phi ngồi vào Hoàng Quý phi vị trí, sợ là lại nhảy nhót ra, còn lại Từ Tần Vị trở xuống thăng một bậc".
Tỉnh Đế không biết cố ý hay vô tình đã quên đi Đức Phi, Phùng Phi đám người, người khác cũng không nhắc đến, Hoàng Hậu càng không cần phải nói.
Hoàng Hậu mặt ngoài bình tỉnh, chậm rãi nhìn tên từng người trong danh sách sắc phong, thấy không có gì không ổn, nàng mới nói thêm "dựa theo tổ tông quy cũ, trước phong hậu đại điển, Hoàng Thượng đặt biệt tuyển chọn bốn người vào hậu cung, không biết Hoàng Thượng có người được chọn?".
"Trẫm vốn không muốn tuyển thêm tân nhân, nhưng đây là tổ tiên quy cũ, nếu lão thần nhóm nhắc tới liền tuyển vào, còn im lặng thì thôi".
"Thần thiếp đã biết".
Hai vị Hoàng Tử tắm ba ngày, Dương Trung cầm hai Thánh chỉ đến trước Bích Tiêu Cung, tuyên đọc trước mặt quan viên mệnh phụ nhóm.
"Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết, Ngọc Thuần Hoàng Quý Phi Ân Thị Niệm Yên, từ lúc nhập cung tuân thủ quy cũ, đoan trang hiền thục, hòa thuận cung đình, kính trọng Hoàng Hậu, hết lòng hầu hạ trẫm, sinh hoàng tự có công.... Trẫm phụng thiên ý, tấn phong Ân Thị vì Tây cung Hoàng Hậu, ban phong hào vì Cung Ngọc, khâm thử...."
"Hoàng Thượng vạn tuế vạn vạn tuế....".
Cầm lên chiếu chỉ thứ hai tiếp tục đọc "Hàn Hoàng Hậu quỳ tiếp chỉ"
"Thần thiếp tiếp chỉ, Hoàng Thượng vạn tuế vạn vạn tuế".
"Phụng thiên thừa vận, Hoàng Thượng chiếu viết, Hàn Hoàng hậu từ khi gả vào Hoàng gia, cẩn tuân bổn phận, quản lý hậu cung ngăn nấp, bảo hộ tốt long tự, xứng đáng nhất quốc chi mẫu, nay ban Phong hào vì Cung Nhân, Nhị Công chúa là đích công chúa, tấn phong vì Đoan Minh Trưởng công chúa, ban công chúa phủ, khâm thử....".
Hoàng hậu tạ ơn trong vui mừng, nàng không nghỉ tới Mẫu tử các nàng cũng được phong thưởng, phong hào liền thôi, nữ nhi còn được vượt bật tấn phong vì Đoan Minh Trưởng công chúa, không cần phải đợi đến xuất giá, hoặc là tân đế kế nghiệm mới phong tỷ muội của mình.
Người ở đây ai ai cũng không thể tin vào tay của mình, Hoàng Quý Phi hiện tại đã là Cung Ngọc Hoàng Hậu, chiếu chỉ đã ban ra, lão thần nhóm có cầu xin thu hồi thánh chỉ cũng không được gì, chỉ có thể lui để cầu tiếp theo.
Hôm sao triều chính như thế nào náo nhiệt, Ân Niệm Yên có thê đoán, nhưng nàng hiện tại nghỉ tới 'Hoàng Hậu' hai chữ này, cứ tưởng nàng ngồi vị trí Hoàng Quý Phi đến lúc làm Thái Hậu, bất quá như vậy cũng tốt, nàng nhi tử hiện tại đều là đích tử, Khang Nhi còn là đích trưởng tử đâu.
Sở thị cùng Vinh thị vui mừng đỏ hóc mắt, nhưng trước mặt phu nhân nhóm luôn khách khí, tiến thoái có độ, không một chút được ra vẻ cao nhân nhất đẳng.
Dương Lão phu nhân cùng đám con dâu của mình sắc mặt đặc biệt khó coi, Dương gia cùng Ân gia đã không hợp, hiện tại Ân gia bước chân vào giới quý tộc, nữ nhi được Phong Hậu, nhà mẹ đẻ sợ là không lâu sẽ được tước vị đi?
Lâm lão phu nhân hối hận, tâm can đau lợi hại, nếu trước kia nàng ngăn cảng Lão Nhị, hiện tại vinh quang chính là Lâm An Bá Phủ a... có khi còn được nâng cao một bước trở thành Hầu Phủ đi, trong lòng không cân bằng, Nhị phòng nữ nhân càng thêm khó sống.
Tắm ba ngày qua đi, hậu cung bên trong lại có thêm một đống đồ bị vơ nát, Quỳnh Hoa Cung trên dưới nơm nớp lo sợ, Phùng Phi không được tấn phong, tính tình càng thêm xấu đi, ngay cả tâm phúc cung nữ cũng không dám đến quá gần.
"Mẫu phi cần gì tức giận như vậy, ngày sau Nhi thần sẽ cho người vinh quang là đủ rồi, năm tháng còn dài đâu".
"Tuy là biết như vậy, nhưng ta không cam tâm a, Đại phong hậu cung nhưng Mẫu phi lại không có phần, Tân tấn Huệ phi cùng Lương Phi còn cao hơn ta một bật a..." Phùng phi tâm đau đớn không thôi, nàng hầu hạ Hoàng Thượng lâu nhất, nhưng ngay cả tứ phi vị trí cũng không ngồi vào được, nàng cả đời phải làm Phùng phi sao?
"Mẫu Phi đừng quá đau lòng, phú quý ngày sau nhất định sẽ có, trước mắt giúp Nhi tử chọn vài người có khả năng đi, dùng thuận tay chút, một đám nô tài chỉ biết chắn đường đi, nhát gan sợ sệt, không chút tác dụng nào, sau này làm sao có thể làm việc lớn đâu, còn có cung nữ cũng phải chọn có tư sắc chút, đừng đưa mấy thứ già nua, nhìn liền bực bội".
Phùng phi nghe vậy liền nói "Hoàng nhi còn tuổi nhỏ không nên đụng vào nữ sắc, Phụ hoàng ngươi sẽ không vui, nếu muốn vui vẻ nhất thời, ngươi phải đặc biệt cẩn thận, đừng làm ra chuyện khác người có biết không".
"Mẫu phi an tâm đi, Nhị Hoàng Huynh bên kia có ba cái tư sắc không tồi thông phòng, cả Hoàng tử sở ai không biết? Phụ hoàng cái gì đều không nói, chỉ cần chúng ta không chậm trễ đọc sách là được".
"Nếu vậy Mẫu phi chọn cho ngươi vài người hầu hạ đi" Phùng Phi chính mẫu hình ác độc bà bà, nhi tử mới mười tuổi đã có thông phòng, đến tuổi cưới chính phi sợ là có không ít thị thiếp đi.
Cung khác yên tỉnh hơn rất nhiều, ngoại trừ Đức Phi cười trong vô vọng "Ân Niệm Yên đúng là có bản lĩnh a... không chỉ ngồi vào Tây Cung Hoàng hậu vị trí, còn đưa hai cái trung thành kia ngồi vào phi vị, Huệ Phi, Lương Phi a... ha ha ha... cuối cùng hai người kia có thể cùng ngồi cùng ăn với bổn cung... ha ha ha...".
Liên tụ đau lòng chủ tử, cũng chỉ có thể để người chút tức giận vào đồ vật, trong cung hướng gió thay đổi, bọn họ Hoa Diên Cung càng thêm ảm đạm, tắc cả hy vọng chỉ dựa vào Tứ Hoàng Tử.
"Đại công chúa bên kia có phản ứng gì không?"
"Nghe nói là đánh hai cái cung nhân bị thương nghiêm trọng, kế tiếp lại bình tỉnh dị thường, hôm nay cùng Tín Quận chúa gập mặt nói chuyện phiếm, từ lúc Lão Thái Phi đến cùng Hoàng Thượng cầu xin cho tín Quận Chúa, Thì Tín Quận Vương Phi đã không còn quản nàng nữa, Lão Vương Phi càng buông tay mặc kệ, Tín Quận Chúa bắt đầu tín toán cho tương lai của mình, nên mới cùng Đại Công Chúa đi gần, còn ra rất nhiều kế sách đâu".
"Vậy để cho hai vị quý nữ tự tìm đường chết đi, tốt nhất là kéo theo vài đứa nhỏ Bích Tiêu Cung càng tốt" Đức Phi cười lạnh nói.
Tỉnh Đế hạ triểu trở lại Thiên Ân Điện, nhớ đến đám Lão thần kia một hai phải tuyển tân nhân nhập cung trước khi phong hậu, còn lấy tổ tiên quy cũ ra nói, sợ hắn không đồng ý đi.
"Nghe nói Dương Tuế Tửu tiểu nữ nhi, Dương Bối Bối năm nay mười lăm, là lão tới nữ, thân phận như vậy vừa lúc tuyển nhập cung, Cố Thái Phó nữ nhi Cố Tinh Tinh, Hàn Thượng thư nữ nhi Hàn Kỳ Tuyết, Tả Thừa Tướng nữ nhi, Đào Nguyệt Giang, bốn người này lấy Quý Nhân thân phận tiến cung đi, ngươi đi báo cho Hoàng Hậu chuẩn bị, đừng làm ồn đến Niệm Nhi bên kia".
"Nô tài tuân chỉ" Dương Trung trong lòng cười lạnh, không phải muốn đưa người vào cung sao? Cùng Hoàng Quyền chống đối chỉ có thất bại thảm hại, Dương gia lần nầy triệt để đau lòng đi, nghe nói Dương Bối Bối được sinh ra lúc Dương lão phu nhân ngoài bốn mươi, không chỉ Dương Tế Tửu, mà trưởng bối trong nhà bảo bối không được, hiện bị tuyên nhập cung, còn bị Hoàng Thượng ghét bỏ, đời này xem như lãng phí.