Đôi khi mọi chuyện cũng như một cái bọc được gói kín, mà thi thoảng những bí mật dù có giữ kín cách nào cũng sẽ có kẻ không nên biết lại biết.
Vì đêm qua đi mạo hiểm, Gres ngủ ngon tới hừng đông. Cô bé không quá để ý vì trong trường trồi lên một con Tử Xà, dù sao Herpo đã ở đây cả ngàn năm, kể cả là hiệu trưởng đương nhiệm Dumbledore cũng không thể đuổi nó được. Còn việc Xà Khẩu, cũng chỉ là mấy… học sinh và giáo sư nghe thấy, đến lúc đó có người ba Severus của cô bé giải quyết, chỉ cần Severus ném một ánh mắt lạnh lẽo qua cam đoan không ai dám hó hé. Vì thế trong tất cả những người tối qua, Gres ngủ ngon nhất, đến hừng đông mới ngáp ngắn ngáp dài thức giấc.
Sửa sang xong xuôi, đẩy cửa ra Gres đã phát hiện Draco và Hugo chờ đọi mình ở cửa. Từ khi đôi song sinh đến trường, mỗi ngày Draco đều sẽ tới đón Hugo và chờ Gres ra đại sảnh ăn sáng, xem ra cậu có ý định giữ nguyên thói quen này tới lúc tốt nghiệp nhỉ.
Ba người chào hỏi nhau rồi cùng đi tới đại sảnh. Lúc qua phòng sinh hoạt chung Gres còn thân thiết chào hỏi mấy bạn cùng nhà. Ở lứa năm nhất Gres có thành tích xuất sắc, tính tình hiền dịu, cộng thêm nghe đồn là họ hàng của chủ nhiệm nên rất được các Slytherin quý mến, thường thường được chào hỏi rất nhiều. Tuy nhiên hôm nay lại có phần đặc biệt, trước khi nhóm Gres vào phòng sinh hoạt đã có không ít các bạn nhỏ, có vẻ nghiêm túc khe khẽ thảo luận điều gì đó. Lúc Gres xuất hiện tiếng thì thào biến mất tăm, rồi cô bé chào hỏi, họ sửng sốt nửa ngày rồi mới cười chào lại, chỉ là mấy nụ cười đều có vẻ gượng gạo.
Từ khi nào các học trò nhà Salazar lại quên cả nụ cười nhếch miệng, chẳng lẽ bị Severus doạ đến mức không cười nổi? Gres thầm nghĩ, liên tưởng đến gương mặt lạnh lùng, thủ đoạn mạnh mẽ cứng rắn của người ba kiếp này, cô bé lại hơi đồng tình.
Một Malfoy luôn có bản năng quan sát gương mặt, đôi mắt lam xám của Draco đảo qua khắp phòng sinh hoạt, cậu nhận ra mọi người như đang tránh ánh nhìn của mình, nhưng trong mắt họ không có ác ý, mà là có một sự hung phấn, kính cẩn.
Âm thầm hừ lạnh, Draco kéo Gres và Hugo rời phòng sinh hoạt chung, bầu không khí thật kỳ lạ. Cậu không thấy Pansy và Blaise trong này, chắc họ đang ở đại sảnh, đến đó rồi hỏi vậy. Malfoy đặt mục tiêu là Huynh Trưởng, cậu quyết không thể bỏ qua bất cứ hướng đi nào của nhà được.
Ba người đi về phía đại sảnh đường, dọc lối đi họ lại gặp vài Hufflepuff nhỏ, tuy mấy bạn thấy các học trò Slytherin đều có vẻ e ngại, nhưng mức độ e ngại hôm nay hiển nhiên đột biến lên vài cấp. Thậm chí họ không dám nhìn một cách chính diện, chỉ dám nhìn lén sau khi họ đi qua, đến lúc cả ba quay đầu mấy bạn lại núp vào.
Lạ thật! Ba người cùng chung suy nghĩ, đồng thời có một dự cảm xấu.
Quả nhiên dự cảm này tăng tột độ khi tiến vào đại sảnh, vừa vào thôi cả một đại sảnh đang nhốn nháo lập tức yên lặng, giống hệt kiểu từ chợ thành bãi tha ma.
“Em đột nhiên nhớ ra mình cần phải thay đổi một cách điều chế.” Hugo nói xong thì xoay người rời đi, ăn cơm trong bầu không khí đáng sợ này chỉ e cậu không tiêu hoá được.
“Em cũng nhớ bánh Black Forest ở biệt thự Malfoy.” Sau khi người anh em song sinh đi, Gres cũng lùi lại.
“Anh sẽ bảo gia tinh đi làm ngay.” Draco cũng đi theo, chuẩn bị về phòng ngủ gọi gia tinh nhà mình giải quyết bữa sáng. Tuy nhiên ánh mắt Tầm thủ của Slytherin lập tức phát hiện có một bóng người lén lút nấp sau cái cột, cậu vọt lên, kéo người ra.
Colin Creevey run rẩy ôm máy ảnh sợ hãi nhìn ba Slytherin trước mặt: “Không dám đâu, đừng mà!”
Cả ba nhìn nhau.
Gres hiền dịu nhất lên làm đại diện, cô đi gần tới Colin, không ngờ vừa bình tĩnh đi lên, Colin lại sợ hãi lùi ra sau, thậm chí còn ngã xuống, nhưng dù thế cũng không quên dịch mông về phía sau, miệng thì gào lớn: “Tha cho em đi, đừng, xin các anh! Đừng bảo Tử Xà tới giết em mà! Em chỉ muốn chụp một tấm người thừa kế Slytherin gửi cho cha xem thôi!”
Tử Xà? Người thừa kế Slytherin? Nhóm Gres nhìn nhau đầy ngạc nhiên, chẳng lẽ có người đã tiết lộ chuyện Tử Xà?
Gres ngồi xuống, cười tủm tỉm nhìn Colin: “Nếu cậu nói tớ biết sao cậu biết được Tử Xà, tớ sẽ không bảo Tử Xà làm hại cậu, còn không thì…”
Tuy Gres không nói hết nhưng Colin đã nhận ra sự uy hiếp, cậu ta cười rất tươi nhưng giống hệt mụ phù thuỷ trong truyện cổ tích Muggle. Lúc này Colin gật đầu như giã tỏi: “Tớ nói, nói hết. Đêm qua có học trò lượn đêm thấy các cậu dùng xà ngữ kiểm soát một con rắn lớn, còn nghe được chủ nhiệm Prince là ba của các cậu. Từ sáng mọi người đều biết hết rồi.”
Thật ra cũng đơn giản thôi, lúc Tử Xà đi ra, trong lâu đài còn những học trò lượn đêm khác. Họ thấy toàn bộ quá trình vụ việc, rồi về nhà kể lại cho những người khác. Từ sáng sớm, tin tức Tử Xà và người thừa kế Slytherin lập tức thành đề tài hot nhất Hogwarts. Những người chưa ra ngoài, kể cả Dumbledore và nhóm Snape đang ở phòng hiệu trưởng cũng tạm thời chưa biết.
Phải để ba/cha đỡ đầu biết ngay mới được, Draco và đôi song sinh ăn ý nghĩ, họ chuẩn bị đi tới văn phòng Snape báo tin.
Tuy nhiên chuyện luôn có sự cố nào đó, trong đại sảnh đã có học trò đi ra. Đầu tàu chính là Ron đang ồn ào nói gì đó, Hermione với quầng thâm mắt đen sì, và cả Harry uể oải tinh thần. Cả ba thấy ngay nhóm Draco đang chặn cửa.
“Mấy tên Slytherin tà ác chúng mày thả Colin ra mau!” Ron đầy chính nghĩa lớn tiếng kêu la chạy tới. Cậu chỉ thấy Malfoy và hai đứa Prince đang bắt nạt Colin thôi.
“Hình như chúng mình còn chưa làm gì mà?” Gres khẽ tức tối.
Giờ phút này Ron đã vọt tới trước mặt lớn tiếng chỉ trích, vì muốn trốn đám nước bọt văng tứ tung, Gres không khỏi lùi sau một bước, mà Draco càng cẩn thận che trước cô bé.
Ron đã xung đột với họ vài lần, mỗi lần đều chỉ đơn giản đồ Slytherin tà ác gì gì đó, nhóm Gres chỉ định nhẫn nhịn nói vài câu rồi đi, dù sao để Snape biết được tin mới là quan trọng nhất.
Tuy nhiên hôm nay lại ra ngoài dự đoán, vì chuyện tối ngày qua Ron lại có thêm thứ để mắng. Draco càng nghe càng nhíu mày, vì lời Ron nói đã có xu thế nhục nhã Gres và Hugo, Hugo thì đang định lấy độc dược ra, còn Gres cũng dần cau có.
“Im ngay Ronald Billius Weasley, nếu mày nói thêm một câu nữa thôi, tao sẽ coi là nhà Weasley hoàn toàn tuyên chiến với nhà Malfoy. Vị hôn thê của Draco Malfoy tao không thể tuỳ tiện bị ức hiếp được.”
Tất cả sửng sốt, thậm chí bao gồm cả Gres vừa mới đăng quang vị hôn thê của Draco. Hình như chỉ có mình Hugo gật gật đầu.
Snape đã cùng Lucius thảo luận hôn sự giữa Draco và Gres, bước đầu Snape đã đồng ý cho chúng kết hôn, nhưng anh không định công bố sớm. Dù gì sau này Chúa tể Hắc ám trở về sẽ mang lại một loạt tối tăm tanh tưởi, nên Gres cũng không biết tin tức này. Mà Lucius thì vô cùng chắc chắn nên đã sớm nói cho Draco, cậu bé luôn rất bình tĩnh, không nói với người ngoài. Tuy nhiên hôm nay là ngoại lệ, vốn thân thế của nhóm Gres có thể sẽ bị công khai, cộng thêm lời nói khinh bỉ từ Ron, Draco thiếu kiên nhẫn, trực tiếp lấy danh nghĩa gia tộc Malfoy nhét vào dưới khung cánh bảo vệ.
Nhìn Ron ngạc nhiên há hốc, Draco kéo Gres hơi ngơ ngác chuẩn bị rời đi.
“Anh Dr… anh Malfoy em có thể nói chuyện với anh không, chỉ một lát thôi” Astoria Greengrass nhợt nhạt đứng trước mặt Draco, đôi mắt đỏ ửng, hơi cầu xin nhìn Draco.
“Draco, hai người nói chuyện trước đi, em tìm ba nhé.” Gres hơi hỗn loạn, cô luôn coi Draco là bạn thân, bạn cùng chơi nhưng không như cậu ấy, thậm chí còn không có ý định lập gia đình. Tuy nhiên hai người họ lại mọc thêm một mối quan hệ đính hôn, nhất thời cô bé khó có thể đối mặt được, vừa lúc kéo vị Greengrass này tạo ra ít không gian. Vì thế nói xong câu đó, Gres kéo Hugo nhanh chóng chạy đi.
“Harry, cậu đi đâu thế?” Hermione phát hiện ha rim lặng đứng một bên lại chạy theo đôi song sinh,
Mấy phút sau, Gres và Hugo và cả Harry theo sau xuất hiện trước cửa phòng Snape