Nhìn thấy bộ dáng cây ngay không sợ chết đứng của Vân Phi Uyên như thế, trong lòng Lục Huyền liền thấy buồn cười, đồng thời cũng thấy vui vẻ. Khó có cơ hội gặp được tiểu hài tử thú vị như vậy, phải trêu đùa nàng mới được. Vì vậy hắn ho nhẹ một tiếng, ánh mắt Lục Huyền liền bắt đầu trở nên thâm thúy. "tiểu muội không dám tìm phụ thân, lại dám đến tìm huynh, là cảm thấy huynh yếu hơn, rất dễ bắt nạt ư? " Nhìn thấy ánh mắt của Lục Huyền. Khuôn mặt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.