"À này Lục sư huynh, khi nào muội rãnh rỗi sẽ lại tới thăm huynh. " Lời này nếu để cho Lý Sương Tình nghe được, đoán chừng sẽ chỉ tiếc rằng rèn sắt không thành thép, mắng to nha đầu thối. Trứng Giao Long bỏ đói một ngày cũng sẽ không chết. "Ở đây luôn chào đón muội. " Lục Huyền mỉm cười, rồi gật đầu. "Muội đi đây. " Lạc Khanh Nhiên nở một nụ cười sáng lạng, rồi quay người rời đi. "Tốt. " Lục Huyền tiễn Lạc Khanh Nhiên ra đến ngoài điện, sau đó nhìn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.