• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhà hàng Crystal



Cả căn phòng tổ chức tiệc cưới đều được trang trí bằng hoa hồng, những ánh đèn lung linh càng khiến cho căn phòng trở nên sang trọng, vô cùng đẹp. Bạch Nhã Băng ngồi bên cạnh Lục Dĩ Tường thấy anh bày ra bộ mặt buồn cười liền lên tiếng:



"Hôm nay là ngày vui của Trân Trân và A Nghị anh đừng có bày bộ mặt đó ra."



Lục Dĩ Tường tuy rất vui vì cuối cùng em gái của mình cũng đã lấy được người chồng như mong muốn nhưng trong lòng anh vẫn bực tức khi chưa Lục Trân Trân chưa tốt nghiệp đại học, anh thật sự không ngờ Bạch Huyền Nghị lại chơi chiêu, anh hậm hực nói với Bạch Nhã Băng:



"Cái tên nhóc A Nghị này đúng là cao tay thật đấy, tung chiêu độc khiến anh không thể không đồng ý cho hai đứa nó kết hôn, anh bảo đợi tốt nghiệp đại học rồi hẳn kết hôn không ngờ chỉ mới đại học năm hai đã kết hôn còn sắp có con nữa chứ?"



Bạch Nhã Băng bật cười nhớ lại lúc Lục Trân Trân đứng trước mặt Lục Dĩ Tường sợ sệt nói em có thai rồi, lúc ấy anh trợn mắt há miệng, bực tức muốn tìm Bạch Huyền Nghị tính sổ, anh chỉ muốn giữ em gái thêm hai năm cũng không được.



Đến giờ cử hành hôn lễ, Bạch Huyền Nghị căng thẳng, hồi hộp nhìn ra phía cánh cửa, cánh cửa từ từ mở ra Lục Trân Trân trong chiếc váy cưới màu trắng đính đá lấp lánh trông cô như một nàng công chúa bước ra từ câu chuyện cổ tích, trên tay cầm hoa cưới cô từ từ bước về phía của anh trong tiếng nhạc du dương, tiếng vỗ tay chúc phúc của tất cả mọi người.



Bạch Huyền Nghị tiến đến nắm lấy tay Lục Trân Trân trong sự hạnh phúc, vui mừng, anh và cô cùng nhau trao nhẫn cưới, cắt bánh kem, uống rượu giao bôi.



Hôn lễ được diễn ra tốt đẹp, tràn ngập hạnh phúc, ngọt ngào, Bạch Huyền Nghị cùng Lục Trân Trân bước đến chỗ của Lục Dĩ Tường và Bạch Nhã Băng, Bạch Nhã Băng mỉm cười vui vẻ khen Lục Trân Trân:



"Hôm nay em đẹp lắm đấy, như một nàng công chúa vậy."



Bạch Huyền Nghị liếc mắt nhìn Lục Dĩ Tường thấy Lục Dĩ Tường đang lườm lườm mình, anh nhếch môi cười đắc ý nói:



"Anh vẫn còn cay cú à? Bây giờ cho dù anh có cay cú, tức tối như thế nào đi chăng nữa thì anh cũng không thể làm được gì bởi vì mọi chuyện đã xong xuôi êm đẹp hết rồi."



Lục Dĩ Tường mím môi, gật gù nhìn Bạch Huyền Nghị với cặp mắt hình viên đạn:"Được, em hay rồi, tung chiêu không ai đỡ kịp, rất hay."



Lục Trân Trân đánh vào vai Bạch Huyền Nghị cất giọng:"Anh đừng có mà chọc anh ấy nữa, anh mà chọc anh của em nữa là em đánh anh đó."



Bạch Nhã Băng giữ Lục Trân Trân lại, vội lên tiếng:"Trân Trân! Em hãy bình tĩnh lại đi, em đang mang thai đừng kích động."



Alex kéo Bạch Huyền Nghị sang một bên khẽ nói:"A Nghị! Tôi thấy cuộc sống hôn nhân sau này của cậu....rất tốt đẹp, chúc mừng cậu đã lấy được một người vợ như sư tử, sau này nhớ bảo trọng."



Lục Trân Trân đứng ở sau lưng hai người từ lúc nào không hay, cô nheo mắt mím môi véo tai Bạch Huyền Nghị, nghiến răng nói:



"Anh hay thật đó dám ở đây cùng Alex nói xấu em."



"Oan quá, anh không có anh làm sao dám nói xấu em được chứ." Bạch Huyền Nghị ôm tai của mình, mặt nhăn mày nhó giải thích rồi dìu cô ngồi xuống ghế, cười hì hì:"Trân Trân! Chắc em đói rồi để anh đi lấy chút đồ ăn cho em ăn nha."



Lục Trân Trân thấy anh vội vã chạy đi lấy đồ ăn mà không nhịn được bật cười, cô cảm thấy mình thật may mắn khi lấy được một người chồng tốt như anh. Trước khi gặp anh cô còn nghĩ sau này có khi nào mình lấy phải một người chồng không chiều chuộng yêu thương mình như anh hai không nhưng đến khi gặp anh thì cô biết mình đã chọn đúng người rồi.



Lê Ngọc Quân khẽ cười, lắc đầu lên tiếng:" y da~ Hai người các con đã kết hôn rồi cũng sắp làm cha làm mẹ rồi sao mà vẫn như trẻ con vậy?"



Alex nuốt nước bọt nhìn Bạch Huyền Nghị và Lục Trân Trân, thầm nghĩ trong đầu:"Cứ như thế này thì mình làm sao dám lấy vợ nữa chứ? Đáng sợ thật."



u Hoằng Phong bước đến đứng cạnh Lục Dĩ Tường:"Dĩ Tường! Tôi thấy thân thủ của Trân Trân rất tốt, em ấy đã từng học tán thủ đúng không?"



Lục Dĩ Tường gật đầu không nhanh không chậm đáp lại:"Không những là tán thủ mà Trân Trân còn học taekwondo và karate."



Alex đứng bên cạnh mọi người nghe thế liền há hốc miệng rồi cười cười cất tiếng:"Biết vậy lúc nãy em đã chọn món quà khác làm quà cưới cho hai người họ rồi."



Hạ Tử Quyên nâng mày hiếu kì, tò mò hỏi anh:"Tặng quà khác? Em định tặng quà gì cho A Nghị và Trân Trân?"



"Bông băng thuốc đỏ." Alex cười khổ nhẹ nhàng phun ra bốn chữ đã đủ diễn tả cuộc sống sau này của Bạch Huyền Nghị.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK