-Sun đây là Tuấn bạn thân của tớ. Còn đây là anh Nhân hàng xóm nhà tớ
-Chào! Tôi tên Tường Vi gọi tôi là Sun cũng được. Rất vinh dự được biết anh
Sun đưa tay ra trước mặt Nhân
Cho phải lễ nghĩa Nhân cũng bắt tay xã giao
Khóe môi Sun hơi nhếch nên tạo một nụ cười nửa miệng. Đôi mắt ấy như muốn truyền tới Nhân một thông điệp "tôi biết rõ về con người anh"
Thật không đơn giản
Xung quanh con bé toàn nhân vật không phải dạng vừa đâu...
Một Đức Tuấn cao cao tại thượng nắm trong tay quyền thừa kế của Hoa Thị còn chưa đủ nay lại xuất hiện một cô bạn thân không rõ nguồn gốc
Thật rắc rối nha
**************************
Tối đó
Trên tầng thượng của trung cư có một người con gái đứng cạnh lan can lặng lẽ như một cái bóng nhìn ngắm con đường đầy ắp tiếng xe cộ xô bồ
Tiếng đẩy cửa nhè nhẹ khiến nó quay lại
Một cô gái với khuôn mặt đậm nét và đôi mắt sắc sảo xuất hiện
-Cô chủ
-Sun đừng gọi tôi như thế. Ông ta đang định giở trò gì vậy? Chẳng phải nói sẽ không can thiệp vào cuộc sống của tôi sao?
-Cô chủ đừng giận chẳng qua ông chủ lo cho cô nên mới....
-Lo sao? Kẻ bức chết con mình mà cũng có thứ tình cảm đó à...? Nực cười thật đấy
Sun im lặng nhìn khuôn mặt đang kích động của cô chủ...
-Đó là luật, vì.... chị ấy đã bôi nhọ thanh danh....
-Sun... im đi... cô không hiểu đâu... không hiểu cảm giác của tôi đâu... cô về đi. Tôi tự biết chăm sóc bản thân
Sun im lặng , nhỏ bước đến cạnh lan can
-Chúng ta không thể xem nhau như bạn à? Cô chủ. Hãy để tôi bảo vệ cô
-Không cần
-Tôi biết, nhưng kẻ lang thang này muốn vậy...ít nhất để tôi trả ơn cho ông chủ chứ
Nó bất lực, buông một câu bất cần
-Tùy cô. Nó nói xong thì bỏ đi...
Hơn một năm qua, người này âm thầm bảo vệ nó . nó biết chứ... ( mọi người nhớ cô gái đeo mặt nạ trong con hẻm lúc Hi bị bọn con gái theo dõi không? Cô gái đó là Tường Vi đấy ạ )
Sun hơi cười. Cô được sống tới ngày hôm nay là do ông chủ đã cứu. Ông chủ chính là cha mẹ tái sinh cô lần thứ 2 . Với mọi người, ông chủ là quỷ dữ... với cô... ông ấy là thiên sứ...
Không có ông ấy sẽ không có Nữ Ngọc Tường Vi ngày hôm nay
Năm 3 tuổi cô được đưa về nhà họ Phạm được sống một cuộc sống sung sướng như con gái trong nhà
Cô lớn lên bên Băng Hi... và cũng nhìn sự ra đi của con bé
Nó không hiểu ông chủ.... nhưng cô hiểu.... nhìn sự dằn vặt của ông cô biết ông cũng đau khổ lắm
Kẻ bị tổn thương và người gây ra tổn thương đó đều đau...
Có khi... kẻ gây tôn thương còn đau khổ hơn vì bị lương tâm dày đọa
Nó hậm hực trở về căn hộ
-Hi, anh bảo này
Nhân ló ra ngoài cửa gọi con bé
-Dạ! Anh kêu em?
-Cho em.... nhớ đến đúng giờ nhá. Ngủ ngon mơ đẹp
Nhân dí vào tay nó một tập hồ sơ rồ đóng cửa lại
Nó ngơ ngác nhún vai một cái rồi đi về phòng
-Cái gì vậy trời....
Á AAAAAAAAAA.....
có một người nửa đêm nửa hôm hét nứt vách tường banh lóc trung cư...
Vì.....Quá phấn khích
A.... cuộc tuyển chọn cộng sự của Cherry nhà thiết kế trẻ tài năng
Cuộc hẹn vào 2h chiều mai... A.... anh Nhân.... thích quá à...
Nó thích thú nằm trên giường lăn qua lăn lại mãi không ngủ được. Nó hồi hộp quá... ôi nó sắp được gặp thần tượng rồi...
Tuyệt vời ông mặt trời...
Oh yeah....