Tại quảng trường quyết đấu dành riêng cho chiến lực cực hạn ở Lục Đạo trên trường sinh đảo.
Quảng trường rộng năm ngàn km vuông, đã không còn có thể dùng từ quảng trường để đơn giản hình dung nó nữa. Mặt sàn là năng lượng thể kết cấu, có thể phân tán và triệt tiêu mọi lực lượng dưới 50% cube. Nguồn năng lượng chính của nó đến từ cube – thứ chẳng biết vì nguyên cớ gì đã rời bỏ trái đất, cố định tại trường sinh đảo, đồng thời khóa luôn trường sinh đảo ở nhân giới.
Nói đơn giản một chút, thì đấu trường này chính là nằm trên một mặt phẳng của Cube. Bởi vậy dù có là một giới hoàng cũng không thể dễ dàng hủy nó đi được.
Quanh quảng trường dựng lên vô số khán đài và lồng phòng hộ, thực ra chỉ để trưng như vậy, chứ số lượng người trên đảo sẽ chẳng bao giờ lấp đầy khu vực khán đài này.
Đây là lần thứ hai King bước vào đấu trường này.
Lần thứ nhất là ngay sau khi tỉnh dậy khỏi cơn u mê ngàn năm để tiếp nhận truyền thừa, đối diện với cô gái được coi là Queen của mình, câu giao lưu đầu tiên giữa họ là một lời thách đấu. Trận đấu đó cũng được tiến hành tại đây.
Có lẽ người tạo ra đấu trường này đã luôn tính sẵn đến một ngày, nội bộ của Trường Sinh Đảo lục đục.
Mà còn không chỉ một lần.
…
Hắn đặt chân lên mặt sàn có tạo hình giống như được lát bởi những phiến đá cổ nứt nẻ, nhìn những hàng gạch song song trải dài khắp tầm mắt giống như vô tận, dẫn đến nơi địch thủ đang chờ sẵn giữa quảng trường. Ánh mắt mang màu vàng kim đặc trưng của chân lý chớp động, những quang điểm giống như ký tự bên trong con ngươi xoay vần liên tục. Dù King của Trường Sinh Đảo có muốn hay không, đôi mắt chân lý của hắn cũng sẽ tự động phân tích toàn bộ những gì hắn nhìn thấy. Đổi lại người thường có con mắt như vậy đã sớm phát điên, nhưng từ khi hắn có được ý thức đã luôn nhìn cuộc đời bằng đôi mắt này, nên chẳng cảm thấy có chút gì bất thường cả.
Đứng giữa quảng trường là một người đàn ông cao lớn. Hình thể của ông ta thực sự phải cao tới gần ba mét, nhưng do các bó cơ và tỷ lệ thân thể chia đều với nhau, lại không có vật gì đối chiếu, người ta dễ có ảo giác đây chỉ là một người đàn ông có vóc dáng hoàn hảo mà thôi. Trên thực tế, so với vóc dáng thiếu niên của King, nhìn thế nào ông ta trông cũng như một cái lô cốt khổng lồ.
Nguyễn Tuấn, hay còn gọi là Tản Viên Sơn Tinh. Người đứng đầu trong bốn vị trưởng lão chịu trách nhiệm quản lý và chăm sóc Trường Sinh Đảo từ mấy ngàn năm trước.
Vốn là một con người, dù có mang siêu năng lực mạnh mẽ đến mức nào, tuổi thọ cũng không thể quá vài trăm. Nhưng do sống trên Trường Sinh Đảo có được sinh mệnh nguyên khí ngày ngày bù đắp, lại thêm vì khế ước phục vụ Long tộc mà đổi lấy chân long huyết dịch, trở thành bán long nhân, tuổi thọ của ông ta đã dừng lại từ lâu. Đối diện với King không phải một ông lão già lụ khụ vài ngàn tuổi, mà là một người đàn ông trung niên đang độ tuổi xung mãn nhất, là thời kỳ đỉnh phong của chiến lực.
Hai người gặp nhau giữa quảng trường, khoảng cách chỉ chừng chục mét. Nguyễn Tuấn mỉm cười gật đầu, King cũng gật đầu, nhưng cảm thấy chẳng cần thiết phải kéo cơ miệng làm gì, khuôn mặt hắn vẫn trơ như gỗ đá, chỉ có đôi mắt màu vàng kim là sinh động nhất trên gương mặt của hắn.
“Ngài không thể thay đổi quyết định sao !?” Nguyễn Tuấn nhìn thiếu niên vô cảm trước mắt, nhẹ giọng hỏi.
“Trường Sinh Đảo chỉ cần một con rối duy nhất là đủ rồi.” King đáp.
“Thần tộc có chiến tranh sinh vật, chúng ta có được công nghệ của bọn họ và tài nguyên tích lũy mấy ngàn năm trên Trường Sinh Đảo, bọn họ làm được, tại sao chúng ta không làm được !?” Nguyễn Tuấn buồn bực hỏi.
“Chiến tranh sinh vật được tạo thành từ việc để tế bào thần tính xâm nhiễm quá độ lên sinh vật sống, cưỡng chế chuyển hóa chúng thành quái vật. Đây là thứ con người nên làm hay sao !?”
“Chúng chỉ là những con rối được sản xuất hàng loạt, vốn không có bất cứ tâm tình gì cả. Sẽ không có tức giận, bất bình, hay khiếu nại…”
King đột ngột nhìn ông ta, Nguyễn Tuấn lập tức ngừng giải thích, chỉ nghe hắn hỏi:
“Ngươi muốn con người tương lai, phải dựa vào những con rối vô cảm này mà sống sót sao !?”
Dự án chế tạo fake queen. Dùng nhân tố của Kiều Nguyệt Nga, tạo ra những con rối chiến tranh hình người mang đẳng cấp cận giới hoàng.
Vốn dĩ là một dự án chiến tranh hoàn hảo.
Thế nhưng ...
...
Không lâu trước đó, tại phòng thí nghiệm bí mật đặt trong lòng Trường Sinh Đảo.
“Ngươi nói đến nhân tố Kiều Nguyệt Nga, là chỉ những thứ này !?”
Trên tay King là mảnh vỡ của bộ giáp tứ linh, lúc này hào quang của chúng đã ảm đạm đi rất nhiều, hoàn toàn mất đi dáng vẻ vốn có của một đạo binh. Theo lực lượng của thế giới lực nhào nặn, những mảnh vỡ dần dần tách ra, cố hóa, ngưng tụ lại hình dạng mới.
Nguyễn Tuấn trong bộ trang phục thí nghiệm, gỡ xuống cặp mắt kính nguyên phân tử của mình, để lộ ra đôi con ngươi trợn trừng đầy vẻ khó tin.
Những tưởng chỗ này rất bí mật, cuối cùng vẫn chẳng thể qua mắt được hắn. Nguyễn Tuấn vốn đã biết sẽ có ngày này, chỉ là không ngờ đến sớm như vậy. Và càng không ngờ hơn, khi ông ta mở miệng nhờ thân tín đi lấy về các mảnh nhân tố Kiều Nguyệt Nga, người đáp lại lại là hắn. Cuối cùng, cái đắng lòng nhất, là người này vừa đáp xong đã tiện tay hủy đi vật thí nghiệm của mình rồi.
Ngoại trừ Thanh Long cung vốn tách rời khỏi bộ giáp, ba mảnh còn lại lần lượt ngưng hình, cuối cùng tạo thành một đôi găng tay đen tuyền có trạm trổ hình mai rùa trên mu bàn tay. Một chuôi kiếm có cán kiếm hình đôi cánh phượng hoàng, và một dải lụa trắng toát ẩn ẩn hiện vằn đen của bạch hổ.
Huyền Vũ Thủ Sáo, Phượng Hoàng Kiếm, Bạch Hổ bách biến từ đây ra đời.
“Ngài lại đem tứ linh phân tách ra !?” Nguyễn Tuấn kinh ngạc, giọng nói đầy vẻ tiếc hận:
“Tứ Linh có thể chống trụ một phương thế giới, có thể chứa đựng ma lực, tiên linh lực, thần lực và nguyện lực, bốn thuộc tính khác nhau, ngài có biết muốn khắc họa chúng vào cùng một đồ vật khó khăn đến mức nào không !?”
“Ta biết, bởi như vậy bộ giáp thanh long mới là một kiện bảo khí siêu giai sánh ngang với Hiên Viên Kiếm, Ngũ Hành kỳ, Gungnir và Longius…v…v, nhưng người sử dụng đã không còn, giữ lại nó có ý nghĩa gì !?”
Tứ linh bên trong bộ giáp thanh long sẽ không chấp nhận bất kỳ chủ nhân nào khác ngoài Kiều Nguyệt Nga. Bởi khế ước với tứ linh hình thành bộ giáp được trích ra từ một bộ phận linh hồn cô ấy. Vì vậy mà cho dù Kiều Nguyệt Nga đã không còn tồn tại, một bộ phận gọi là nhân tố Kiều Nguyệt Nga vẫn còn được lưu trữ trong bộ giáp. Đây là nhân tố trung hòa, thủy tổ của nhân loại hiện tại, có tính tương thích cực cao với bất kỳ loại lực lượng nào. Là căn nguyên hạch tâm của dự án khôi phục long tộc vốn được khởi đầu từ rất lâu về trước.
Nhân tố này cũng chính là tiền đề để sản xuất hàng loạt những vũ khí hình người được gọi là Fake Queens.
Những bản sao này tận dụng nguyên tố Kiều Nguyệt Nga khi làm khế ước với tứ linh, đều sẽ được thừa kế một bộ phận của tứ thần võ, hoàn toàn không cần lo lắng về kinh nghiệm chiến đấu. So sánh với thân thể khổng lồ cục mịch của chiến tranh sinh vật của thần tộc, là một trời một vực.
Trên hết là dựa vào hệ thống chân lý thao tác, trao quyền sử dụng một bộ phận năng lượng của trường sinh đảo kèm với một siêu năng lực cường độ cực cao, có thể ngắt kết nối và khống chế chúng bất cứ lúc nào.
Một đội quân mang theo chiến kỹ của tứ linh, siêu năng lực trực tiếp phát ra từ cube được trường sinh đảo điều phối, hoàn toàn nằm dưới quyền chỉ huy, độ linh hoạt ứng biến cực kỳ cao. Chiến lực không thua kém bất kỳ cận giới hoàng cao thủ nào.
Đây chính là tiền vốn để trường sinh đảo có thể quét ngang Lục Đạo.
Tuy rằng dự án muốn khởi động cần đánh đổi toàn bộ nhân tố còn sót lại của một giới hoàng. Thế nhưng một đội quân cận giới hoàng và một giới hoàng, giá trị cũng không chênh lệch quá xa.
Cho dù là Queen hiện tại, cũng chỉ là sản phẩm kế thừa trực tiếp 100% nhân tố Kiều Nguyệt Nga mà thôi, cô ta chính là vũ khí sinh vật hình người đỉnh cao nhất, một vũ khí sinh vật có chiến lực cấp độ giới hoàng. Là dự án Long Tộc đầu tư mất ròng rã 65 triệu năm kể từ ngày đọa lạc. Tận dụng những gì còn sót lại của nhân tố Kiều Nguyệt Nga khi con rối cũ đã bị hủy diệt, chính là tiếp thu ý chí của Long Tộc, tiếp tục phát huy dự án tâm huyết của bọn họ.
Nguyễn Tuấn cảm thấy ông ta không có gì sai. Đối với vị Quang Long Vương mà ông ta đã thề trung thành, ông ta còn cảm thấy vinh dự vì đã làm ra được một cống hiến lớn lao.
Trở ngại duy nhất lại đến từ người thống trị hiện tại của Trường Sinh Đảo, khi mà nghe hắn hời hợt nói:
“Trường Sinh Đảo không còn cần bất cứ con rối nào nữa.”
Rồi hắn vung tay, bốn mảnh vỡ tứ linh mang theo nhân tố Kiều Nguyệt Nga xuyên qua vòng bảo hộ của Trường Sinh Đảo, phân thành bốn hướng bay xuống khắp trái đất.
“Không…” Nguyễn Tuấn trợn mắt, lòng trắng đã đầy tơ máu. Vội vã muốn phi thân đuổi theo, nào ngờ bất cẩn bị một luồng lực lượng chấn văng trở lại.
Chỉ chớp mắt, bốn mảnh vỡ đã hoàn toàn tiêu biến khỏi Trường Sinh Đảo.
“Tứ linh sẽ ngủ yên bên trong nhân tố được ta đưa vào bốn thai nhi đã chết non trong bụng mẹ, giúp chúng một lần nữa tân sinh, có được sinh mệnh thực sự của riêng mình. Bọn họ… không còn cần phải làm con rối nữa.”
King lạnh nhạt nói, đổi lại là sự tức giận cùng cực đến điên cuồng đối lập của Nguyễn Tuấn.
“Ngươi tại sao có thể làm như vậy !? Tại sao hả !? Chính bản thân ngươi cũng chỉ là một con rối vô cảm xúc !? Ai cho người quyền quyết định những thứ này !? Ngươi không phải là thứ kế thừa ý chí của Long Tộc hay sao !? Trách nhiệm của ngươi không phải phục hưng long tộc à !? Những gì ngươi đang làm là phủ nhận mục đích tồn tại của chính mình… ngươi…. Ngươi…. !!”
Tức giận khiến khí tràn bể phối nói không lên lời, Nguyễn Tuấn vừa thở hồng hộc, vừa run ngón tay chỉ chỉ, đáp lại hắn, King vẫn chỉ có duy nhất một chất giọng đều đều:
“Có hai chuyện ngươi hiểu lầm. Thứ nhất, ta là ý thức sinh ra từ chân lý, ta là tân sinh, không kế thừa bất kỳ ý chí nào của ai cả. Những gì ta làm giúp trái đất, là vì cube và trường sinh đảo đã khóa định lại với nhau, nên phát triển trái đất, cũng chính là phát triển trường sinh đảo, và phát triển thế giới lực của ta. Thứ hai, mục đích tồn tại của ta !? Là thứ gì vậy !? Bản thân ta cũng không biết là có thứ này !? Ngươi có thể tự quyết định nó giúp ta ư !?”
“Cuối cùng, ngươi nghĩ mình là ai !?”
Nguyễn Tuấn là người đứng đầu tứ bất tử, bốn vị trưởng lão đi theo long thần từ lâu đời và nhận trách nhiệm quản lý trường sinh đảo từ mấy ngàn năm trước. Bọn họ vẫn luôn quản lý trường sinh đảo, tận mắt nhìn thấy King và Queen ra đời, liền cứ như vậy mà quên mất. Bọn họ, chỉ là một đám quản lý mà thôi.
Chủ nhân thực sự của Trường Sinh Đảo vẫn là King.
Điều này vĩnh viễn không thể thay đổi cho đến ngày Trường Sinh Đảo hủy diệt.
Vậy nên đứng trên Trường Sinh Đảo, nhận lấy bất tử khí của nó để bảo trì tuổi thọ, lại chỉ tay và gào thét với chủ nhân thực sự của nó. Khi nhận ra điều này, Nguyễn Tuấn chợt cảm thấy sống lưng lạnh ngắt.
Thế nhưng, so với lòng trung thành của ông ta dành cho Quang Long Vương, thứ uy hiếp này, vẫn chưa là gì.
“Quyết đấu đi.”
King nhìn ông ta, ánh mắt màu vàng kim chớp động, lạnh lẽo.
“Nếu tôi thắng, hãy thu thập toàn bộ mảnh vỡ tứ linh về đây. Dự án fake queens cần được tiếp tục phát triển. Đây không là vì Long Tộc phục hưng, mà còn là vì tương lai trái đất, chúng ta cần một đội quân có thể đánh lại chiến tranh sinh vật của Thần Tộc. Không lựa chọn nào hợp lý hơn thứ này.”
King không tỏ thái độ tán đồng hay phủ quyết, chỉ lạnh nhạt hỏi:
“Có thể ngươi không biết, nhưng ta sẽ nhắc lại. Những người quyết đấu với ta, ngoại trừ Lục Vân Tiên, còn lại đều đã chết. Ngươi chắc chắn vẫn muốn tiến hành !?”
“Có thể, nhưng đó là khi ngài còn là một giới hoàng quyền uy. Đừng tưởng tôi không biết, thế giới lực hiện tại chỉ có thể duy trì cho ngài không chết, cơ thể trọng thương của ngài không còn đủ sức điều động thế giới lực chiến đấu nữa. Tôi thấy mình có cơ hội.” Nguyễn Tuấn gằn giọng nói.
…
Trở quảng trường.
Khi cả hai đều đã quan sát đối thủ đủ lâu, Nguyễn Tuấn nhẹ giọng nói:
“Bắt đầu đi.”
Nói rồi ông ta biến mất.
King cũng biến mất.
Chiến đấu cấp bậc siêu giai đã vượt qua khống chế của không thời gian, đối với người thường thì kết quả sẽ xuất hiện trong nháy mắt. Nhưng với người tham chiến, mỗi giây đều dài đằng đẵng như vài năm, bọn họ đang ở một không thời gian đặc biệt, với sự vận động vượt qua bất kỳ vật chất nào.
Tốc độ và sức mạnh lúc này đã vượt qua cực hạn đo đếm của máy móc.
Hai người vừa động thủ, King lập tức bay vọt lên trời không do dự.
Tản Viên Sơn Tinh, là người có thể dùng ý niệm điều động nguyên tố dễ dàng đắp ra một ngọn núi, chỉ tay phía đông, phía đông núi mọc, chỉ tay vào núi, núi thành đất bằng, tất cả đều diễn hóa vô cùng tự nhiên, nói lên quyền khống chế của ông ta với thổ nguyên lực cực cao, không kém bất kỳ một long tộc thuần chủng nào. Đấu với người có siêu năng lực loại khống chế nguyên tố đất, mặt sàn chính là sân nhà đối phương.
Nhưng trên trời cũng không hẳn là khác biệt nhiều.
Thổ nguyên tố được siêu năng lực tụ tập trong chớp mắt, vùng trời trên đầu King tối đen, một khối đá đường kính khoảng hai trăm mét nhanh chóng ngưng tụ thành, nặng nề đập xuống dưới.
Cây gậy trên tay xoay tròn, đỉnh gậy chĩa ra sau, ánh sáng tụ tập tại đầu gậy rồi thai nghén, nổ tung. Đổi lại là lực đẩy khiến tốc độ bay tăng vọt. King không lùi mà tiến, đưa tay sang, không gian giống như méo mó khúc xạ vì ánh sáng bị cưỡng chế kéo về tạo ra một cây gậy thứ hai. Hắn nắm chặt cây gậy vừa mới tạo, siêu năng lực ánh sáng lại áp súc tạo ra một đợt bùng nổ nữa, gia tốc cho cú vung gậy. Đánh mạnh lên.
Bốp.
Âm thanh trầm đục nặng nề. Cổ tay King chấn động, ánh mắt chớp lóe, tính toán ra khối đá này còn nặng hơn trái đất.
Crac crac crac…
Những vết nứt mang theo ánh sáng trải dài khắp tảng đá, ánh sáng hủy diệt nhanh chóng phân giải toàn bộ thổ nguyên tố, tảng đá vỡ thàng trăm ngàn mảnh, những mảnh vụn nổ tung bốc lên vô số quang điểm rồi tan biến trước khi rơi xuống mặt đất.
Nương theo cú va chạm, King lại một lần nữa lấy phản lực làm gia tốc, bay vọt xuống.
Trọng lượng của tảng đá cùng lực đập vào khiến tốc độ bắn ngược tăng phúc không biết bao nhiêu lần, lại thêm năng lực ánh sáng của hắn là loại thiên về tốc độ.
Tàn ảnh kéo dài thành một dải sáng rực rỡ.
Nguyễn Tuấn chỉ kịp nhìn thấy một vệt sáng trên bầu trời chỗ va chạm giữa cục đá khổng lồ và bạch lạc trượng. Gần như cùng với lúc đó, một cây gậy khác đã giáng xuống đầu ông ta.
Quá nhanh.
Vốn dĩ trị số thực lực bao gồm tốc độ và sức mạnh của hai người đều đã chạm đến ngưỡng giới hạn của siêu giai cường giả. Lại tăng thêm nữa chính là dùng các thủ đoạn tăng phúc cần rất nhiều thời gian tích tụ lực lượng, nhưng bằng cách lợi dụng lực bắn ngược liên tục này, King đã dễ dàng bỏ qua quá trình tích tụ cường hóa. Một gậy này đã vượt quá khả năng phản ứng của Nguyễn tuấn.
Ngón chân ông ta chỉ vừa kịp phát lực, thậm chí lực còn chưa kịp truyền về đến gan bàn chân, gậy đã đập xuống.
Bùm.
Không có ngăn trở, đầu Nguyễn Tuấn nổ tung.
Thân thể ông ta nứt vụn vỡ tung ra như đồ sứ.
Nguyên tố thân thể.
Trùng tổ.
Lợi dụng thổ nguyên tố khắp không gian, Nguyễn Tuấn một lần nữa dễ dàng chế tạo lại một thân thể cho mình, đây là thiên phú của Long Tộc, không hề kém cạnh so với Tiên Đài bất hủ của Tiên Giới. Chỉ là nó cần phải có thân thể long tộc với khả năng cộng minh cực kỳ cao với nguyên tố mới làm được.
Chỉ là cơ thể vừa trùng tổ lập tức nhận lấy thêm một kích như trời giáng đánh tới. King một đòn đắc thủ, dĩ nhiên sẽ không cho ông ta cơ hội thở dốc, lập tức đoạt công.
Nguyễn Tuấn trước khi trùng tổ cơ thể đã gọi ra một lá chắn đất chắn trước mặt, nhưng với tốc độ siêu cương được tăng phúc bởi lực bắn ngược liên tục điệp gia, lá chắn gọi ra vội vàng này chẳng chịu nổi nửa tích tắc đã tan nát, giống như không có vật cản.
Nhưng Nguyễn Tuấn cũng chỉ cần kéo giãn một khoảng khắc nhỏ này mà thôi.
Nửa thân thể của ông ta mới trùng tổ từ nguyên tố hoàn tất, bàn tay đã kéo ra một đại đao từ trên trời rơi xuống.
Với sức nặng bằng cả trái đất, hòn đá khổng lồ ông ta gọi ra ban đầu chính là để thai nghén thanh kiếm này.
Nham cương trọng kiếm.
King đập vỡ tảng đá chính là chấn động cuối cùng để thanh kiếm thành hình.
Kiếm nắm nơi tay, Nguyễn Tuấn hét lớn một tiếng, chém mạnh một đường về đằng trước.
Lực tay của nguyên tố thân thể giống như kéo theo vô số thổ nguyên tố cùng đi, lực trùng kích cộng dồn lại trong khoảng khắc khủng bố không kém hơn gia tốc bắn ngược của King. Một đao này, Nguyễn Tuấn chém ra kịp.