Đứng đầu chính là lang nữ vương Rita Karolynie.
Đúng, chính là lang nữ vương đã thay Athena đỡ lấy ý chí của Odin nhắm vào Lục Vân Tiên, sau đó bị Ethania đánh bay mất xác.
Nhìn tòa lang nha thành trước mắt, Ethania có chút chột dạ.
Cô ta vội vã lấy đất đen bôi đầy mặt Lục Vân Tiên, sau đó xõa mái tóc hắn bù xù, xới tơi lên, làm gã thư sinh có điểm đẹp mã này lúc này chẳng khác một tên ăn xin.
Khí tức của Lục Vân Tiên đã hoàn toàn bị King phong ấn, đây ngược lại lại là chuyện tốt. Bản thân Ethania có chân lý, việc sửa đổi khí chất cơ thể, hay thậm chí cả chất lượng ma lực cũng dễ như trở bàn tay.
Sau đâu đấy Ethania mới khe khẽ thở phào, nghĩ thế nào thì nghĩ, dắt người yêu đến trước nhà tình địch giễu võ giương oai là phải có giác ngộ bị tạt axit. Thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện. Thở xong ngẩng đầu lên, bắt gặp Hoài Nam đang kỳ quái nhìn mình, Ethania tiếp tục chột dạ hỏi:
“Chuyện gì!?”
“Cô biết chỗ này!?” Hoài Nam liếc nhìn lang nha thành sau lưng hỏi.
“Nói thừa, trên đời này có mấy chỗ mà ta không biết!?” Ethania kiêu ngạo nói.
Lang nha thành có thể coi như kinh đô của Lang tộc, đây cũng là một cái địa danh nổi tiếng.
“À, nói sai. Cô có vẻ biết ai đó trong tòa thành này.” Hoài Nam gãi gãi má hỏi.
“Ta không biết ngươi đang nói gì.” Ethania từ chối cho ý kiến.
Hoài Nam bĩu môi, cô nàng này lúc nào cũng ra vẻ kiêu sa quý phái, tự tin vô đối, nhưng thực ra rất dễ đọc vị đấy.
“Hoài Nam ca ca, vào thành của ma tộc, Tiểu Vũ phải làm sao bây giờ!?” Vạt éo bị kéo kéo, Hoài Nam quay đầu lại, thấy Mặc Sương Vũ bất an hỏi.
Mặc Sương Vũ là tiên tộc, toàn thân ngập tràn linh khí, không chỉ dáng vẻ dễ nhìn, còn là da trắng thịt mềm, đậm đà bổ dưỡng, là loại lương thực ma tộc khoái khẩu nhất. Cho dù dùng cách nào cũng không che giấu nổi.
“À, cái đó. Ta có cách.” Ngoài ý muốn, Ethania lần này lại cho ý kiến.
...
Mặc Sương Vũ đỏ mặt. Từ lúc vượt qua hai tên lang nhân trước cổng thành, đến khi đi bộ trong phố vẫn là thế.
Lần đầu tiên ăn mặc loại trang phục thiếu vải, gần như chỉ có một cái dây che mỗi bộ vị mấu chốt này lại, cộng thêm ngực phẳng khiến dây ko có điểm tỳ, cứ thế buông lỏng, Mặc Sương Vũ có cảm giác mình đang cởi trần. Mà vốn dĩ loại trang phục này cùng với toàn thân lõa thể không khác gì nhau cả.
Thẹn thùng nhất là, trong cái trang phục như vậy, còn phải cột thêm một cái thòng lọng ở cổ, để Hoài Nam dắt đi trên phố.
Hoài Nam bước đi như một con robot, không hề dám ngoái đầu lại để bắt gặp ánh mắt u oán muốn giết người của Mặc Sương Vũ. Thỉnh thoảng lại có một tên lang tộc, le lưỡi đỏ mắt đi tới, huýt sáo vỗ vỗ vai hắn, dùng tiếng ma tộc hâm mộ nói:
“Được lắm anh bạn. Nữ nô tiên giới, giá cả rất đắt nha.”
Rồi lại có một thương nhân ma tộc đến đưa danh thiếp:
“Quán bọn ta có đủ loại công thức từ ướp hầm đến xào lăn, đảm bảo không lãng phí một phân nào nguyên liệu. Nếu ngươi sử dụng chán, muốn bán lại, có thể liên lạc theo địa chỉ này.”
“Anh bạn, đổi không!? Nhà ta có một nô lệ thần tộc, huyết thống titan, không tồi đâu, lúc quất roi có thể văng ra máu vàng kim, rất thích mắt.... Ặc... con bà ngươi... ta làm gì...”
Bốp bốp binh binh... crac... crac... bịch.
Hoài Nam che mắt, không nỡ nhìn gã thanh niên đầu sói tứ chi bị bẻ gập vặn vẹo bên cạnh. Ethania ở cạnh hắn, phủi phủi tay làm như chưa có chuyện gì xảy ra. Khuôn mặt lạnh như tiền.
“Lại nói, có nhất thiết phải làm thế này không!? Cô không thấy chúng ta quá tỏa sáng à!?” Hoài Nam chép miệng tặc lưỡi hỏi.
Nữ nô ở ma giới giống như nhà lầu xe xịn và thẻ ngân hàng vip ở nhân giới. Đại khái là xa xỉ phẩm dành cho người giàu có. Hoài Nam có cảm giác mình đang lái chiến hạm về làng, vinh quy bái tổ... ây... là bái sói.
Thế này quá là gây chú ý đi.
“Không có cách nào cả.” Ethania xốc lại cái quan tài sau lưng mình, sau khi nhét Lục Vân Tiên vào cái quan tài này rồi nhẹ nhõm vác đi, có vẻ gan cô ta đã lớn hơn rất nhiều, hoàn toàn chẳng có chút nào chột dạ.
“Ma giới cường giả vi tôn, nhưng cũng không thiếu thủ đoạn âm u khó phòng. Ngươi bày ra mình có món hàng đắt giá như vậy trước công chúng, trái lại sẽ đỡ bị ám toán hơn.”
“Chỉ có điều...” Ethania đang nói liền dừng lại.
“Này anh bạn, ta vừa mắt con nô lệ của ngươi. Quyết đấu đi.”
Hoài Nam bất đắc dĩ nhìn gã sói con choai choai trước mắt. Người anh em, ngươi còn chưa tới hóa hình kỳ, đầu sói với đuôi sói còn tơ hơ ra đấy, trước khi đỏ mắt thèm gái, có thể nghĩ tới cách biệt đẳng cấp giữa chúng ta không vậy!?
Không có gì bất ngờ, ma khí hóa hình thành trảo, tùy tiện tát một cái, cậu sói con này liền ngã sấp mặt, đầu đục một hố trên đất. Cái đuôi ve vẩy dựng ngược cũng xìu xuống như giẻ lau.
“Tốt đúng không!? Ngươi có thể tranh thủ cơ hội này mài giũa thực lực. Đối thủ sẽ đưa tới tận cửa.”
Ethania cười nói.
“Nhỡ có ma vương hay đại ma vương tới thì sao!?” Hoài Nam phiền muộn nói.
“Ngươi cảm thấy đã có vương trong danh hiệu, còn mất mặt đến mức ra phố đánh nhau giành một con nô lệ!?” Ethania khinh bỉ nhìn hắn một cái.
Ở thần giới đúng là không có thật. Vì thần tộc rất coi trọng mặt mũi và danh dự. Sức mạnh của các thần tương đương với sự nổi tiếng của họ, kèm theo đó là quyền sử dụng thần mạch – tập hợp ý chí của thần chúng. Chẳng ai muốn hình tượng của mình te tua trong mắt công chúng cả.
Ở nhân giới thì không giống, loại thiếu gia hay đại gia nhà giàu khi nam bá nữ đầy rẫy, bắt nạt kẻ yếu mua vui nhiều không đếm xuể, trực tiếp bắt con gái nhà lành đánh thuốc hành sự cũng có, hay lái xe xịn tông chết người không bồi tiền, còn thách thức gia đình nạn nhân... Hoài Nam là mọt net, ngày xưa đang chiến đấu ở tầng trời thứ nhất còn có thể chụp ảnh mặt sưng của Shenjian để đăng lên mạng xã hội, với loại chuyện này chẳng xa lạ gì, bởi vậy hắn mới phiền muộn.
Mỗi thế giới tập tục mỗi khác.
Ở ma giới thì lại thành thế này.
“Này đàn sói, cùng hú lên nào!!!!”
“Áuuuuuuuuuuuuuuu”
Ethania che mặt, Mặc Sương Vũ nước mắt lưng tròng, Hoài Nam cảm thấy toàn thân rét buốt. Cả ba đứng trên một quảng trường lớn được năm cái bệ đá hình bàn tay khổng lồ nâng lên. Bên cạnh là một tên MC lang tộc, đang ra sức kích động quần lang bên dưới.
Đám sói bên dưới cùng tru lên đồng thanh, âm hưởng nhịp nhàng, rõ là đã làm loại chuyện này nhiều lần. Không khí sôi trào, hiệu ứng đám đông kích thích nhiệt huyết, một đám sói đực mắt đỏ ké, đuôi dựng thẳng, có đứa bốn chân, có đứa hai chân cùng ngẩng đầu hét dài dưới hai mặt trăng màu tím, tràng cảnh hết sức xúc động.
“Áuuuuuuuuuuuuuuu”
Lang âm quanh quẩn nhức óc, Hoài Nam liếc mắt nhìn Ethania, người này hay lắm, quay mặt đi không nhận thân nhân luôn kìa. Nếu có thể qua được ải này, ta tính sổ với cô sau.
“Đàn sói của ta, đàn sói của lang nha thành. Hôm nay chúng ta lại quần tụ về đây, cùng ăn mừng người anh em này. Ây đồng chí (nói nhỏ) đồng chí tên gì nhờ.”
“Nam.” Hoài Nam keo kiệt nói.
“Cùng ăn mừng Nam, vì lang nha thành, vinh dự cống hiến ra một nữ nô tiên giới. Đã mười năm nay chúng ta không có một giải thưởng xứng đáng để phát động lang huyết hội. Hôm nay... nhân dịp này, với giải thưởng như thế này, chúng ta cùng cử hành lang huyết hội. Có ai có phản đối không!?”
“Áuuuuuuuuuuuuuuu”
“Người anh em Nam, hãy nhận lấy vòng cổ này, đây là mảnh răng nanh của lang nữ vương Rita Karolynie cao quý, nguyện lang nữ vương phù hộ cho ngươi.”
“Áuuuuuuuuuuuuuuu”
Bầy sói bên dưới đồng thanh liên tục tru lên, ánh mắt đầy vẻ ước ao ghen tị.
Tất cả chỉ hận sao mình không có được một cực phẩm loli nô lệ tiên tộc như vậy, để hội đồng lang nha thành nhìn chúng, thậm chí chỉ cần một mình nó cũng có thể khiến lang huyết hội được triển khai, đây là vinh dự bậc nào!?
Hoài Nam mặt không cảm xúc nhận lấy cái nanh sói kia, hắn biết lúc này nói không, kết cục sẽ rất thê thảm.
Ma tộc là một lũ điên. Có thịt thì tranh nhau ăn, có đàn bà lại cùng nhau chơi. Lại có loại đạo lý này!?
Ngẫm lại thì với bản tính hiếu sát của mình, tỷ lệ tử vong của đám đầu đất này rất cao, một con cái kinh qua mấy chục con đực để tăng tỷ lệ đẻ cũng không phải chuyện gì kỳ quái. Nhưng Tiểu Vũ nhà ta mới có mấy tuổi hả!?
Đám lòng lang dạ sói các người có nhân tính chút được hay không!?
[....]
Được rồi, tụi nó chính là lang sói.
Lang tộc có luật bất thành văn, đàn bà của người anh em, chính là của chung. Một thằng lấy vợ, cả làng cùng hưởng.
Đấy là vợ.
Còn nô lệ thì khác, sau khi cả làng cùng hưởng...
Sẽ là cả làng liên hoan.
Chủ nô sẽ được vinh dự ăn miếng thịt đầu tiên và cái đầu.
Cả đám đang đi đường và giải quyết tiểu quái làm phiền, đột nhiên một đội thành quản xông tới. Tất cả đều có cấp bậc ma vương, kinh hãi nhất là còn có một tên đại ma vương tự xưng là Brook, cũng chính là cái gã MC đang hồ hởi phát biểu kia, nói rằng chúc mừng hắn, nô lệ của hắn sẽ đem lại cho hắn vinh dự cực cao trong lang nha thành. Trước khi Hoài Nam kịp hiểu chuyện gì xảy ra, thì cả bọn đã đứng trên quảng trường này rồi.
Hoài Nam muốn đậu xanh rau má.
Với cống hiến của mình cho lang nha thành, hắn đã được trao tặng nanh sói quý tộc, thành một lang nha thân sĩ. Nhưng mà hắn cần cái nanh này về làm gì!? Dùng để xỉa răng còn ngại nó to quá đấy.
Trọng yếu nhất là vinh dự này không thể từ chối. Tiểu Vũ... phải làm sao bây giờ!? Không thể ngờ được đám ma vật đói khát này lại coi trọng thịt tiên nhân đến vậy. Tiểu Vũ lập tức trở thành cực phẩm trang bị mà mỗi người chơi đều mơ ước, nhanh đến mức cả Hoài Nam lẫn Ethania đều không kịp trở tay.
Trái với tâm tình sầu lo của hắn, gã MC lúc này đang rất cao hứng, thanh quản chuyển động một loại âm công nào đó, bắn liên thanh:
“Như mọi năm, lang huyết hội trước khi cử hành, hãy để Brook ta đây mô tả lại cảnh tượng xinh đẹp ấy một lần.”
“Lửa trại đốt lên, quần lang sẽ cùng khiêu vũ dưới ánh lửa. Để máu và lông của chúng ta cùng thiêu đốt lên nàoooooooo!!!!!!”
“Áuuuuuuuuuuuuuuu”
Lần này cả gã MC tự xưng là Brook cũng tru lên thác loạn, sau đâu đấy hắn phất tay, một cái cọc gỗ được ba bốn lang tộc cắm thẳng trước quảng trường, ở dưới chất củi. Đốt lửa.
Lửa bốc lên màu đen hắc ám, Mặc Sương Vũ bị trói trên cọc gỗ, liều mạng mở ra linh quang tráo cách ly, nhưng lớp nồng năng lượng chạm vào chỉ càng khiến lửa cháy to hơn.
Nhìn cái tốc độ này, cứ như vậy không tới nửa giờ, Mặc Sương Vũ chín tốt.
“Hoài Nam ca ca, cứu em với!!!!!!!” Mặc Sương Vũ chỉ còn biết gào khóc thảm thiết.
“Áuuuuuuuuuuuuuuu”
Lửa thắp lên, bầy sói kích động, cuồng khiếu.
Hoài Nam nổi gân xanh đầy trán: “Áu cái máu...”
Hắn muốn bật ra đôi cánh xương gai lao lên lôi Mặc Sương Vũ xuống, bất ngờ liền bị Ethania giữ lại.
Hoài Nam tức giận quay sang định chửi, nào ngờ thấy đôi mắt Ethania đã lấp lánh ánh vàng, trực tiếp ngậm miệng:
“Ta đã đọc tin tức về lang huyết hội. Lửa trại thắp lên, quần lang khiêu vũ. Còn có một quy tắc, con sói khiêu vũ tuyệt vời nhất sẽ được độc hưởng chiến lợi phẩm của mùa giải.” Vô số ký tự trong đôi mắt chân lý vận chuyển. Siêu cấp hệ thống – chân lý, bao hàm rất nhiều loại tri thức đủ thứ trong Lục Đạo. Sở hữu thứ này đều là người tiếp cận rất gần với sự toàn tri.
Ethania đã mắc sai lầm một lần khi căn cứ theo tư duy của thần tộc để áp dụng tại ma giới, lúc này đang hết sức tìm tòi và sửa sai. Cho dù bật chân lý rất tiêu hao tinh hoa tính mạng cũng không tiếc.
“Khiêu vũ cái rắm, lẽ nào còn muối ta vừa nhảy vừa vãy đuôi!?” Hoài Nam nghiến răng nói.
“Ngươi hiểu lầm, nghe chúng nó nói gì không!? Để máu và lông chúng ta cùng bốc cháy với ngọn lửa. Lang huyết hội, là nghi thức trưởng thành của lang tộc, chúng nó sẽ cắn xé lẫn nhau để tranh giành giải thưởng, dùng máu và da lông kẻ bại trận để nhóm lửa. Khiêu vũ ở đây chính là giết chóc.”
“Giết mười ma tộc đồng cấp chính là đã trưởng thành. Giết một trăm kẻ là cường giả. Giết ngàn kẻ, đồng cấp, trong lịch sử lang tộc, tất cả đều là cường giả cận giới hoàng trong tương lai. Là kẻ khiêu vũ tuyệt vời nhất lang huyết hội. Cũng là kẻ được hưởng trọn phần thưởng và vinh quang.”
“Nhưng là... ta cũng không có răng nanh hay mõm sói nha.” Hoài Nam choáng váng nói.
“Răng nanh của lang nữ vương, lang nha thân sĩ, chính là một nửa lang tộc. Đây là cơ hội lang tộc trao cho người bị cưỡng ép lấy mất tài sản. Một cơ hội nữa để lấy lại thứ thuộc về mình. Chắc ngươi không nghĩ nó để làm tăm xỉa răng chứ!?”
Hoài Nam câm nín, hắn đúng thật là nghĩ thế. Thì ra còn có cái luật này. Giải thưởng của lang huyết hội là phải có, mà đám thành quản không ai muốn lấy ra phát, thành ra toàn trưng dụng của người qua đường xấu số. Sau này chắc thấy tập tính như vậy quá tai tiếng, nên mới sinh ra cái trò lang nha thân sĩ kia.
Cũng không thể trách đám thành quản keo kiệt, ma giới nghèo rớt mồng tơi, có chút thịt cũng phải tranh nhau cắn, muốn bày ra giải thưởng hay lễ hội gì đó cũng khó làm lắm.
Ethania vỗ vai hắn:
“Đi đi, làm hết sức mình. Nếu như quả thật không được, ta sẽ xuất thủ. Nhưng sau đó ngươi cũng nên làm tốt giác ngộ bị một đám ma vương và đại ma vương truy sát đi.”
Lang tể tử tham gia lang huyết hội đều nằm giữa cảnh giới khai trí và hóa hình, đây cũng là tất nhiên. Những con sói chưa trưởng thành, muốn mạnh cũng không mạnh đến đâu được.
Hoài Nam cũng chỉ là một nửa cái hóa hình kỳ ma tộc, còn phần đầu hắn chưa được cải tạo đâu đấy.
Tình trạng tranh đấu – là công bằng.
Nhìn vũ đài khắp nơi đều là những cái đầu sói hung hãn và khát máu. Hoài Nam nuốt ực một ngụm nước bọt.
Vũ đài đầu tiên của hắn ở ma giới...
Hình như hơi bị hoành tráng quá đi.
Lửa đã thắp lên, chiến lợi phẩm đang vừa khóc vừa kêu gào, đám sói tham gia cũng vừa gào vừa cuồng khiếu.
Đã như vậy, thì khiêu vũ nào.
...