Tô Hồng Xương bước thẳng về phía trước. Một bước tiếp một bước. Có thể nhìn thấy bước chân của hắn bắt đầu trở nên nhẹ nhàng hơn, có lẽ là tâm tình của hắn rất tốt. Lục Huyền cũng không có nhiều lời, chậm rãi đuổi theo. Mà đám người Yến Thiên Sách cũng nhanh chân bước cùng. Chỉ để lại, một đám tán tu mờ mịt bên ngoài Ma Kiếm Các, chuyện này là như thế nào? Tô trưởng lão đã đi mất rồi. "Mặc kệ, cứ xông qua là được rồi. " Có người khẽ cắn môi,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.