Mục lục
Thiên Kiều Chi Nữ: Thái Tử Phi Đại Giá Đáo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Phủ Thái Phó

Nàng bước xuống xe ngựa, đứng ngắm nhìn cái phủ xa hoa nhưng đầy cạm bẫy, nọc độc nguy hiểm chết người này. Ghê tởm, nhìn bề ngoài đẹp đẽ bao nhiêu thì bên trong xấu xa, hiểm độc bấy nhiêu!

Đáng hận, cái nơi chứa toàn những con rắn độc không có tình nghĩa này!

Càng nghĩ nàng càng hận, nước mắt chảy ra nhiều hơn. Bước chân nặng nề tưởng chừng như không nhấc lên nổi

"Đi thôi" Ninh Âm nhẹ nhàng đặt tay lên vai lay nàng, giọng có chút an ủi

Nhận thấy điều này nàng cố gượng bước vào trong phủ

Bên trong đầy vẻ tang tóc. Khắp nơi đều là một màu trắng kèm theo là những tiếng than khóc. Thật sầu thảm nhưng cũng thật giả tạo


Cảnh tượng này khiến nàng muốn bật cười thật lớn nhưng lại không thể cười nổi vì dù có cười nàng cũng sẽ rơi lệ

Không nói đến những người làm nô tài mà đến những kẻ được coi là chủ tử, người hại lão phu nhân mà cũng ở linh đường giả khóc thương tiếc bà ấy. Kinh tởm! Thật khiến người ta buồn nôn

Nàng bước vào linh đường nhìn vào người nằm trong chiếc quan tài gỗ mà lòng đau như cắt

Nàng ân hận, nếu nàng ở cạnh người thì có lẽ giờ này người đã không nằm ở đây rồi và người vẫn còn cười nói với nàng rồi.

Hiện tại tinh thần nàng không ổn định tựa như muốn phát điên lên vậy

Những người trong linh đường toàn kẻ giả tạo. Ngoài khóc trong cười!

"Nguyệt Nhi tỷ, tổ mẫu đi rồi tỷ nén bi thương" Một tiểu nha đầu tiến đến khẽ an ủi nàng

Nha đầu này nói chuyện chưa rõ ràng rành mạch lại có chút nhát gan, nghe thôi cũng biết nha đầu này kém nàng tới mấy tuổi

Đó là thất tiểu thư, nha đầu nhỏ tuổi nhất của Dương gia, hiện đang được Vũ Lam Uyên nuôi dưỡng.

Thất tiểu thư tên Dương Ngân Tuyền, hiện mới 6 tuổi nhát gan, nhu nhược chỉ biết làm mà không biết sai. Nói đúng hơn là mang danh tiểu thư mà phận lại không khác gì nô tỳ

Liên Ngọc thì hai năm trước dùng thuật hình nhân nguyền rủa Vũ Lam Uyên nên bị thất sủng mà nhốt trong viện sống chết vốn không rõ, hai đứa con của bà ta bị đưa đến chỗ Vũ Lam Uyên nuôi dưỡng.

"Tỷ tỷ khóc không đẹp đây" Ngân Tuyền dùng đôi bàn tay nhỏ của mình khẽ vuốt bàn tay lạnh của nàng

"Tuyền Nhi, ngươi mau lại đây" Dương Vân Hiên gằn giọng


Nghe thấy vậy Ngân Tuyền sợ, người bắt đầu run rẩy, chân cứng đờ cố nấp sau lưng nàng

Nhìn dáng vẻ này của Ngân Tuyền tám phần có thể chắc chắn rằng nàng ta ở Dương gia sống không mấy tốt đẹp. Nếu không phải khi trước lão phu nhân còn sống chống lưng cho thì có lẽ là đã chết từ lâu. Chỉ là bây giờ lão phu nhân cũng mất rồi, không còn chỗ dựa thì người tiếp theo phải chết chính là mẫu nữ Ngân Tuyền

Nhưng tứ thiếu gia của Dương gia có vẻ là sống rất đầy đủ lại được Vũ Lam Uyên cưng chiều, nói đúng hơn tiểu gia hỏa này là con trai có giá trị với bà ta mà thôi. Một lúc có đến hai nam hài tử để nuôi dưỡng chắc chắn có vị thế hơn

Đối với nàng lại khác, xét cho cùng những đứa trẻ vô tội nhưng lại muốn giết chúng để thế mạng kẻ trước, liệu có tàn nhẫn quá không?

Thấy Ngân Tuyền không nghe lời Dương Vân Hiên tức giận hầm hực tiến tới chỗ nàng kéo tay Ngân Tuyền về phía nàng ta. Lực kéo và nắm tay khá mạnh khiến Ngân Tuyền thấy đau mà khóc "Tỷ tỷ... hức...Tuyền Nhi biết sai rồi... hức... tỷ bỏ ra đi... hức... Tuyền Nhi đau"

Nàng nhướng mày "Bỏ ra đi. Con bé đang đau đấy" Trừng mắt

Dù không muốn cũng không thể không nghe. Dù nàng không là đích nữ Dương gia nhưng cũng là Quận Chúa hoàng tộc ai dám kháng lệnh chứ. Theo ý nàng Dương Vân Hiên miễn cưỡng buông Ngân Tuyền ra

"Tuyền Nhi, lại đây với tỷ tỷ" Nàng giương tay đón lấy Ngân Tuyền, giọng ôn nhu đầy trìu mến

Ngân Tuyền nhanh chóng chạy lại với nàng. Tuệ Ly đứng bên cạnh nhìn mà ngạc nhiên nhưng rồi cũng mỉm cười.

Nàng luôn lạnh nhạt, vô tình với người khác nhưng lại rất yêu thương người thân của mình. Đặc biệt đối với trẻ nhỏ nàng cũng rất có tình cảm, càng huống hồ nha đầu Ngân Tuyền này lại đáng yêu có ai mà không thích chứ?

Tư Khuynh cũng bớt lo lắng phần nào. Chí ít bây giờ nàng cũng bình tĩnh và cũng may mắn nhờ có Ngân Tuyền nàng mới được vậy

...

Rồi một lúc, Dương Nghị cũng tới. Hắn tới vái lạy lão phu nhân rồi rời đi nhưng bị Ninh Âm nán lại "Thái Phó đại nhân, ta có chuyện muốn nói"


Thái Phó đại nhân? Bốn chữ này khiến Dương Nghị đờ người, tại sao Ninh Âm lại gọi hắn xa la tới vậy?

"Nàng muốn nói gì?" Quay mặt về hướng Ninh Âm mà hỏi

Ninh Âm kiên định nhìn thẳng vào mắt Dương Nghị đáp "Tới chính đường trước"

Dương Nghị gật đầu rời đi, Ninh Âm và những người khác bao gồm cả nàng cũng vậy mà đi theo. Nàng thì vẫn luôn dắt theo Ngân Tuyền theo cũng như tránh Dương Vân Hiên

Tại chính đường

Dương Nghị vào ngồi lên vị trí gia chủ, giọng nghiêm nghị hỏi "Ninh Âm, rốt cuộc có chuyện gì?"

Không muốn dài dòng Ninh Âm lấy từ tay áo ra thư hợp ly rồi đặt lên bàn chỗ Dương Nghị.

Dương Nghị nhìn chăm chú vào nó mà cau mày

"Hôm nay ta tới không chỉ viếng lão phu nhân mà cũng tiện đây hợp ly với ngài thưa Thái Phó đại nhân"






Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK