"Có người!" Kỷ Nguyệt quay người nhìn lại xung quanh viện của mình
Bất chợt, một giọng nói thanh thoát cất lên từ phía cái cây ở sân viện "Ha, cảm nhận sắc bén lắm"
Đó là giọng nói của một thiếu niên tầm 10, 11 tuổi! Hắn mặc một bộ đồ trắng bạch kim, đeo mặt nạ nhưng vẫn thể hiện đường nét thanh tú, lịch lãm
"Thật không ngờ vị cao nhân huyền bí làm kinh động cả Tinh Thiên Quốc lại là Kỷ Nguyệt Quận Chúa đây!" Giọng của hắn ngợi ca nàng nhưng cũng chế giễu nàng vì bộ dạng lén lút này
Giọng nói của hắn khiến Kỷ Nguyệt cảm thấy quen thuộc, bất ngờ nàng nhận ra "Hắn là Thái Tử - Dạ Tử Duy!"
Không chịu thua trước lời nói của Dạ Tử Duy, Kỷ Nguyệt dương giọng "Còn ta thì lại không ngờ! Đường đường là Thái Tử của Tinh Thiên Quốc lại đột nhập vào phủ của người khác không khác gì một tên trộm như này!" Kỷ Nguyệt châm chọc "Thật không biết, nếu truyền ra ngoài thì ai sẽ thảm hơn ai đây?!"
Dạ Tử Duy ngạc nhiên "Làm sao ngươi biết ta là Thái Tử?"
"Ồ vậy ngươi đã tự nhận thân phận của mình rồi sao?" Kỷ Nguyệt cười nham hiểm
Dạ Tử Duy nhìn Kỷ Nguyệt, tay tháo chiếc mặt nạ đang đeo ra, phải nói hắn quả thực rất đẹp trai, tiêu sái
Giọng hắn ôn nhu"Đúng là không nói lại tiểu nha đầu nhà ngươi mà"
Kỷ Nguyệt cười đắc ý "Tất nhiên ngươi không nói lại rồi!"
"Chỉ là nếu thật sự truyền ra, người mất thanh danh nhiều hơn sẽ là ngươi..." Giọng của Dạ Tử Duy ôn nhu nhưng cũng khá âm hiểm
"Ha, mất thanh danh? Ta và ngươi vẫn còn là tiểu hài tử nói chữ thanh danh có phải quá sớm không?" Nàng nhìn thẳng vào mặt Dạ Tử Duy mà nói
Đến đây, Dạ Tử Duy bắt đầu sầu não "Đúng là nha đầu nhanh mồm nhanh miệng ta bây giờ còn không phản bác được gì"
Dạ Tử Duy tiến đến gần Kỷ Nguyệt mà nói "Bây giờ cả hai chúng ta đều có bí mật. Ta muốn làm giao dịch với ngươi. Ngươi giữ bí mật của ta, ta giữ bí mật của ngươi. Sau này có chuyện gì chúng ta đều phải nói không được giấu"
"Sao ta phải nghe theo ngươi?" Nàng hỏi Dạ Tử Duy với giọng lạnh nhạt
"Bởi vì cái này!" Dạ Tử Duy từ nạp giới lấy ra một bông Huyết Liên lớn
Huyết Liên là loài thảo dược ở trên đỉnh núi Kỳ Trân! Loài này chỉ mọc trên đỉnh núi Kỳ Trân băng tuyết phủ đầy. Vốn thuộc tính hoả nên có rất ít! Đặc biệt, 10 năm mới nở một lần, mà chỉ nở duy nhất một bông vì vậy Huyết Liên chính là một loại dược cực phẩm dù có bán cả gia tài cũng chưa chắc có được. Hơn thế, loại dược liệu này chỉ được dùng để luyện chế tẩy tủy đan, khi dùng sẽ trực tiếp nâng cấp linh lực
"Nó chắc hẳn phải là thứ ngươi cần nhỉ?" Dạ Tử Duy tiến sát vào Kỷ Nguyệt, nói nhỏ vào tai nàng "Chỉ cần ngươi đồng ý, Huyết Liên này là của ngươi!"
Kỷ Nguyệt nghiến răng "Chết tiệt! Ta đã lục tung cả đỉnh núi Kỳ Trân nhưng không tìm được Huyết Liên! Vậy mà bây giờ lại ở trong tay của hắn!"
Dạ Tử Duy mỉm cười "Tiểu nha đầu giận rồi" (Cố tình chọc tức Kỷ Nguyệt đây mà)
Nàng dương đôi mắt chứa sát khí nhìn Dạ Tử Duy "Được, ta đồng ý giao dịch với ngươi."
"Thành giao!"
"Như đã nói Huyết Liên này giờ là của ngươi" Dạ Tử Duy dùng linh lực chuyển Huyết Liên vào tay của Kỷ Nguyệt
"Hẹn gặp lại ngươi ở Cung Yến" Nói rồi Dạ Tử Duy biến mất
Kỷ Nguyệt thấy phiền não, vì Huyết Liên mà bây giờ còn phải giao dịch với Dạ Tử Duy! Thật khiến nàng mệt mỏi
...
"Nguyệt Nhi, kiếp trước ta đã không thể bảo vệ nàng! Kiếp này, chắc chắn ta sẽ không buông tay nữa, kẻ từng hại nàng ta khiến chúng phải trả giá!"
Danh Sách Chương: