Phùng thượng thư và Phùng Kiều Ngọc vô cùng bất ngờ nhìn cảnh tượng trước mắt, không nghĩ rằng Ngôn Tuấn Hàn trước mặt người khác lại có thể bình thãn mà ân ân ái ái với thị vệ của mình đến như vậy, nhưng Ngôn Tuấn Hàn tỏ ra đắc ý vô cùng mà phối hợp với Tại Chính Hiên
“Ngươi mệt chưa, ta sau người chuẩn bị bữa tối cùng ta dùng bữa”
“Ta không mệt, Phùng thượng thư vẫn còn ở đây ngươi vẫn nên bàn việc với Phùng đại nhân, ta sẽ đợi”
Tại Chính Hiên ôn nhu nói nhưng nhìn về phía Phùng Kiều Ngọc và Phùng thượng thư lại khác, ánh mắt đầy sát khí, muốn đến đây cầu thân, đừng mơ cho dù như thế nào hắn cũng không để ai bước vào vương phủ của Ngôn Tuấn Hàn nửa bước, muốn gả vào vương phủ thì bước qua xác hắn trước đi
Ngôn Tuấn Hàn nhìn Phùng Kiều Ngọc và Phùng thượng thư sau đó nói
“Phùng đại nhân đã thấy chắc cũng hiểu rõ ta như thế nào, người còn muốn gả tiểu nữ nhà ngày cho ta sao, ta nghĩ một kẻ có chức quan cao như ngày sẽ không vì điều này mà chịu điều tiếng của bá tánh đâu đúng chứ”
Phùng thượng thư nghe vậy mặt càng đen hơn nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh
“Nếu vương gia đã nói vậy thì ta không dám làm phiền vương gia nghỉ ngơi nữa, thần xubgf tiểu nữ xin cáo lui trước”
Ngôn Tuấn Hàn liền gật đầu
“Phùng thượng thư đi thông thả”
Nhìn bóng dáng tức giận bỏ đi của Phùng thượng thư và Phùng Kiều Ngọc, Ngôn Tuấn Hàn cười lớn, muốn gả Phùng Kiều Ngọc vào đây để tiếp cận y sao, hay là muốn vì lí do này mà khiến cho trong ngoài kinh thành đồn rằng y đi giành nữ nhân của Ngôn Đình Anh, đến lúc đó chuyện gì xảy ra y còn không biết nữa hay sao
Đợi hai người rời đi Tại Chính Hiên mới lên tiếng
“Phùng Kiều Ngọc muốn gả cho ngươi sao”
Ngôn Tuấn Hàn dường như cảm nhận thấy có điều gì đó không đúng liền nhìn sang Tại Chính Hiên, Tại Chính Hiên bây giờ mặt đằng đằng sát khí khiến y có chút rùng mình, đây là tức giận vì Phùng Kiều Ngọc hay vì y đây
“Ta không biết nàng ta từ khi nào ngưỡng mộ ta lại muốn gả cho ta nhưng ta đâu ngu ngốc đến vậy, cả kinh thành đều đang đồn đại nàng ta sẽ trở thành thiếp thất của Ngôn Đình Anh nếu bây giờ cô ta gả cho ta chẳng khác nào bên ngoài đồn đại ta giành người của Ngôn Đình Anh, đến lúc đó sẽ có kẻ lợi dụng việc này gây ra chuyện thì sao”
Ngôn Tuấn Hàn vừa ăn kẹo hồ lô vừa nói sau đó còn bồi thêm một câu
“Ngươi là vì sợ ta lấy nàng ta sao”
“Đúng vậy, ta sợ ngươi lấy nàng ta, sợ ngươi lập thê tử, sợ ngươi thất hứa, không phải ngươi nói sẽ cho ta cơ hội hay sao”
Ngôn Tuấn Hàn nghe một lời này nhìn khuôn mặt uỷ khuất của Tại Chính Hiên mà nhém phun ra kẹo hồ lô trong miệng, lúc nãy còn đằng đằng sát khi bây giờ lại làm vẻ mặt uỷ khuất kia là đang oán trách y hay sao
“Ngươi từ khi nào một chút liêm sỉ cũng không có vậy Tại Chính Hiên, ngươi….
ngươi”
“Vì ngươi ta không quan tâm chuyện khác”
Tại Chính Hiên nói, Ngôn Tuấn Hàn đỏ mặt mà xoay đi, Tại Chính Hiên của kiếp này mặt dày đến như vậy sao, tại sao y lại không biết, kể từ khi quyết định cho Tại Chính Hiên một cơ hội xem ra hắn không còn e ngại gì nữa, Ngôn Tuấn Hàn bắt đầu thấy hối hận rồi
Tại Chính Hiên nhìn dáng vẻ hiện tại của Ngôn Tuấn Hàn mà không kiềm lòng được muốn hôn y nhưng hắn biết làm vậy y sẽ nổi giận cho nên vẫn chỉ lặng lẽ nhìn y cả một lúc lâu
Đến khi Tôn Tình dáng vẻ hốt hoảng chạy vào
“Vương gia, vương gia,vương gia….
”
“Có gì thở rồi hãy nói, Tôn Tình có chuyện gì sao”
Tôn Tình hít thở một hơi sau đó liền nói
“Bên ngoài vừa vừa có tin đồn rằng vương gia làm chuyện xấu với Phùng Kiều Ngọc nhưng lại không chịu trách nhiệm còn có….
.
còn có vương gia thích nam nhân là thật, có quan hệ bất chính với con của tội thần”
Tôn Tình nói, Ngôn Tuấn Hàn ngụm trà vừa uống liền phun ra toàn bộ, chuyện quái gì vậy, cái gì y làm chuyện xấu không chịu trách nhiệm hơn nữa là chuyện của y và Tại Chính Hiên
Tại Chính Hiên nghe vậy cũng nhíu mày, Phùng thượng thư cùng với Phùng Kiều Ngọc vừa rời đi chưa được bao lâu liền có tin tức như vậy xem ra đã có chuẩn bị sẵn từ đầu, nếu ngày hôm nay Ngôn Tuấn Hàn từ chối thì trong ngoài kinh thành đều có lời đồn, e rằng có thể qua vài ngày nữa ai cũng biết đến tiếng xấu này của Lục vương gia Ngôn Tuấn Hàn
Ngôn Tuấn Hàn day day trán, xem ra lại đau đầu một phen nữa rồi đây
“Tôn Tình ngươi và Kim Hoa An hai người các ngươi giám sát Phùng phủ cho ta, còn Viên Trình Nam vẫn tiếp tục giám sát nhất cử nhất động ở phủ Ngôn Đình Anh, còn nữa tìm cách tiếp cận vương phi của hắn, ta muốn gặp nàng ta một chuyến”
Tôn Tình gật đầu tuân lệnh lập tức rời đi
“Ngươi không phải là con của tội thần ta biết, đừng lo bọn họ chỉ đồn thỏi mà thôi không làm gì được ta”
Ngôn Tuấn Hàn lên tiếng khi nhìn thấy sắc mặt của Tại Chính Hiên không tốt
“Ta không quan tâ m đến việc đó chỉ là nếu vì ta liên luỵ đến ngươi bị Hoàng thượng trách phạt,ta….
.
”
“Phụ hoàng sẽ không tin những lời nói vô căn cứ của bên ngoài, cho dù nếu là vậy thì cũng không phải là do ngươi, nếu không là ngươi họ cũng sẽ nói người khác Kim Hoa An hoặc Viên Trình Nam đều có thể”
Tại Chính Hiên nhìn Ngôn Tuấn Hàn, hắn cảm giác được Ngôn Tuấn Hàn là đang bảo vệ hắn hơn nữa Ngôn Tuấn Hàn nói đúng không phải là hắn cũng sẽ là người khác, nói đúng hơn có người muốn hạ bệ Ngôn Tuấn Hàn và không ai khác chính là Ngôn Đình Anh, nhưng chiêu này quả thật có hơi thâm hiểm nếu như Ngôn Tuấn Hàn đứng ra bênh vực hắn rồi lại đem bản thân ra uy hiếp Hoàng thượng chắc chắn sẽ vấy lên rất nhiều chuyện, có thể Ngôn Tuấn Hàn sẽ bị trách tội
“Không phải ngươi bảo dùng bữa tối sao, còn không mau sai người dọn lên cho ta, ta đói rồi”
Ngôn Tuấn Hàn liền lảng tránh sang chuyện khác
Quả thật mấy ngày sau tin tức trong ngoài thành về Ngôn Tuấn Hàn càng ngày càng nhiều hơn nữa đều được thêu dệt thêm nhiều chuyện như Ngôn Tuấn Hàn bị phế truất là đáng, một kẻ như y không xứng làm thái tử hay là việc Ngôn Tuấn Hàn có vô số tình nhân bên ngoài, rồi đồn đại rằng Phùng Kiều Ngọc đã có mang hài tử của Ngôn Tuấn Hàn nhưng Nhôn Tuấn Hàn không hề quan tâ m đến, mỗi ngày đều làm tổ ở trong vương phủ mỗi ngày đợi Tại Chính Hiên mua kẹo hồ lô mang về cho y ăn.
Danh Sách Chương: