Một trận k1ch thích đi qua, Ngôn Tuấn Hàn cả người mệt mỏi nằm trong lòng của Tại Chính Hiên, mặc kệ bên ngoài có chuyện gì bây giờ y chỉ muốn nằm trong lòng ngực của nam nhân mà ngủ thôi
Tại Chính Hiên nhìn Ngôn Tuấn Hàn mệt mỏi mà có chút đắc ý
Sáng ngày hôm sau, bên ngoài vương phủ ồn ào không ít, trong phòng vẫn có hai người đang ôm nhau ngủ, Tôn Tình ở bên ngoài đang không biết có nên gõ cửa vào hay không, Viên Trình Nam nhìn nàng phân vân một lúc rốt cuộc cũng quyết định thay người gõ cửa
Tại Chính Hiên đã sớm dậy từ lâu chỉ là hắn tham luyến cảm giác hiện tại, nghe tiếng gõ cửa hắn liền lên tiếng
“Có chuyện gì vậy”
“Bên ngoài có tin tức vương gia tỉnh lại cho nên Hoàng thượng người sắp đến đây”
Tại Chính Hiên cũng không bất ngờ e là tin tức này có một phần là do Ngôn Đình Anh truyền ra bên ngoài, hắn lây nhẹ người của Ngôn Tuấn Hàn dậy, Ngôn Tuấn Hàn liền nhíu mày, đêm qua y quả thật rất mệt không muốn tỉnh dậy một chút nào
“Hàn nhi tỉnh dậy, phụ hoàng ngươi sắp đến, chúng ta tiếp ứng một chút sau đó ta sẽ để ngươi nghỉ ngơi”
Ngôn Tuấn Hàn nghe được Hoàng thượng đến liền lập tức ngồi dậy, thầm mắng Ngôn Đình Anh kia đáng chết, Tại Chính Hiên cũng đáng chết
Tại Chính Hiên mau chóng mặc lại y phục sau đó giúp Ngôn Tuấn Hàn thay y phục, Viên Trình Nam ở bên ngoài cùng Tôn Tình chuẩn bị tiếp giá Hoàng đế
Hoàng thượng nghe được tin tức Ngôn Tuấn Hàn tỉnh lại liền vui mừng, dù sao đây cũng là hoàng tử mà người yêu thương nhất, cho dù có chuyện gì đi chăng nữa vị trí của y trong lòng hoàng đế vẫn chưa bao giờ giảm đi
Bên ngoài tiếng công công thông báo Hoàng thượng giá đáo, Tôn Tình và Viên Trình Nam lập tức hành lễ, Hoàng thượng chie gật ngẹ đầu sau đó đẩy cửa bước vào bên trong, lúc này Ngôn Tuấn Hàn đang dựa lưng vào giường dùng thuốc, Tại Chính Hiên đang đút thuốc cho y
“Nhi thần….
”
“Không cần hành lễ vừa mới tỉnh lại đừng làm khó bản thân”
“Tạ ơn phụ hoàng”
Hoàng đế nhìn thấy y tỉnh lại cũng yên tâm phần nào chỉ là nhìn thấy Tại Chính Hiên bên cạnh Ngôn Tuấn Hàn thì liền nhíu mày, bên ngoài đang lan truyền đủ thứ tin đồn nhưng vì Ngôn Tuấn Hàn vừa tỉnh dậy hoàng đế cũng không nỡ làm khó y chỉ đành im lặng
“Tỉnh lại là tốt, tỉnh lại là tốt, trẫm đã cho người thông báo cho Hoàng hậu, nàng biết được sẽ an tâm hơn, sau này đừng làm những chuyện như vậy lần nữa”
Ngôn Tuấn Hàn gật đầu đã hiểu
“Đã làm phụ hoàng và mẫu hậu lo lắng, nhi thần tội đáng muôn chết”
“Chết sống cái gì ngươi bình an tỉnh lại trẫm đã an lòng, không cần gấp gáp vào triều khi nào ngươi cảm thấy khoẻ hãy vào triều, trẫm sai người mang thật nhiều đồ bổ đến cho ngươi, nhìn bộ dạng hiện tại Hoàng hậu thấy được chắc chắn sẽ đau lòng”
“Phụ hoàng mẫu hậu vẫn khoẻ chứ”
“Nàng ấy ở trong cung vẫn khoẻ, ngươi điều dưỡng sức khoẻ thật tốt sau đó vào cung bái kiến nàng, không còn sớm nữa trẫm phải trở về cung phê duyệt tấu chương”
Ngôn Tuấn Hàn liền giả vờ hành lễ, Hoàng đế chỉ gật nhẹ đầu rồi rời đi, đợi Hoàng đế đi Tôn Tình và Viên Trình Nam mới bước vào bên trong
“Thật là Ngôn Đình Anh kia hắn cũng nhanh tay thật”
Ngôn Tuấn Hàn nói
“Điện hạ yên tâm nhanh tay như thế nào thì hiện tại cũng không có thời gian để gây chuyện với chúng ta, Kim Hoa An ở nơi đó theo dõi báo về bây giờ phủ của Nhị điện hạ vô cùng náo loạn”
Ngôn Tuấn Hàn nghe vậy chỉ cười nhạt
“Biên cương thì sao”
“Bẩm điện hạ tin tức có lẽ đã đến tai Ngũ điện hạ, e rằng cũng sẽ sớm có hành động mà thôi”
Ngôn Tuấn Hàn tưởng tượng cảnh Ngôn Đình Anh đau đầu vì Ngôn Đình Quang và cả kẻ kia xem ra y có thể tận hưởng chút thời gian để chuẩn bị hạ bệ hắn, còn Quý phi sao để xem bà ta còn vững vị bao lâu nữa đây
Tin tức Lục vương gia tỉnh lại nhanh chóng lan truyền, người này đến người khác đều đồn đoán đủ thứ nhưng Ngôn Tuấn Hàn vẫn thong thả thưởng trà ăn bánh, bên ngoài tuyết cũng sắp tan y định khi nào tuyết tan sẽ vào cung bái kiến mẫu hậu
Ngôn Tuấn Vỹ hôm nay sau khi thượng triều liền đến chỗ của Ngôn Tuấn Hàn
“Đệ quả thật an nhàn đấy, biết vậy ta đã không trở thành thái tử nếu không bây giờ vẫn sẽ được an nhàn rồi”
Ngôn Tuấn Vỹ nói
“Hôm nay trên triều có chuyện gì sao”
Nhắc đến trên triều Ngôn Tuấn Vỹ lại đau đầu còn chuyện gì khác ngoài lập thái tử phi cho hắn cơ chứ, nhưng vạn bất đắc dĩ cho lập thái tử phi cũng nên chọn người hợp lí, nhưng trong lòng Ngôn Tuấn Vỹ đã sớm có một thái tử phi của riêng mình rồi
“Sang năm liền tổ chức tuyển chọn thái tử phi cho ta, hơn hết còn phải nạp thêm hai vị trắc phi cùng một vài thiếp thất”
Ngôn Tuấn Hàn nghe đến đây liền cảm thấy may mắn, quả thật nếu kêu y nạp nhiều người như vậy y liền chạy mất
“Huynh đã nhắm đến người nào chưa”
Ngôn Tuấn Vỹ rất muốn nói hắn nhắm đến Huỳnh Liên nhưng vốn dĩ không muốn cho Ngôn Tuấn Hàn biết chuyện Huỳnh Liên và hắn nên đành im lặng
“ Những cô nương các nhà đại thần đa phần tính tình có phần kiêu ngạo, huynh lại thích ôn hoà, e là khó chọn”
“Ta không cần ôn hoà ta chỉ cần một người có thể hữu danh dô thực ngoan ngoãn yên vị thái tử phi đừng gây chuyện là may rồi, à hôm nay trên triều có người nhắc về đệ, còn đưa ra đệ nghị với phụ hoàng để đệ sớm thành gia lập thất”
Ngôn Tuấn Hàn nghe vậy liền nhíu mày, lại kẻ nào gan to nói ra lời này, hôm trước trong phủ có vài người vô tình nói ra việc này qua ngày hôm sau liền không thấy tâm hơi y liền biết là Tại Chính Hiên đã làm gì, Tại Chính Hiên gần đây rất ăn giấm không thể để hắn nghe mấy lời này được
“Vậy phụ hoàng có đáp lại hay không”
Ngôn Tuấn Vỹ lắc đầu
“Phụ hoàng chỉ nói thân thể đệ suy nhược hiện tại không cần gấp”
“Như vậy cũng tốt, ngược lại ta có tin tức cho huynh, Ngôn Đình Quang ở biên cương có chút biến động”
Ngôn Tuấn Vỹ bất ngờ, Ngôn Đình Quang bị đày đến biên cương mặc dù không bị phế truất nhưng biên cương kia sống chết khó lường nhưng nắm giữ trọng yếu của đất nước, không biết sẽ làm nên chuyện gì đây
“Là lợi hay là hại”
“Nói có lợi cho chúng ta cũng không đúng nhưng là có hại cho Ngôn Đình Anh, huynh đệ bọn chúng tàn sát chúng ta chỉ ngồi xem kịch”
Ngôn Tuấn Hàn nói, tay tiếp tục đặt xuống một nước cờ
“Vậy tin tức Phùng Kiều Ngọc mang thai là con của Ngôn Đình Quang là sự thật”
Ngôn Tuấn Hàn lắc đầu, thật hay không y không biết, chỉ là nhìn thái độ gấp gáp kia của Ngôn Đình Quang thì chín phần mười là thật.
Danh Sách Chương: