Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Lịch Nhi ôm khuôn mặt đau điếng nhìn Hạ Cảnh Lan, bà ta dám ra tay với cô, bà ta xem cô không thua gì một người ở.

- Mạc phu nhân tôi muốn biết lý do gì bà lại đánh tôi?
- Lý do gì hả, Tôn Lịch Nhi cô còn dám hỏi ngược lại tôi sao, Mạc gia của chúng tôi giúp cô trả nợ, giúp chị em cô thoát khỏi cảnh ngủ ngoài đường vậy mà cô dám loan tin Nhật Dạ bị mất trí ra ngoài, cô ăn gan hùm rồi có phải vậy không?
Vừa dứt lời Hạ Cảnh Lan xông tới túm tóc của Lịch Nhi, không một ai dám can ngăn, chỉ có thím Phương đứng bên cạnh van xin Hạ Cảnh Lan tha cho cô.

Lịch Nhi trừng mắt nắm phần tóc của mình giật mạnh lại, một túm tóc của cô đứt đoạn trong tay của Hạ Cảnh Lan, bà ta chới với sắp ngã, phải nhờ Chu quản gia đỡ mới đứng vững được.

- Mày… Mày…
Hạ Cảnh Lan bị phản ứng lại mặt đỏ như gấc, tay chỉ vào mặt Lịch Nhi nói mấy tiếng không thành câu.

Lịch Nhi nhìn nắm tóc của mình trong tay Hạ Cảnh Lan môi nhếch lên đầy khinh bỉ.


- Mạc phu nhân, là bà thấy tôi đi ra ngoài đường rêu rao con trai bà bị mất trí sao hay bà chỉ nghe ai đó nói.

Tuy tôi không còn là con dâu của bà, cũng không phải là tiểu thư con nhà danh giá nhưng tôi là con người, bà đang hành hung người khác đó.

Trước đây cô vì quá ngoan hiền mà bị người ta coi thường, bây giờ Tôn gia thất thế họ coi cô không bằng cọng rác ở dưới chân, nếu như hôm nay cô không vùng lên thì ngày tháng sau này của cô đừng mong yên ổn nữa.

Lịch Nhi phản kháng làm ai cũng giật mình, họ đã quen một Tôn Lịch Nhi với hình ảnh cam chịu, hôm nay cô dám cãi lại người phụ nữ quyền lực nhất Mạc gia này khiến người xem phải lạnh sống lưng.

Hạ Cảnh Lan vì bị Lịch Nhi cãi lại mà bẻ mặt, khuôn mặt bà ta lúc trắng lúc xanh sai người nhốt Lịch Nhi lại không cho ăn uống, ấy vậy mà cô không sợ sệt van xin còn thách thức lại.

- Tập đoàn IT biết Mạc Thiên Nhật Dạ bị mất trí rồi nếu anh ta không mau chóng khỏi bệnh thì Mạc phu nhân à, những ngày tháng sau này của phu nhân e là phải chịu khổ rồi.

Cánh cửa khép lại với nụ cười nửa miệng của Lịch Nhi, cô không tin Hạ Cảnh Lan dám nhốt cô lâu vì bà ta biết rõ tập đoàn IT là sinh mạng của Mạc Thiên Nhật Dạ.

Hạ Cảnh Lan nghiến răng nghiến lợi uống cạn mấy cốc nước cũng không hết tức, bà ta không ngờ Tôn Lịch Nhi dám cãi lại lời bà, còn thách thức bà, nếu không phải vì Nhật Dạ chắc chắn bà sẽ đánh cô ta què chân mới hả dạ.

Mạc Thiên Nhật Dạ đứng trên lầu nhìn thấy hết thảy màn kịch vừa rồi, hắn tự động vỗ tay cho sự ứng biến của Tôn Lịch Nhi.

Hắn biết rõ cô không có gan làm chuyện đó, những người trong ngôi nhà này cũng không có ai có dại dột làm chuyện đó chỉ một người thôi đó là Thẩm Quyên Ly.

Nhưng nếu như Thẩm Quyên Ly không làm thì hắn cũng tự tay làm, vì như vậy tên sát nhân trong bóng tối mới dần lộ diện.

Mạc Thiên Nhật Dạ nhìn căn phòng nhỏ bị đóng kín mít ở dưới kia một cái rồi quay lưng đi về phòng.


**********
Sáng hôm sau Mạc gia lại thêm một phen sóng gió khi biết cuộc họp hội đồng cổ đông sắp sửa được diễn ra, nếu như Mạc Thiên Nhật Dạ không xuất hiện thì sẽ nhanh thôi họ sẽ bầu ra giám đốc điều hành mới, mà người đó khả năng rất cao là Mạc Cao Ân.

Mạc Cao Ân đến Mạc gia từ rất sớm, lúc hắn ta bước vào ai cũng giật mình, vì tuy là chú cháu nhưng Mạc Cao Ân là đối thủ nặng ký tranh giành vị trí đứng đầu tập đoàn IT với Mạc Thiên Nhật Dạ.

Hắn đến đây chắc chắn là không có ý tốt.

Mạc Thiên Nhật Dạ đang ăn sáng thấy Mạc Cao Ân bước vào liền nấp sau lưng mẹ mình làm loạn.

- Hắn là người xấu, là người xấu.

Mạc Cao Ân nhíu mày quan sát, hắn bị mất trí nhớ thật rồi sao?
Mạc Thiên Nhật Dạ chạy tới phòng của Lịch Nhi đập cửa, Hạ Cảnh Lan đành miễn cưỡng cho người thả cô ra.

Hắn chạy vào trong kéo Lịch Nhi ra ngoài, mặt cô bị sưng đỏ một bên, Mạc Cao Ân nhìn thấy thoáng chút đau lòng, năm xưa hắn bảo cô bỏ quách Mạc Thiên Nhật Dạ cùng hắn cao chạy xa bay cô nhất quyết không đồng ý, bây giờ lại khổ như vậy.

Lịch Nhi nhìn thấy Mạc Cao Ân có thoáng chút giật mình, cô bị Mạc Thiên Nhật Dạ bám theo rất sát nên muốn chào hỏi cũng không được.


Mạc Cao Ân bước tới chỗ của Lịch Nhi lo lắng hỏi han.

- Em..

à, mặt của cháu bị sao vậy?
Mạc Cao Ân mới có 27 tuổi, hơn Lịch Nhi có 3 tuổi mà phải xưng bằng chú cháu, lúc mở miệng cũng thấy hơi ngượng.

Lịch Nhi còn chưa trả lời Mạc Thiên Nhật Dạ đã lên tiếng phá đám.

- Ai cần anh quan tâm, em ấy là vợ của tôi, tránh xa ra đi.

Anh sao? Trước giờ Mạc Thiên Nhật Dạ gọi hắn một tiếng chú còn không gọi đàng hoàng, bây giờ còn gọi là anh, hắn ta đúng là bị mất trí rồi..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK