Cho nên từ rất lâu rồi nàng đối với Khương gia đã không còn cảm tình. Nhưng dù sao cũng là nơi mà mình lớn lên từ bé. Nếu nói một chút ràng buộc đều không có, đó là chuyện không có khả năng, Lục Huyền nhìn nàng một cái, cũng không nói gì. Ở cái thế giới này, lòng trung thành đối với gia tộc, cũng giống như một sợi dây, cho dù là rất mỏng, cũng không dễ dàng cắt đứt như vậy. Thời gian chậm rãi trôi qua. Thấm thoát, mặt trời đã ở trên đỉnh đầu....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.